Giờ phút này Âm đảo chủ đã hối hận đến trong lòng đứt từng đoạn ruột rồi, đều tại tên khốn Lô Nhật Bách, nếu không phải tại hắn thì ông ta nhất định sẽ không bao giờ đặt chân vào vũng nước đục này!
Cũng sẽ không lưu lạc đến phải rơi vào cục diện như bây giờ.
"Nói cái giá đi." Âm đảo chủ hít sâu một hơi rồi nói: "Ra giá đi, cậu muốn bao nhiêu tiền thì mới buông tha cho tôi."
Âm đảo chủ tin tưởng bất luận kẻ nào cũng sẽ chỉ cần trả một cái giá nhất định là được, mà mục đích của đối phương đến nơi này không phải cũng chính là vì tiền bồi thường sao.
Cục diện bây giờ, vô luận đối phương đòi cái giá nhiều hay ít, vô luận đối phương sẽ dùng công phu sư tử ngoạm ra cái giá cao đến cắt cổ thì ông ta đều chỉ có thể khiến cậu ta vừa lòng.
Cho dù phải đem số tiền nhiều năm qua gửi ở ngân hàng đều mang ra, hay là phải lấy luôn tất cả quỹ tài chính bí mật của căn cứ đưa cho cậu ta thì đều có thể.
Âm đảo chủ chỉ có một yêu cầu duy nhất là được bảo toàn mạng sống!
"Thật ngại quá nhưng giờ đây tôi đối với tiền không có chút hứng thú nào." Tiêu Hào nghiêm mặt lãnh khốc nói: "Tôi chỉ muốn giết người."
"Ba nghìn tỷ, tôi cho cậu ba nghìn tỷ!" Âm đảo chủ cảm nhận được luồng sát khí từ Tiêu Hào, nên ông ta sợ hãi vội vàng ra giá ba nghìn tỷ
Tiêu Hào chậm rãi từng bước một tiến đến gần ông ta, sát khí trên người anh càng ngày càng nồng đậm hơn.
"Sáu nghìn tỷ, xin ngài thả tôi ra đi!" Âm đảo chủ thấy vậy vội tăng giá gấp đôi, sáu nghìn tỷ!
Tiêu Hào không ngờ ông ta lại có nhiều tiền như vậy!
Nhưng sau khi ngẫm nghĩ lại thì nơi này chính là một căn cứ bí mật, khoản tiền này chắc chắn là tiền của căn cứ mà không phải tiền của cá nhân bọn họ.
Muốn rút nhiều tiền như vậy thì phải đi chuyển tiền ở nơi công cộng, khẳng định sẽ yêu cầu xác thực bằng tên thật của tài khoản kia, còn có thể là tồn tại loại tiền ảo không thể chuyển trực tiếp vào tài khoản.
Còn nữa người của Hồn Điện làm việc gì cũng cẩn thận, chỉ cần phát hiện tài khoản có gì bất thường thì tiền trong đó sẽ trực tiếp bị đóng băng.
Ngoài ra, việc chuyển khoản với số tiền lớn như vậy sẽ yêu cầu mật khẩu phụ, đây sẽ là mật khẩu do cấp trên gửi từ xa đến. Mời đọc truyện trên truyen88.vip
Ông ta nói đưa cho Tiêu Hào sáu nghìn tỷ nhưng đây vốn chỉ là một sự dối gạt khác mà thôi, bởi vì anh đã tranh đấu với Hồn Điện mấy năm rồi, nên anh cũng quá hiểu biết về Hồn Điện này.
Tiêu Hào nói: "Ông không phải nói muốn cho tôi sao? Vừa phải chờ tiền chuyển đến sau đó lại cần chờ tiền được chuyển vào tài khoản của tôi... đúng không?"
Âm đảo chủ vội vàng nói: "Đúng vậy, cho tôi ba ngày tôi nhất định sẽ đưa ngài sáu nghìn tỷ."
Tiền tài bây giờ chính là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của Âm đảo chủ.
"Ông cho rằng tôi còn có thể tin tưởng được ông sao?" Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Ông lại đang định mưu ma chước quỷ gài bẫy tôi sao?"
Âm đảo chủ lòng đầy kinh hãi run sợ nói: "Thưa ngài, một trăm hai mươi tỷ, ở đây hiện tôi có một trăm hai mươi tỷ đây chính là tài sản cá nhân của tôi!"
"Tôi có thể lập tức đưa cho ngài!" Một cái đảo chủ thôi đã có tài sản cá nhân lên đến một trăm hai mươi tỷ, số tiền như vậy đã được xem như là một tỷ phú rồi. Nhưng Tiêu Hào lại đối với số tiền đó không chút hứng thú nào.
Anh ta cuối cùng bước đến trước mặt Âm đảo chủ: "Âm đảo chủ, ông là người thông minh, cho nên ông hẳn cũng biết đã đi đến bước đường này rồi thì ông còn cho rằng bản thân có đường sống sót quay về sao?"
Âm đảo chủ hoàn toàn tuyệt vọng, ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu cậu giết chết tôi, hai vị đảo chủ vừa chết, mã lệnh của chúng tôi ở nơi cấp trên cũng sẽ báo hỏng, những người lãnh đạo cấp cao của Hồn Điện sẽ là người đầu tiên biết đến hai vị đảo chủ chúng tôi đã chết, cũng biết được chuyện căn cứ tu luyện dùng để bồi dưỡng nhân tài đã xảy ra chuyện lớn."
"Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu giết tôi, cậu sẽ không có cách nào thoát khỏi hòn đảo này, hơn nữa Hồn Điện sẽ rất nhanh điều phải những cường giả đến giết chết cậu."
"Cho nên bây giờ thả tôi đi là lựa chọn tốt nhất!"
Âm đảo chủ biết Tiêu Hào sẽ không bỏ qua cho ông ta, nhưng ông vẫn cố gắng đây chính là lần giãy giụa cuối cùng của ông.
Đối với Tiêu Hào mà nói những lời uy hiếp này chẳng đáng để tâm: "Để tôi nói cho ông rõ dù tổng điện chủ của Hồn Điện có đến đây cũng không làm gì được tôi."
Tiêu Hào nói xong, tay phải nhẹ nhàng giơ lên bắt lấy hư không phía trước, thân thể Âm đảo chủ cũng theo cánh tay anh di chuyển mà đột nhiên nhẹ nhàng bay lên, chân ông ta dần cách xa mặt đất lơ lửng giữa không trung cứ thế bay đến hơn một mét trên không, bây giờ thân thể ông ta đã hoàn toàn bị lực lượng của Tiêu Hào khống chế, không thể cử động hay dùng lực lượng được.
Lực lượng khủng bố của Tiêu Hào đã vượt qua sự nhận thức của Âm đảo chů.
"Cậu rốt cuộc là ai? Rốt cuộc thực lực của cậu là gì?"
"Trước khi tôi chết, xin cậu hãy nói cho tôi biết để tôi có chết cũng được nhắm mắt!"
Tiêu Hào nói: "Ông muốn biết như vậy thì bây giờ tôi sẽ nói cho ông, hãy nghe kỹ đây."
"Tôi chính là vương giả của Vương triều Ám Dạ... Ám Dạ Vương!"
Tiêu Hào vừa nói, vừa dùng tay phải đang khống chế Âm đảo chủ thêm sức siết chặt.
"Cái gì? Ám Dạ Vương?" Âm đảo chủ khóe miệng run rẩy nói: "Chẳng lẽ cậu thật sự là Ám Dạ Vương?"
"Không có khả năng, Ám Dạ Vương sao lại đến nơi này của chúng tôi!"
"Ám Dạ Vương sao lại có thể tham gia vào hội đấu giá?"
"Cậu đang nói bậy, nhất định là nói bậy!"
Giây tiếp theo Âm đảo chủ chỉ cảm thấy ý thức, linh hồn và đến cả ký ức của ông ta đều đã bị một lực lượng thần bí nào đó khống chế.
Cổ lực lượng này rất nhanh đã lấy được ký ức trong đầu ông ta ra.
"Cậu... Di Hồn Đại Pháp!"
"Cậu chính là người của Ma Đô!" Mời đọc truyện trên truyen88.vip
"Cầu xin cậu, xin đừng cắn nuốt ký ức của tôi!" Âm đảo chủ đau khổ cầu xin: "Cậu có thể giết chết tôi, có thể tra tấn tôi đến chết, cũng có thể làm cho tôi tan xương nát thịt"
"Nhưng tôi chỉ cầu xin cậu đừng làm thần hồn của tôi tan vỡ."
Âm đảo chủ biết sự lợi hại của Di Hồn Đại Pháp, nó có thể đánh tan cả linh hồn, làm cho cả linh hồn và thể xác của ông ta hoàn toàn biến mất.
Ông ta có thể chết nhưng ông không muốn thần hồn của mình cũng bị nát tan.
Tiêu Hào không hề dừng tay, anh chỉ lạnh lùng nói: "Có câu nói tự làm bậy không thể sống, những lời này vô cùng thích hợp với ông!"
"Hãy nghĩ xem đã có bao nhiêu sinh mệnh vô tội chết trong tay ông mấy năm nay rồi, cho nên đây chính là kết cục của ông!"
Âm đảo chủ thật không ngờ cuối cùng ông lại sẽ chết một cách tàn nhẫn dã man như vậy.
Tiêu Hào có được ký ức của Âm đảo chủ.
Ký ức đó giống như những thước phim được lưu lại sâu trong đầu của anh.
Chỉ cần Tiêu Hào muốn biết thứ gì, thì tin tức trong ký ức Âm đảo chủ sẽ lập tức xuất hiện trong đầu của anh.
Những năm nay, Âm đảo chủ thường cử cấp dưới bí mật đi ra ngoài bắt cóc nhiều cô gái trẻ về để làm việc cho Hồn Điện.
Người thường ở nơi này chỉ có thể phục vụ Hồn Điện, còn sống thảm hơn cả nô lệ t
Nơi này có tổng cộng hơn hai trăm người phục vụ Hồn Điện.
Càng khủng bố hơn là những nhân