Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến vương ở rể - Tiêu Hào

Hai tay của Dương đảo chủ nằm chặt, hai tay ra hiệu, lực lượng màu vàng kim bên hông vù một tiếng, đi tới trên tay phải của ông ta.

Tay phải của ông ta vung “ào ào” trong không trung hai lần, tất cả lực lượng màu vàng kim tập trung ở một điểm, chỉ trong nháy mắt lực lượng tăng lên gấp bội.

Theo chân ông ta nên bước đi tới, lực lượng màu xám hóa thành phòng ngự cực hạn che kín toàn thân ông ta.

Tốc độ của ông ta cũng rất nhanh, bóng dáng mạnh như trâu, điên cuồng lao về trước.

Công kích và phòng ngự hợp nhất, lại phối với tốc độ cực hạn, một chiêu này của Dương đảo chủ không phải là tuyệt chiêu gì, cũng không phải thân pháp cao minh, ông ta lại làm công thủ gồm nhiều mặt tốt nhất

Quả đấm của ông ta chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt Tiêu Hào, đánh về phía mặt Tiêu Hào!

Tiêu Hào đứng tại chỗ không cử động, ánh mắt nhìn chằm chằm Dương đảo chủ, lúc công kích và khí tức khủng bố của Dương đảo chủ sắp bao phủ Tiêu Hào, Tiêu Hào cử động rồi.

Tay phải của Tiêu Hào cũng giơ lên, một quyền đánh về phía nắm tay của Dương đảo chủ.

Dương đảo chủ thấy trên người Tiêu Hào không có một chút khí tức và lực lượng cường đại, vậy mà muốn cứng đối cứng với ông ta!

Tiêu Hào căn bản không tránh né, không có bất cứ chiêu thức gì, hoàn toàn sử dụng thô bạo đánh, cứng đối cứng với đối phương, lực lượng của người nào mạnh thì người đó thắng! Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Dương đảo chủ thấy quả đấm của Tiêu Hào đánh tới, đương nhiên sẽ thỏa mãn đối phương.

Dương đảo chủ vô cùng tự tin đối với lực lượng của mình, đối với phòng ngự của ông ta lại càng tự tin, ông ta tin tưởng, nhất định có thể đánh quả đấm của đối phương thành cặn, thậm chí một quyền này đánh trúng lực lượng sẽ đánh cơ thể đối phương bùng nổ!

Mọi người ở đây đều cho rằng Tiêu Hào quá ngạo mạn, quá tự đại, vậy mà dám tay không đỡ lực lượng của Dương đảo chủ!

Lần này Tiêu Hào tuyệt đối sẽ bị một quyền của Dương đảo chủ đánh chết.

Âm đảo chủ cũng yên tâm, một chiêu này đối phương sẽ phải chết.

Lô Nhật Bách quan sát chiến đấu cũng cho rằng như vậy, nhưng mà mí mắt ông ta giật giật, có dự cảm không tốt.

Số mười tám rất mạnh, còn vô cùng thông minh, nếu những người khác đụng tới một chiêu này của Dương đảo chủ, ý nghĩ đầu tiên sẽ là tránh né và chạy trốn về phía sau, phòng ngự tránh né trước lại nghĩ biện pháp phản công. Vậy mà số mười tám muốn đón đỡ!

Như vậy chỉ có một loại khả năng, số mười tám có thực lực đỡ được một chiêu này, nếu không thì anh không ngốc tới mức để Dương đảo chủ giết chết mình.

Một giây sau!

Đoàng!

Một tiếng vang thật lớn.

Một tiếng vang thật lớn này, giống như đang nổ tung trong lòng mỗi người.

Ánh mắt mỗi người đều nhìn chằm chằm không dời mắt trung tâm chiến đấu.

Kim mang trên nắm tay của Dương đảo chủ vỡ nát, phòng ngự nát, ngón tay nát, xương tay nát, quả đấm nát, cánh tay cũng nát...

Tất cả lực lượng của Dương đảo chủ bị đánh nát, quả đấm và cánh tay của ông ta cũng nát.

Không phải Tiêu Hào lòng dạ độc ác, mọi chuyện đều do Dương đảo chủ tự mình tạo thành, anh chỉ dùng quả đấm ngăn cản lực lượng của đối phương, lực lượng của đối phương phản phê, phế cánh tay của ông ta đi.

Lực lượng của Dương đảo chủ khủng bố như vậy, mà lực lượng của Tiêu Hào nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng mà khủng bố như thế vẫn bị thua, nhẹ nhàng bâng quơ lại giành chiến thắng. Một chiêu định thắng bại!

Không người nào dám tin tưởng vào hai mắt mình, mọi người có mặt ở đây hoàn toàn kinh hãi!

Nhất là Dương đảo chủ, kinh ngạc tới mức trợn tròn mắt há to miệng, nhìn Tiêu Hào giống như đang nhìn quái vật.

Trong lúc này ông ta quên mất đau đớn trên tay mang tới, ông ta không thể tin được một chiêu của đối phương có thể phế đi cánh tay của mình.

Ông ta tu luyện trên đảo nhiều năm như vậy, cường đại như vậy, lợi hại như vậy, cho rằng có thể quét ngang Kinh Đô, đã là cường giả tuyệt thế. Tuyệt đối không ngờ tới, vậy mà hôm nay lại thua trong tay một người không quen biết

Tạm thời Dương đảo chủ không cảm nhận được đau đớn, vừa rồi chỉ trong nháy mắt lực lượng đánh nát cánh tay của ông ta, thần kinh của ông ta còn chưa kịp phản ứng, bả vai đều đã tê rần, cho nên còn chưa cảm nhận được đau đớn.

Hơn mười giây sau, Dương đảo chủ mới cảm nhận được đau đớn, đau đớn vô tận, từ trong lòng ông ta truyền tới cánh tay, truyền tới sâu trong linh hồn ông ta.

Cánh tay của ông ta bắt đầu chảy ra máu tươi trông vô cùng thê thảm, ông ta vội vàng dùng tay ấn lên mấy huyệt vị trên cánh tay cầm máu.

Tất cả mọi người thấy Dương đảo chủ thua, thua hoàn toàn.

“Rốt cuộc là cậu có thực lực gì?” Dương đảo chủ gầm thét.

Trong tay trái của ông ta chen chúc lực lượng, ông ta lại đánh với Tiêu Hào một lần nữa!

Ông ta vừa định xông lên trước bị Âm đảo chủ kéo lại. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Vẻ mặt Âm đảo chủ nghiêm trọng, lắc đầu với Dương đảo chủ, bảo ông ta đừng kích động.

Tiêu Hào nói: “Thực sự ngại quá, phế đi tay phải của ông, nhưng mà ông không thể trách tôi được, vừa rồi ông sử dụng lực lượng quá mạnh mẽ, tôi chỉ đánh lực lượng của ông trở về mà thôi.”

“Có thể nói là ông tự phế đi cánh tay của mình, ông đừng nên oán tôi.”

Dương đảo chủ nghe thấy lời Tiêu Hào nói, tức tới mức phổi sắp nổ mạnh, nhưng mà ông ta vẫn bình tĩnh trở lại, ông ta thực sự không phải là đối thủ của Tiêu Hào, thực lực của đối phương căn bản không nhìn thấu.

Bây giờ xông lên chẳng khác nào muốn chết.

Lúc này tất cả mọi người đã xác định thực lực của đối phương tuyệt đối vượt qua Kim Đan cấp hai, đạt tới Kim Đan cấp ba.

Dương đảo chủ là người mạnh nhất trên đảo, Dương đảo chủ thua, không ai dám ra tay nữa.

Bầu không khí vô cùng áp lực.

Gió biển thổi qua mặt mỗi người, khó chịu giống như bị dao cắt.

Trong lòng mỗi người đều biết rõ, nếu số mười tám giết người, với thực lực của anh, có thể giết sạch mọi người trên đảo!

Gương mặt Âm đảo chủ xanh mét, nhưng ông ta không dám tức giận, chỉ có thể đè thấp giọng nói nói: “Cậu thực sự quá mạnh, chúng tôi lại nhìn nhầm rồi.”

“Dương đảo chủ không phải là đối thủ của cậu, vậy thì tôi cũng không phải là đối thủ của cậu, xem ra tôi thực sự phải suy xét cân nhắc một chút, bồi thường cho cậu ba trăm triệu rồi... Không, hẳn là bốn trăm triệu.”


Nhấn Mở Bình Luận