Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip
Đỗ Thanh Như tin chắc rằng Tiêu Hào sẽ có cách để chữa trị cho mình, vì lần trước cô đã bị người ta hành hạ đến mức người không ra người, quỷ không ra quỷ, Tiêu Hào cũng có thể chữa cho cô.
Đỗ Thanh Như nhớ lại cảnh vừa nãy Tiêu Hào đã nhào vào người mình, ôm chặt lấy mình rồi lo lắng nói: Thanh Như, cô không được xảy ra chuyện gì, cô không thể chết được!
Hai người nằm sát vào nhau, thậm chí môi của Tiêu Hào còn khẽ lướt qua mỗi cô.
Chuyện lúc nãy đã xảy ra rất nhanh, nhưng Đỗ Thanh Như vẫn cảm nhận được sự dịu dàng của Tiêu Hào, đồng thời cô còn cảm nhận được rằng Tiêu Hào rất quan tâm đến mình.
Lúc nãy chiếc nhẫn hộ thân vỡ vụn ra, luồng năng lượng còn sót lại trong chiếc nhẫn đã quét bỏ hết kẻ địch xung quanh, tình hình thật sự rất nguy hiểm, nếu Tiêu Hào lao đến chậm hơn dù chỉ một chút thôi, thì bản thân Đỗ Thanh Như cũng sẽ bị nguồn năng lượng đó giết chết.
Nếu Đỗ Thanh Như biến thành bộ phấn thì dù Tiêu Hào có là tiên thì cũng không cứu cô nổi.
Đỗ Thanh Như áy náy nhìn Tiêu Hào: “Xin lỗi, tôi lại gây thêm phiền phức cho anh rồi, vừa nãy tôi thấy anh... tôi thật sự không thể nhịn nổi nữa nên mới xông ra.
Tiêu Hào cười nói: “Cô bé ngốc này, tôi biết tấm lòng của cô rồi, cũng biết là cô đã lo lắng cho tôi. Được rồi, không sao đâu, không cần phải nghĩ nhiều đâu.”
Tất cả mọi chuyện đều đã xong rồi, bốn trăm người bên phía giáo sư Dương cũng đều thở phào nhẹ nhõm, họ thật sự rất sợ rằng mình sẽ chết ở đây, sẽ bị người của Hồn Điện bắt lại rồi tra tấn tiếp. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip
Nào ngờ rằng người chiến thắng cuối cùng lại chính là Tiêu Hào.
Sự lo lắng trên mặt mọi người đều tan biến hết rồi, thay vào đó là những nụ cười tươi rói, tất cả mọi người đều nghĩ thầm: Cuối cùng thì cũng thoát được khỏi chốn chết tiệt này rồi, sắp được về nhà đoàn tụ với gia đình, được hưởng thu cuộc sống này rồi!
Có một số người không kiềm lòng được mà bắt đầu hoan hô, họ cho rằng mọi sự nguy hiểm đều đã được hóa giải, vậy là từ nay về sau sẽ không còn mối đe dọa nào nữa rồi.
Nhưng đúng lúc này, ở phía con thuyền ca nô nhỏ lại có một bóng đen nào đó bay lên trời, rồi cứ thế rơi xuống trước mặt Tiêu Hào.
Bóng đen này chính là một ông lão mặc áo đen, mái tóc và bộ râu của ông ta đã bạc trắng, trên mặt toàn là những nếp nhăn. Đôi mắt sắc lạnh như những lưỡi kiếm của ông ta nhìn chằm chằm vào Tiêu Hào.
“Cậu này, tôi phải thừa nhận là pháp bảo hộ thân của cậu lợi hại thật đấy, nhưng bây giờ pháp bảo hộ thân của cậu đã bị vỡ nát rồi, cậu định dùng năng lượng của thứ gì để cản tôi lại đây?”
Tiêu Hào và những người khác đều hoảng hốt, họ không ngờ rằng trên thuyền vẫn còn một cường giả khác.
Mà cường giả áo đen này có vẻ còn mạnh hơn rất nhiều so với những cường giả mà vừa nãy Tiêu Hào đã giết.
Lúc này Tiêu Hào đã không còn chút năng lượng nào, pháp bảo hộ thân cũng đã vỡ vụn, nếu bây giờ không có người đến đây cứu họ, hay nếu đám người Băng Sương không đến kịp thì các anh sẽ chết ở đây.
Vẻ mặt Tiêu Hào vẫn bình tĩnh như cũ, anh nói: “Cũng đúng, tôi không thể cản ông lại được, nhưng ông cũng chẳng thể giết được tôi đâu. Tôi vẫn còn cách để bỏ trốn khỏi nơi này.”
Tiêu Hào nhất định phải nghĩ ra được cách để kéo dài thời gian, đợi đám người Băng Sương đến đây để cứu các anh.
“Ha ha... Cường giả áo đen cười lớn: “Các hạ, lần này cậu đã bị dồn vào đường cùng thật rồi, sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn đứng đây khoác lác à, không biết ngượng hay gì?”
“Chẳng lẽ trên người cậu vẫn còn loại pháp bảo hộ thân nào khác à?”
“Dù trên người cậu có pháp bảo thì tôi cũng có thể từ từ chơi với cậu, tôi cứ giết hết mấy trăm người ở đây trước đã, sau đó thì chơi với cậu.”
“Tôi có nhiều thời gian lắm.”
Tiêu Hào nghe thấy đối phương nói là muốn giết chết bốn trăm người bình thường ở đây thì giận ra mặt, ánh mắt an lạnh như băng.
“Ông có chuyện gì thì có thể nhằm vào tôi đây này, muốn giết tôi thì cứ việc. Những người khác ở đây thì ông hãy tha cho họ đi.”
“Tôi nói cho ông biết, nếu ông dám động vào người nào ở đây, dù chỉ là giết chết một người thôi thì tôi cũng sẽ khiến cho Hồn Điện các ông phải biến mất khỏi Kỳ Hạ này!”
“Tôi là người mà Hồn Điện các ông không thể dây vào nổi đâu!”
“Ha ha ha!” Ông lão mặc áo đen cười lớn: “Các hạ đúng là nói khoác không biết ngượng, tôi biết, các hạ là người có sức mạnh rất phi thường, đợi đến khi nào sức mạnh của cậu khôi phục lại thì tôi không phải là đối thủ của cậu.”
“Tôi cũng tin rằng cậu được một thế lực nào đó rất to lớn chống lưng, nếu đã dám nghênh ngang chém giết người của Hồn Điện chúng tôi rồi thì chắc chắn là có thể lực rất mạnh, thậm chí có khi còn ngang hàng với các gia tộc lớn ở thủ đô.
“Nhưng nếu nói là khiến Hồn Điện biến mất khỏi Kỳ Hạ này thì chẳng có ai làm được đâu! Dù người chống lưng cho cậu có mạnh đến cỡ nào, có thân phận to lớn đến mấy thì cũng chẳng thể lam nổi, những câu này đúng là truyện cười.”
Ánh mắt Tiêu Hào lộ vẻ lạnh lùng: “Trên thế giới này có một số lực lượng mà ông không biết, mà cũng có vài thế lực mà trước giờ những người như ông chưa được tiếp xúc đâu.” Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip
“Hồn Điện là thế lực luyện võ lớn nhất trên thế giới, lớn nhất, nhưng không có nghĩa là mạnh nhất.”
“Chẳng hạn như vương triều Ám Dạ của Kỳ Hạ, Thánh Điện của nước Mỹ liên minh Thái Dương của đế quốc Thái Dương, những thế lực này chẳng ai sợ Hồn Điện của các ông cả.”
“Tôi nói cho ông biết nhé, tôi thật sự có năng lực để hủy diệt Hồn Điện của các ông đấy.
Tiêu Hào cũng chẳng muốn nói những chuyện này với đối phương, nhưng bây giờ anh phải nghĩ cách kéo dài thời gian, không còn vũ lực, cũng không có sức mạnh của bùa hộ mệnh, chỉ đành phải dựa vào võ mồm thôi.
“Cậu biết cũng nhiều đấy nhỉ.” Người đàn ông áo đen nói với vẻ khinh khỉnh: “Muốn phá hủy Hồn Điện thì nước Kỳ Hạ này không làm nổi đâu, Long Tổ không làm được, tất cả các môn phái chính tông ở nước Kỳ Hạ này đều kông làm nổi. Vương triều Ám Dạ, năm vị Đại Đế Vương của Kỳ Hạ cũng chẳng làm được đâu!”
“Mà những thế lực cậu vừa kể ra cũng chỉ là những thế lực mạnh nhất của các nước mà thôi, họ chỉ có thể áp chế được một phần nhỏ của Hồn Điện ở nước đó. Muốn phá hủy Hồn Điện ư ? Đúng là nằm mơ!”
“Cậu nghĩ rằng mình là thần chắc?” Tiêu Hào lạnh lùng: “Vương triều Ám Dạ không làm được là vì năm đó vương triều Ám Dạ không muốn giết đến cùng, tổng điện chủ của Hồn Điện mấy người đã quyết chiến với vương chủ của vương triều Ám Dạ, rồi tổng điện chủ Hồn Điện của mấy người đã thua.”
“Tổng điện chủ của mấy người cũng đã hứa rằng ở phạm vi nước Kỳ Hạ này, Hồn Điện sẽ làm việc đúng theo quy định, không phá bỏ bất kỳ quy tắc nào. Nhưng bây giờ Hồn Điện mấy người lại phá hủy quy tắc trước, dám ở đây hại người, giết người.
“Ông nghĩ nếu chuyện này đến tại vương triều Ám Dạ, vua của vương triều Ám Dạ nghe được thì liệu có chịu bỏ qua cho Hồn Điện không?”
Ông già mặc áo đen sững người: “Hóa ra cậu không phải là người bình thường thật, còn biết nhiều chuyện như vậy.”
“Cậu nhắc đến tổng điện chủ của Hồn Điện và những người cấp cao của vương triều Ám Dạ, đây đều là những vị chí tôn mà còn lâu tôi mới gặp được. Tôi chỉ là một nhân vật qua đường nhỏ bé. Việc tôi cần làm bây giờ đó là giết chết ông, giết hết tất cả mọi người ở đây rồi báo cáo chuyện này lên cấp trên.”
“Nhiệm vụ tôi cần làm hôm nay chỉ có thể mà thôi.”