Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến vương ở rể - Tiêu Hào

Tiêu Hào nhìn thấy đám người thất vọng cùng tuyệt vọng, nhìn thấy bầu không khí không có sức sống, liền nói: "Đừng lo lắng, mọi người sẽ không sao đâu."

Giáo sư Dương khẽ lắc đầu, "Thiết bị này chỉ phát nổ trong một trường hợp, đó là căn cứ bí mật của Hồn điện bị phát hiện, người của Hồn điện nhất định phải phá hủy nơi này không để lại bất cứ chứng cứ gì, cho nên chúng ta phải cho nổ tung mọi thứ ở đây và xóa hết mọi dấu vết. "

"Thiết bị đã được kích hoạt, và không ai có thể dừng thiết bị." Những người phía sau cũng đều lên tiếng "Người bên ngoài tới đảo sao?"

"Liệu ai đó sẽ giải cứu những người dân khỏi hòn đảo này?"

"Dù có được cứu hay không thì cũng không còn hy vọng gì nữa rồi. Ở đây có một vụ nổ, và tất cả mọi người sẽ chết"

"Chuyện bên ngoài không liên quan gì đến chúng ta..."

Mọi người đều biết sắp có vụ nổ xảy ra ở đây nên không còn hy vọng gì nữa.

Bên ngoài dù co người giúp đỡ hay không cũng không thành vấn đề. Bởi vì... Bất kể thế nào, bọn họ đều sẽ chết.

Tiêu Hào đảm bảo với mọi người, mạnh dạn nói: "Tôi cam đoan rằng không ai trong số các người sẽ chết"

Mọi người đều không thể tin được câu nói vừa rồi. "Thưa ngài, ngài có thể cứu chúng tôi sao?"

"Bây giờ, những gì ngài nói không phải là sự thật, phải không?"

"Chúng ta có thể sống sót khi rời khỏi đây sao?"

Trong mắt ai cũng có kỳ vọng, trong lòng cũng có người có hy vọng, tất cả đều đang chờ đợi câu trả lời của Tiêu Hào.

Tiêu Hào gật gật đầu, "Tôi có thể cứu mọi người rời đi an toàn, thời gian không còn nhiều, ít phút nữa nơi đây sẽ nổ tung."

"Mọi người đi ra ngoài chờ đi, tôi muốn xử lý thiết bị nổ trước đã." Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Giáo sư Dương nói với mọi người:

"Mọi người rời khỏi phòng này, đừng làm phiền ngài ấy"

Những người phía sau lần lượt rời đi, Giáo sư Dương liền nói: "Thưa ngài, tôi có thể giúp gì đó được không?"

Giáo sư Dương muốn ở lại và giúp đỡ Tiêu Hào.

“Bố, con cũng sẽ ở lại.” Con gái của Giáo sư Dương cũng bước tới.

Tiêu Hào đưa Đỗ Thanh Như ra, nói: "Giáo sư Dương, giúp tôi chăm sóc bạn của tôi thật tốt."

"Quả bom sẽ nổ ngay lập tức, tôi sẽ bảo vệ mọi người và giải quyết mọi chuyện ở đây."

Trong lòng của Giáo sư Dương đầy thắc mắc, nhưng ông ấy nghe nói đến loại thuốc nổ như vậy, liền không nói nhiều khi nghe tin bom sắp nổ.

Mặc dù mọi người đều không quá tin tưởng vào Tiêu Hào, nhưng những lời nói của Tiêu Hào lại chính là hy vọng cuối cùng của mọi người.

Giáo sư Dương và con gái đưa cô ấy ra ngoài, Tiêu Hào tạm thời đưa chiếc nhẫn bạc của mình cho giáo sư Dương.

Tiêu Hào muốn chống lại lượng thuốc nổ, nhất định phải lấy đi pháp bảo phòng thân, nếu không lực lượng của pháp bảo phòng thân sẽ kích phát đối kháng với sức mạnh của thiết bị nổ, sẽ gây ra một vụ nổ mạnh hơn.

Sau khi mọi người đi ra ngoài, Tiêu Hào nổi lên và đến đầu thiết bị nổ, hai tay Tiêu Hào ấn vào phía trên thiết bị nổ.

Hơn chục năng lượng đáng sợ xâm nhập từ trên đỉnh thiết bị nổ, hơn chục sức mạnh này là một đội hình tạm thời phong ấn năng lượng của vụ nổ.

Sau đó, Tiêu Hào phong tỏa toàn bộ căn phòng, phong ấn hàng chục lớp lá chắn năng lượng và cố gắng cách ly nó với bên ngoài.

Những gì Tiêu Hào phải làm là giải quyết mọi thứ trong túi hút năng lượng, ngăn chặn bất kỳ lực nổ nào rò rỉ và ngăn chặn mọi cú sốc và sụp đổ của các tòa nhà xung quanh.

Cuối cùng, vụ nổ đã đến điểm cận kê.

Tiêu Hào trực tiếp tấn công hàng ngàn dặm băng, và vô tận sức mạnh thuộc tính bằng nổ ra từ tay Tiêu Hào niêm phong toàn bộ thiết bị nổ.

Hơn mười giây sau, thiết bị nổ rất cục nổ tung, sức nổ cực kỳ kinh khủng tập trung vào thiết bị, bùng cháy và nổ tung!

Tiêu Hào toàn thân tràn ngập vô tận năng lượng, nuốt về phía điểm nổi.

Vào lúc này, dường như có một trận động đất 12 độ richter trong toàn bộ căn phòng, bão tố và sóng thần vô tận, nó giống như một vụ nổ bom hạt nhân!

Nếu căn phòng này là một thế giới, thì thế giới này đang đối mặt với ngày tận thế, đối mặt với sự hủy diệt. Tiêu Hào muốn bẫy tất cả sức mạnh của vụ nổ trong toàn bộ căn phòng và làm tan biến tất cả, để không một nguồn điện nào có thể lọt ra ngoài căn phòng. Bùm bùm bùm bùm!

Căn phòng tiếp tục nổ tung, và năng lượng của Tiêu Hào bùng nổ liên tục, điên cuồng chống lại những lực lượng này, và không ngừng phản kháng lại lực lượng bùng nổ.

Những người bên ngoài ngôi nhà không thể nhìn thấy những gì đang xảy ra trong phòng.

Bởi vì Tiêu Hào cũng đã chặn cửa.

Những người bên ngoài không thể cảm nhận được bất kỳ biến động sức mạnh nào bên trong, như thể không có gì xảy ra.

Một vụ nổ kinh hoàng như vậy có thể phá hủy một nửa hòn đảo, nhưng nó không thể được truyền từ một căn phòng.

Vụ nổ trong phòng mãi đến năm sáu phút sau mới kết thúc. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Ngoại trừ thiết bị nổ và năng lượng biến mất, mọi thứ khác trong phòng đều nguyên vẹn.

Tiêu Hào cảm thấy cơ thể mình như bị rỗng, anh vội vàng ngồi sang một bên để thiền định và nghỉ ngơi, điều chỉnh lại hơi thở của mình.

Giờ phút này, Tiêu Hào chính là cánh tay sắt xương đồng của hoàng đế, mất đi sự che chở, mất hết sức lực.

Tiêu Hào thở dài nhẹ nhõm một hơi, vụ nổ này kinh khủng hơn anh nghĩ.

Nếu là người khác, chúng sẽ bị chiên ra từng mảnh, và toàn bộ hòn đảo sẽ bị phá hủy.

Tiêu Hào đã một mình nhận lấy tất cả.

Giáo sư Dương và những người khác đã đợi Tiêu Hào ở bên ngoài, khi thấy cửa phòng bị chặn đột ngột mở ra, họ lập tức bước vào.

Tiêu Hào nói với mọi người: "Sự việc ở đây đã được giải quyết hoàn toàn."

“Mọi người cứ yên tâm, tôi sẽ đưa mọi người rời khỏi đảo an toàn."

Dù đã mất sức nhưng Tiêu Hào vẫn có cách đưa mọi người ra ngoài.

Mọi người nhìn thiết bị nổ trong phòng biến mất, đó là chứng cứ có một không hai cho việc mọi người có thể an toàn rời khỏi đảo.

Mọi người đều biết rất rõ rằng chất nổ ở đây có thể phá hủy mọi thứ trên đảo, nhưng bây giờ nó đã biến mất.

Mọi thứ đều liên quan đến người đàn ông trung niên kín đảo trước mặt.

Tiêu Hào không bao giờ để lộ diện mạo thật của mình.

Khuôn mặt ai cũng tràn ngập niềm vui, sau đó là sự phấn khích và hào hứng vô cùng.


Nhấn Mở Bình Luận