Đỗ Thanh Như rất ngạc nhiên. Cô không ngờ rằng Tiêu Hào lại quen biết với Lục Việt thậm chí thái độ của Lục Việt đối với Tiêu Hào lại còn cực kỳ tôn kính như vậy.
Cô nhờ Lục Việt giúp đỡ, dù có đau khổ van nài thì Lục Việt cũng nhất quyết không chịu giúp đỡ, vậy mà Tiêu Hào nói một câu thôi, anh ta đã lập tức đổi ý.
Đỗ Thanh Như thật sự cảm thấy hơi mất mặt, sự phân biệt đối sử này đúng là rất đáng giận. Thật ra Tiêu Hào không muốn để lộ
ra là mình đang ở cạnh Đỗ Thanh Như.
Nhưng mà Lục Việt là một người đáng tin, vì bây giờ bố của Lục Việt có thể ngồi lên chức châu trưởng này có liên quan rất nhiều đến Tiêu Hào.
Với cả, Tiêu Hào còn cho Lục Việt cơ hội để tu luyện ở linh trì, Lục Việt biết sự mạnh mẽ cả Tiêu Hào nên dù có cho Lục Việt thêm mười lá gan nữa thì anh ta cũng không dám đắc tội với Tiêu Hào.
Tiêu Hào cầm lấy lá bùa truyền âm rồi nói: “Lục Việt, chuyện ở đây rất phức tạp, tôi cũng không muốn đem lại rắc rối cho Môn phái Bính Điệu đâu.”
“Bây giờ tôi sẽ đọc cho cậu một dãy số, cậu gọi điện cho người đó rồi bảo người đó đến đón tôi là được.”
Lục Việt nhận lệnh “Vâng thưa Tiêu đại sư, anh yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này.”
“Bùa truyền âm có thể định vị được vị trí bí mật, bây giờ tôi sẽ phải thuyền xuất phát để đón các anh”
Tiêu Hào lại cẩn thận dặn dò: “Lục Việt, nhớ kỹ đấy, cậu nhất định phải gọi cho số điện thoại mà tôi vừa đọc, nếu như cậu muốn đến cũng được, nhưng nhất định phải gọi chủ của số điện thoại đó đến cùng. Đọc tiếp trên web truyện truyen88.vip
“Chuyện này cực kỳ quan trọng, cậu đừng có tự ý quyết định bất kỳ điều gì.”
“Bảo người đó phải đến đây giúp tôi bằng tốc độ nhanh nhất có thể đấy.”
Tiêu Hào lo rằng người của Hồn Điện sẽ quay lại chỗ này để thám thính bất kỳ lúc nào, nếu người của Môn phái Bính Điệu có đến thì cũng chẳng cản được người của Hồn Điện.
Với cả, người của Hồn Điện chuyện gì cũng có thể nhúng tay vào, Tiêu Hào sợ mình sẽ bị lộ thân phận, đồng thời cũng lo rằng Môn phái Bính Điệu sẽ bị Hồn Điện trả thù lại.
Số điện thoại mà Tiêu Hào vừa đọc chính là của Băng Sương.
Nếu Băng Sương biết Tiêu Hào gọi cô ta qua thì chắc chắn sẽ biết rằng đã có chuyện lớn xảy ra.
Lục Việt nghe thấy giọng điệu Tiêu Hào nghiêm trọng như vậy thì cũng biết rằng mọi chuyện đang cực kỳ cấp bách, lập tức nghe lệnh anh.
Thời gian truyền âm kết thúc, lá bùa cũng tự biến mất.
Sau khi sắp xếp xong chuyện này, Tiêu Hào lại càng thầm cảm thấy lo lắng hơn.
Tối hôm qua Dương đảo chủ bỏ trốn lúc khoảng mười giờ hơn, bây giờ đã làm năm giờ sáng, Dương đảo chủ đã rời khỏi nơi này được tám tiếng rồi.
Chắc chắn là Dương đảo chủ sẽ báo cáo chuyện này cho cấp trên ở Hồn Điện.
Hơn trăm người của Hồn Điện đã bỏ trốn khỏi đảo chắc chắn cũng sẽ tông báo cho Hồn Điện về chuyện trên đảo, bên đó cũng sẽ đi giải quyết chuyện này ngay.
Bên Hồn Điện chắc chắn sẽ phải người đến đây để tăm dò.
Tiêu Hào bắt đầu tính toán thử thời gian, trước kia khi anh tham gia buổi đấu giá, đi từ cảng của Bình Châu đến buổi đấu giá mất hơn ai tiếng, đi từ du thuyền tổ chức buổi đấu giá đến hòn đảo này là cần khoảng sáu bảy tiếng.
Nói cách khác thì người của Hồn Điện muốn đi thẳng từ cảng Bình Châu đến đây sẽ mất khoảng mười tiếng đồng hồ.
Mà Dương đảo chủ đã đi khoảng bảy tiếng rồi, nếu ông ta có bí pháp thì có thể liên lạc luôn với người cấp trên của mình ở Hồn Điện, vậy là mất khoảng mười tiếng để người của Hồn Điện đến đây kiểm tra.
Vậy là Tiêu Hào và những người ở đây chỉ có khoảng ba bốn tiếng an toàn nữa thôi. Tiêu Hào đã liên lạc được với Lục Việt rồi, Lục Việt sẽ liên hệ với Băng Sương.
Nếu Băng Sương xuất phát ngay thì cô ta sẽ dùng trực thăng để bay đến, vậy thì sẽ mất bao lâu?
Nhưng dù thế nào thì Tiêu Hào cũng chẳng thể ngồi yên chỗ này để chờ chết được, dù thế nào thì cũng phải nghĩ cách để giấu bốn trăm người này đi, phải đảm bảo được an toàn của họ.
Đã quyết định là sẽ cứu họ thì không được để họ bị tổn thương thêm lần nữa, nếu như người của Hồn Điện đặt chân lên đây lần nữa thì chắc chắn là sẽ giết chết hết bọn họ, hoặc là đưa đến trụ sở khác nào đó để ép họ phải phục vụ cho Hồn Điện thêm nữa.
Hòn đảo này rất lớn, bây giờ bảo họ tản ra rồi trốn đi là lựac họn tốt nhất. Nhưng Tiêu Hào biết rõ, Hồn Điện cho người đi kiểm tra lại thì chắc chắn sẽ phái cường giả kim đan, những người bên anh có trốn đến mấy thì sức mạnh của cường giả kim đan cũng có thể tìm ra được từng người một.
Tiêu Hào quyết định không trốn nữa, anh dẫn mọi người đến một chỗ gần bờ để nghỉ ngơi.
Trên tay trái của Tiêu Hào còn có đeo một chiếc nhẫn, đây là một pháp bảo bảo vệ bản thân cực kỳ mạnh mẽ, nó có thể chống lại được năm lần công kích.
Trong chiếc nhẫn này không chỉ có sức mạnh riêng của Tiêu Hào mà còn có sức mạnh của ma để Ninh Khinh Vân.
Mọi người thấy Tiêu Hào không thể dẫn mình rời đi ngay được thì cũng khó tránh khỏi việc hơi thất vọng, họ cũng lo lắng những gì mà Tiêu Hào đang suy nghĩ, họ sợ rằng người của Hồn Điện sẽ lại bắt họ đi lần nữa. Đọc tiếp trên web truyện truyen88.vip
Khoảng bốn tiếng sau, phía xa xa xuất hiện một chiếc ca nô lao như bay về phía này.
Đầu ca nô là một người đàn ông trung niên khoảng ngoài bốn mươi tuổi, đang nhìn thẳng về hướng hòn đảo, cạnh ông ta là một người đàn ông trung niên cụt tay, người này chính là Dương đảo chủ đã bỏ trốn hôm qua.
Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: "Sao hôm qua ông bảo là hòn đỏ đã bị nổ rồi cơ mà? Sao bây giờ nó lại chưa nổ?”
Dương đảo chủ cũng thấy rất bất ngờ, đêm qua sau khi bỏ trốn, ông ta đã dùng bí pháp để thông báo những chuyện này lên cấp trên.
Ông ta cũng chẳng còn cách nào khác, chuyện lần này không thể giấu diễm lâu được, đã có quá nhiều người chết, trước khi bỏ trốn, ông ta sợ rằng Tiêu Hào sẽ phát hiện ra bí mật của Hồn Điện, sợ những bí mật của Hồn Điện sẽ bị tiết lộ ra ngoài nên Dương đảo chủ đã khởi động thiết bị nổ, định phá hủy toàn bộ hòn đảo và giết chết hết mọi người trên đảo.
Sau khi Dương đảo chủ báo cáo mọi chuyện lên cấp trên xong, cấp trên nổi giận, suýt nữa thì giết chết cả Dương đảo chủ.
Nhưng dù sao thì chuyện cũng đã rồi, những chuyện sau đó còn phải xử lý tiếp nữa, nên họ quyết định là sau khi giải quyết xong chuyện này thì mới phạt Dương đảo chủ, hình phạt của ông ta là bị phán tử hình.
Vậy nên người cấp trên đó đã phái cường giả quay lại hòn đảo với Dương đảo chủ, giải quyết nốt mọi chuyện trên đảo rồi kiểm tra xem sau khi nổ xong thì ở đảo có còn chút tư liệu gì không, nếu còn thì phải giải quyết nốt cho sạch sẽ.
Nhưng khi người cấp trên đến nơi thì lại phát hiện ra nơi này vẫn chưa nổ,