Lô Nhật Bách ở Hồn Điện hơn hai mươi năm rồi, luôn làm việc cho Hồn Điện, có thể có được địa vị như bây giờ cũng không dễ dàng gì.
Kiếp này ông ta giao cho Hồn Điện, vì thế ông ta chết cũng phải chết bởi thuốc độc của Hồn Điện.
Ông ta không muốn bị đối phương giết chết.
Tiêu Hào một chân đá bay thi thể của Lô Nhật Bách rơi xuống biển.
Người này năm lần bảy lượt muốn giết Tiêu Hào, trăm phương ngàn kế dùng mọi mưu kế âm độc, Tiêu Hào để ông ta tự sát đã là nhẹ tay với ông ta rồi!
“Đại nhân!”
“Mày là ai? Mày giết chết đại nhân của bọn tao rồi!”
“Đại nhân của chúng ta bị người ta giết chết rồi, rơi xuống biển rồi!” “Là người này, người này có liên quan!”
Rất nhiều người trên thuyền không biết Lô Nhật Bách lần này lên đảo có mục đích thực sự là gì, việc này vô cùng cơ mật, Lô Nhật Bách không hề nói cho người khác biết.
Những người này nhìn thấy Tiêu Hào bức chết Lô Nhật Bách.
“Giết anh ta!”
“Là người này đã giết đại nhân!” Mười mấy người xông lên muốn giết Tiêu Hào.
Trong tay Tiêu Hào liền xuất hiện một chiếc đạo, là hắc đạo của Hồn Điện. Tay phải Tiêu Hào cầm đao giết đến.
Từng cường giả của Hồn Điện chết trong tay của Tiêu Hào, chết dưới hắc đạo của Tiêu Hào.
Sau khi giết mười mấy người xong lại có rất nhiều người xông ra khoang thuyền, những người này nhìn thấy Tiêu Hào lợi hại như vậy liền không dám tiến lên.
Tiêu Hào ôm lấy Đỗ Thanh Như từng bước hướng về những người này. Lúc này có một người đi ra từ khoang thuyền.
“Ngăn anh ta lại, là anh ta giết chết sư huynh, bây giờ lại hại chết đại nhân!”
Người này là cấp cao của du thuyền, là người tối qua Lô Nhật Bách đưa đến gặp Tiêu Hào. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip
Tối qua Lô Nhật Bách đưa đi gặp Tiêu Hào, Tiêu Hào làm bị thương một người, giết chết một người.
Người này chính là người bị thương. Anh ta không biết chuyện xảy ra trên đảo, nhìn thấy Tiêu Hào giết Lô Nhật Bách, phẫn nộ.
“Người này chính là số mười tám ở buổi đấu giá, chính người này đã làm khó Hồn Điện chúng ta, bây giờ còn giết chết đại nhân nữa!”
“Chúng ta hãy cùng hợp sức giết anh ta đi!”
Vốn người Hồn Điện định chạy trốn nhưng người trung niên này vừa kêu gọi thì ngay lập tức hai mươi mấy người lại xông đến giết Tiêu Hào.
Thân người Tiêu Hào chớp mắt đã giết bảy tám người rồi xông đến trước mặt người trung niên kia bóp cổ ông ta.
Khậc!
Cổ người trung niên liền bị bẻ gãy. Mười mấy người còn lại cuối cùng đã nhận thức được sự cường đại của Tiêu Hào, cũng hiểu được cường giả trước mắt này không sợ bọn họ hợp lại, không phải nhiều người là có thể giết được!
Những người này từ bỏ vây giết Tiêu Hào, vội vàng nhảy khỏi thuyền, đáng tiếc là bọn họ phát hiện cơ thể bọn họ rơi xuống nước, nước biến thành nhiều thanh kiếm bằng sắc nhọn trực tiếp đâm xuyên qua tim họ.
Thậm chí có người sử dụng huyết độn nhưng những người sử dụng huyết độn này lại cảm thấy sau lưng có một sức mạnh vô hình vô dạng khống chế bọn họ, những người này đều bị sức mạnh huyết mạch phản phệ mà chết!
“Số 18, tao phải lôi mày chết cùng!” Người trong buồng lái trực tiếp khởi động hệ thống tự huỷ của du thuyền.
Thùng xăng của du thuyền vang lên tiếng nổ ầm ầm!
Du thuyền bắt đầu phát nổ, tiếng nổ không ngừng. Tiêu Hào nhảy mấy bước, ôm lấy Đỗ Thanh Như nhảy lên bờ.
Ánh lửa sau lưng ngày càng lớn, Tiêu Hào rời đi không hề quay đầu lại.
Phía xa bờ đỗ sẵn một chiếc xe jeep, lái xe đến để đón Lô Nhật Bách rời đi gặp Âm đảo chủ, anh ta vừa rồi mới nghe thấy trên thuyền có động tĩnh nhưng cũng không quá để ý nhiều.
Nhưng bỗng nhiên lại phát nổ làm anh ta bị doạ không nhẹ, anh ta giờ mới biết du thuyền có chuyện rồi!
Anh ta khởi động xe định rời đi, bỗng nhiên một người xuất hiện bên ngoài ghế lái.
Nhìn thấy người này, con người của tài xế lập tức co rút lại. Giây tiếp theo đầu anh ta khậc một tiếng, không còn hơi thở.
Tiêu Hào không hề lái xe, với tốc độ của anh, không cần phải lái xe.
Tiêu Hào ôm Đỗ Thanh Như đi về chỗ ở của Âm đảo chủ, anh đặt Đỗ Thanh Như lên giường.
Rất nhanh bên ngoài vang lên tiếng ngân nga một khúc nhạc.
Âm đảo chủ vừa mới từ chỗ Dương đảo chủ về, tâm trạng của ông ta rất tốt, vừa ngân nga khúc nhạc vừa đi về chỗ của mình.
Ông ta đợi Lô Nhật Bách quay lại, cùng xử lý các việc về sau.
Khi Âm đảo chủ đi đến cửa phòng ngủ nhìn thấy cửa khép hờ cảm thấy có chút kì lạ, ông ta nhớ là khi rời đi đã đóng cửa phòng ngủ rồi.
Lẽ nào có đệ tử lén lút đến phòng ngủ của mình sao? Ông ta đã ở đây mấy chục năm, chưa bao giờ phát hiện có loại việc này.
Lẽ nào bản thân đã già rồi? Nhớ nhầm rồi sao?
Âm đảo chủ đẩy cửa phòng ngủ, ông ta nhìn thấy bên trong phòng ngủ, trên giường đang có một người đẹp tuyệt mĩ đang nằm, bên cạnh giường còn có một người đàn ông, ánh mắt của người đàn ông đang nhìn ông ta.
Số mười tám! “Số mười tám, sao mày còn chưa chết!” Âm đảo chủ kinh ngạc vô cùng, nhìn thấy Tiêu Hào như nhìn thấy quỷ!
Ông ta không hiểu, đối phương rõ ràng là bị nổ chết rồi sao lại có thể không hề hấn gì xuất hiện trong phòng ngủ của mình thế này được?
Ông ta nhìn thấy người con gái trên giường cũng không bị thương, số mười tám trước mặt này cũng không bị thương, thậm chí quần áo trên người cũng hoàn toàn còn nguyên.
Ông ta không dám tin tất cả điều này, lẽ nào khi phát nổ đối phương và người phụ nữ này đã rời đi rồi sao?
Vốn là không thể nào, khi đó hai vị đảo chủ ở bên ngoài quan sát tất cả mọi việc, hai người tận mắt nhìn thấy sau khi thuốc nổ phát nổ đã san bằng cả phòng ăn!
Uy lực của thuốc nổ, Âm đảo chủ hiểu rất rõ, đối phương sao có thể còn sống được chứ? Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip
Ánh mắt Tiêu Hào bình tĩnh, trên mặt không hề có chút tức giận.
Khi Tiêu Hào giết người, tâm trạng của anh không có quá nhiều biến hoá.
“Âm đảo chủ, ông có di nguyện gì thì bây giờ có thể nói rồi.”
Trên mặt Âm đảo chủ mang theo sự âm lãnh, tuy ông ta vô cùng kinh ngạc nhưng giờ phút này ông ta đã không còn đếm xỉa đến sống chết nữa rôi.
Ông ta biết nếu giao đấu mình không phải là đối thủ của đối phương, vì thể ông ta cắn răng, đầu tiên là dùng huyết độn.
Mỗi lần sử dụng huyết độn đều tiêu hao rất nhiều sức lực, cần có thời gian hạ nhiệt, nhưng trước đó hai vị đảo chủ chỉ dùng huyết độn tháo chạy có mấy trăm mét thôi nên cũng không tiêu hao nhiều lắm, vì vậy có thể dùng tiếp lần thứ hai.
Lần này Âm đảo chủ định trực tiếp chạy đến một nơi bí mật, nơi đó có một máy bay trực thăng, có thể chạy trốn.
Lớp sương máu khủng khiếp dần dâng lên trước mắt.
Tiêu Hào sớm đã phòng bị đối phương dùng huyết độn, tay phải anh một trảo trong không trung, một sức mạnh như vô hình tóm lấy chân phải của Âm đảo chủ.
Khậc!
Chân phải của Âm đảo chủ gãy đôi, ngã xuống khoảng cách đó bảy tám mét.
Bịch bịch!