Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến vương ở rể - Tiêu Hào

Tiêu Hào suy nghĩ thấy một nghìn hai trăm tỷ đúng là một con số không nhỏ, nhưng vì đối phương đồng ý cho anh một nghìn hai trăm tỷ nên Tiêu Hào mới đồng ý chờ đến khi bọn họ gom đủ đưa anh.

“Tôi chờ mấy người nhưng tôi cảnh cáo mấy người, tốt nhất không được giở mấy thủ đoạn bịp bợm!”

Dù sao Tiêu Hào cũng không sốt ruột, anh mang theo Đỗ Thanh Như tới một nơi hoàn cảnh không tồi. Ở đó có non xanh nước biếc lại không có các kiến trúc hiện đại.

Trong rừng có nhà trúc, ngôi nhà cao nhất có ba tầng, bốn phía có mấy ngọn núi và vài hang động bên dưới ngọn núi. Phần lớn các cường giả đều ở trong hang động vì đông ấm hè mát lại vô cùng thích hợp cho tu luyện.

Nơi này là một căn cứ tu hành bí mật của Hồn Điện, căn cứ này đã bí mật bồi dưỡng ra nhiều nhân tài cho Hồn Điện.

Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như được sắp xếp trong một nhà trúc sang trọng thanh tịnh, đây là chỗ ở của hai đảo chủ có diện tích hơn năm trăm mét vuông. Trong nhà thoải mái còn bên ngoài thì có hoa thơm chim hót.

Hai đảo chủ sắp xếp bốn thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp chăm sóc hai người, còn thêm rất nhiều thức ăn và rượu ngon. Tiêu Hào có bất cứ yêu cầu gì thì bốn người họ sẽ làm ngay..

Bốn người này đều không phải người luyện võ mà là người bình thường. Điều đó khiến Tiêu Hào thấy kỳ lạ.

Bốn người có tuổi khoảng đôi mươi, trên mặt luôn mang nụ cười ôn nhu lấy lòng. Lúc Tiêu Hào ăn cơm thì bốn người đều muốn tiến lên hầu rượu, hướng Tiêu Hào liên tục kính rượu. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Thậm chí cố ý vô tình mà dựa trên người Tiêu Hào, trên mặt mỗi người đều mang theo mập mờ cùng hương vị gợi tình.

Tiêu Hào cảm giác bốn người đẹp giống như nữ tiếp viên rượu trong các hộp đêm vậy.

Sắc mặt Tiêu Hào lạnh xuống, anh nói: “Lúc tôi ăn cơm không cần tiếp đãi gì."

Bốn người nghe được lời của Tiêu Hào lập tức rời chỗ ngồi, sau đó yên lặng quỳ thành một hàng cách bàn ăn không xa.

Tiêu Hào sửng sốt, anh hỏi: “Mấy người làm cái gì hả? Nhanh đứng lên cho tôi, ai cho mấy người quỳ xuống?”

Người đẹp đầu tiên bên trái trên mặt lộ vẻ ôn nhu tươi cười nói: “Tiên sinh, chúng tôi sẽ cho ngài phục vụ tốt nhất, ngài cần gì thì chỉ cần dặn dò là được.”

Tiêu Hào cau mày nói: “Tôi cho mấy người đứng lên, tôi cũng không cần mấy người làm gì vì tôi, chờ tôi ăn cơm xong thì mấy người đem bát đũa thu dọn là có thể đi.”

Bốn người hết sức lo sợ, cũng không dám đứng dậy.

Người đẹp đứng đầu vội vàng nói: “Tiên sinh, Âm đảo chủ đã sắp xếp bốn người chúng tôi tới phục vụ ngài, nếu phục vụ không tốt thì Âm đảo chủ sẽ giết chúng tôi.”

“Tiên sinh, xin ngài mở lòng từ bi ngàn vạn lần đừng đuổi chúng tôi đi.”

Sắc mặt bốn người đều mang theo khẩn trương và sợ hãi.

Phục vụ không tốt, sẽ giết người?

Tiêu Hào cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy, anh uống một ngụm nước rồi hỏi: “Mấy người đến đảo nhỏ như thế nào?”

Bốn người im lặng, các cô cũng không dám nói.

“Nói!” Tiêu Hào đề cao giọng lên mấy phần.

Người đẹp đứng đầu nói: “Tiên sinh, chúng tôi không dám nói. Đối với mọi việc nơi này thì chúng tôi không thể nói cho ngài được.”

“Chúng ta nói ra đi, chỉ sợ chúng tôi không thể sống qua sáng mai.”

“Tiên sinh, ngài đừng hỏi nữa, bốn người chúng tôi sẽ phục vụ ngài thật tốt.”

Có mấy vấn đề thôi mà cũng không thể nói sao?

Tiêu Hào càng thêm tò mò.

Anh nói: “Bây giờ mấy người không nói thì tôi sẽ giết mấy người.” Trên người Tiêu Hào xuất hiện sát ý, bao phủ hướng bốn người mà tới.

Bốn người này chỉ là người thường thôi, một chút sát ý của Tiêu Hào cũng khiến tâm thần bốn người không giữ được mềm oặt trên đất, vô cùng sợ hãi.

Thậm chí hai cô gái sợ tới mức tiểu ra chân khiến dưới đất ướt một mảng lớn.

“Tôi nói, tôi nói.... Người đẹp đứng đầu nói: “Chúng tôi bị bắt tới, bốn người chúng tôi đều bị bắt tới đây.”

“Bọn họ bắt nhóm tôi lên trên đảo để hầu hạ đàn ông trên đảo này. Những phụ nữ giống chúng tôi có hơn ba mươi người...

Bốn cô gái bị sát khí ảnh hưởng mà người sau tiếp người trước đứng lên nói.

“Chúng tôi bị bắt tới đây, nếu chúng tôi không nghe theo sẽ bị đánh đập hoặc bị cưỡng hiếp..."

“Nếu chúng tôi phạm phải sai lầm thì sẽ bị ngược đãi hoặc bị giết chết.”

“Có người bị bắt tới đây hai mươi mấy năm. Khi họ già rồi thì trở thành cu li sẽ được sắp xếp đến chỗ khác làm việc..."

“Hầu như mỗi ngày chúng tôi đều phải phục vụ người khác ngủ..." Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Mặt Tiêu Hào như không còn chút máu. Anh biết đây là căn cứ bí mật của Hồn Điện, căn cứ cũng bị ngăn cách với bên ngoài. Vì để các đệ tử được hưởng
thụ mà Hồn Điện đã bắt rất nhiều phụ nữ từ bên ngoài về để giải quyết nhu cầu sinh lý của các đệ tử.

Những người bị bắt tới chẳng những phải thỏa mãn dục vọng các đệ tử Hồn Điện mà còn bị coi như đồ chơi của các đệ tử. Nếu họ hơi không nghe theo sẽ bị đánh đập dã man hay bị hành hạ cho tới chết!

Lửa giận trực tiếp bùng lên từ chân lên tới gáy khiến cho máu trong cơ thể Tiêu Hào như thiêu đốt cơ thể anh.

Trong tam quan của Tiêu Hào thì phụ nữ cần được bảo vệ và phải được bảo vệ.

Trong mắt anh thì Hồn Điện trở thành ác ma, thành kẻ khốn khiếp. Phụ nữ là đồ chơi của bọn họ hả? Ở đây, phụ nữ đúng là sống không bằng chết!

Mỗi năm đều có vài người không chịu được phải chọn cái chết để giải thoát.

Những phụ nữ mới bị bắt thì còn muốn bỏ trốn hay mong có người cứu các cô. Nhưng thời gian trôi qua, họ đã tuyệt vọng và cuộc đời bị chôn vùi ở đây.

Lúc này Tiêu Hào rất muốn giết tất cả người Hồn Điện trên đảo nhỏ này.

Nhưng Tiêu Hào nhẫn nhịn. Chờ anh điều tra rõ ràng mọi việc và lấy được tiền thì anh sẽ giết bọn họ cũng không muộn.

Tiêu Hào tiếp tục hỏi: “Mấy người còn biết cái gì nữa? Ngoài mấy người bị bắt thì còn những người khác không?”

Bốn cô gái đều bày tỏ mình không rõ. Mỗi ngày bọn họ đưa các cô cho các đệ tử để chọn lựa, ngoài được ở chung một chỗ thì cái gì họ cũng không biết.

Tiêu Hào lập tức không còn tâm trạng để ăn cơm. Anh bảo bốn cô gái đứng lên nhưng các cô vẫn không dám.

Sau khi cảm xúc khôi phục, các cô nhớ tới chuyện đã nói với Tiêu Hào mà hoảng sợ không thôi. Bốn người sợ tới mức cả người run rẩy cuộn lại ở một góc. Các cô không dám phát ra tiếng


Nhấn Mở Bình Luận