Tiêu Hào lại bị giật mình lần nữa, anh vẫn chưa đi tìm Âm Quỷ Tông náo loạn thì bây giờ người của Âm Quỷ Tông đã tìm đến tận cửa rồi.
Chẳng lẽ người của Âm Quỷ Tông đã biết được Tiêu Hào chính là người ở hội bán đấu giá người?
Chuyện này không có khả năng, vì Tiêu Hào vẫn luôn đeo mặt nạ, hoặc có thể nói là dùng khuôn mặt giả.
Lúc đó cồn lực cửa Tiêu Hào vẫn còn, cho dù ai muốn nhìn thấy gương mặt thật của anh thì cơ bản là không thể làm được.
Tiêu Hào nói: “Tôi cũng không có thù hấn gì với Âm Quỷ Tông của các người, vì sao các người lại muốn giết tôi?”
Giang Yến Thanh cười nói: “Anh không gây thù hấn gì với Âm Quỷ Tông của chúng tôi, nhưng anh đã đắc tội với Hồn Điện. Hồn Điện đã ủy thác cho Âm Quỷ Tông chúng tôi giết anh.”
Tiêu Hào có chút không rõ lắm, từ sau khi hội đấu giá kết thúc, người của Hồn Điện đã đưa anh đi đảo nhỏ, sau đó lại xảy ra một chuỗi sự kiện, mãi cho đến bê giờ, từ bao giờ Hồn Điện đã ủy thác cho Âm Quỷ Tông chứ? Đọc truyện hay trên truyen88.vip
Lý Trung Hiếu nói: “Anh đã giết nhiều người của Hồn Điện như, giết Hắc hộ pháp, anh còn giết cả người mà Hồn Điện muốn bảo vệ là Nam Cảnh vực chủ và Trần Nhật Bình.”
“Sát thủ của Hồn Điện đã không giết anh, vậy mà anh lại lăng nhục Hồn Điện.”
Tiêu Hào hỏi: “Vậy người ủy thác của các anh là ai? Nếu các anh muốn giết tôi thì hãy nói cho tôi biết sự thật đi."
Giang Yến Thanh nói: “Anh Bí Đỏ, nếu anh muốn biết rõ vậy thì tôi sẽ nói cho anh biết, để cho anh chết được an tâm.”
“Người đã ủy thác cho bọn tôi là người phụ trách của Hồn Điện phía Kim Cường, tất cả mọi người đều gọi ông ta là Ông Từ.”
“Ông Từ?” Tiêu Hào đột nhiên nhớ đến một người, người đã từng ở trên núi Bàn Long, hắc hộ pháp đưa đám người Ông Từ đến định giết Tiêu Hào, nhưng cuối cùng Tiêu Hào đã thả Ông Từ đi.
Lúc đó Ông Từ định tự sát, Tiêu Hào đã ngăn ông ta lại. Vì trong cơ thể Ông Từ có dòng máu Ma Đô cho nên Tiêu Hào đã thả ông ta đi.
Tiêu Hào đã từng thề trước mặt Ninh Khinh Vân, cả đời này sẽ không giết hại người của Ma Đô nữa.
Tiêu Hào cũng không biết Ông Từ vẫn luôn bí mật làm việc cho Tần thiếu chủ, mà đám Âm Quỷ Tông trước mặt này là do Ông Từ liên hệ để giết Tiêu Hào.
Mấy tên Âm Quỷ Tông và hội bên chỗ hội đấu giá không có chút liên quan gì với nhau, bọn họ cơ bản không biết Tiêu Hào chính là số 18.
Ông Từ không muốn để cho người của Hồn Điện giết Tiêu Hào, ông ta không muốn dùng sát thủ của Hồn Điện, mà đã bí mật huy động sử dụng người của Âm Quỷ Tông, trong đó chắc chắn có âm mưu.
Tiêu Hào nói: “Ông Từ chỉ là một kẻ phụ trách Hồn Điện ở Kim Cường, mặt mũi ông ta làm gì lớn đến mức như vậy chứ, có thể mời được người của Âm Quỷ Tông các người.”
Lý Trung Hiếu thong thả nói: “Anh không biết chuyện này rồi, mặc dù Ông Từ chỉ là một nhân vật nhỏ, nhưng đẳng sau ông ta lại có nhân vật rất lớn. Mà Ông Từ đã đưa cho chúng tôi một cái giá rất hợp lý, cho nên chúng tôi đã ra tay.”
Giang Yến Thanh nói: “Anh yêu, không cần phải nói nhảm với anh ta nữa đâu. bây giờ chúng ta giết Tiêu Hào rồi báo cáo kết quả cho cấp trên đi!”
Lý Trung Hiếu ôm Giang Yến Thanh, cười ha ha nói: “Em yêu, em vội cái gì chứ. Ông Từ đã nói rồi, trong người Tiêu Hào có dòng máu Ma Đô, tảng đá ước nguyện này đang chiếm đoạt huyết mạch của anh ta, đến lúc đó chúng ta sẽ biết rốt cuộc anh ta có dòng máu Ma Đô hay không.”
“Cho dù huyết mạch Ma Đô của Tiêu Hào ẩn nấp sâu đến cỡ nào, đã ước nguyện này là do liệu quý tạo thành, nó chắc chắn có thể kiểm tra ra được.”
Lúc này Tiêu Hào đã biết rõ mục đích thật sự của bọn họ. Họ không muốn giết chết anh mà muốn ma huyết trong cơ thể anh.
Giang Yến Thanh lại nói: “Nếu chúng ta đã bắt sống được anh ta rồi thì cứ giết luôn là được, sao lại còn phải kiểm tra máu của anh ta làm gì chứ?”
Lý Trung Hiếu cười nói: “Giết người phải giết tận gốc, chúng ta không những phải giết chết anh ta mà còn phải làm cho anh ta thân bại danh liệt, tiếng xấu lan xa. Không những phải tiêu diệt Tiêu Hào mà chúng ta còn cần phải tiêu diệt tất cả những người bên cạnh anh ta nữa.”
“Cho nên dựa vào ma huyết này làm căn cứ chính xác để giết Tiêu Hào, đến lúc đó chúng ta sẽ quang minh chính đại tuyên bố giết chết Tiêu Hào, rồi dựa vào cái này để lấy cớ giết tất cả những người bên cạnh anh ta.”
Chết tiệt! Trong lòng Tiêu Hào mắng lớn, mấy tên này thật thâm độc.
Trần Diễm Lệ ở bên cạnh nói: “Năm đó chiến tranh giữa Kỳ Hạ và Ma Đô đã khiến cho hàng nghìn người phải chết, cho nên Kỳ Hạ hận Ma Đô thấu xương. Chỉ cần chúng ta có thể kiểm tra chứng minh Tiêu Hào là người của Ma Đô thì anh ta sẽ là cái đích cho mọi người chỉ trích.”
Tiêu Hào suy nghĩ một lúc, huyết mạch của mình đã ẩn giấu sâu như vậy rồi, ai sẽ là người biết anh có ma huyết đây?
Ngoài Ninh Khinh Vân ra thì không có người thứ ba biết.
Tiêu Hào đột nhiên nghĩ đến Ông Từ, anh đã từ cảm nhận được huyết mạch của Ông Từ, lẽ nào Ông Từ có khả năng cảm ứng được huyết mạch của anh sao? Đọc truyện hay trên truyen88.vip
Trừ khi Ông Từ này không hề đơn giản, ông ta cũng sở hữu huyết thống cấp cao.
Tiêu Hào phân tích một lượt, chắc chắn chính là Ông Từ
Sớm biết như vậy thì anh nên tiêu diệt Ông Từ. Nhưng Tiêu Hào đã đồng ý với Ninh Khinh Vân, trước mặt Ninh Khinh Vân anh đã thề lúc còn sống thì sẽ không giết người của Ma Đô.
Những tên này đã nói cho Tiêu Hào biết sự thật, bọn họ muốn dùng cách này để dằn vặt Tiêu Hào.
Vẻ mặt Tiêu Hào đầy sự giận giữ: "Giang Yến Thanh thật đang ở đâu hả? Cuối cùng thì các người muốn dùng phương pháp bí mật gì mà tôi lại không phát hiện ra được các người là giả?”
Giang Yến Thanh cười nói: “Anh Bí Đỏ, thật thật giả giả, giả giả thật thật, đây mới là pháp mạnh nhất của chúng tôi. Ngược lại anh sắp phải chết rồi, anh còn để ý đến người tình nhỏ của mình làm gì chứ?”
Một người đàn ông khác nói: “Đã có nhiều người muốn giết Tiêu Hào đều thất bại, không ngờ cuối cùng anh ta lại rơi vào trong tay chúng ta. Lần này sau khi chúng ta trở về chắc là sẽ được ban thưởng nhiều lắm đây.”
Một người phụ nữ đứng bên cạnh cười nói: “Đúng vậy, lần này chúng ta đã lập được công lớn rồi, may mắn là có người đã mang tin tức đến cho chúng ta. Tiêu Hào bị mất hết công lực, thật sự tôi còn không dám tin.”
Tiêu Hào lại nói: “Các người hãy nói cho tôi biết, ai là người đã báo cho các người tin tức tôi đã bị mất hết công lực.”
Giang Yến Thanh nói: “Đồ ngốc, đương nhiên là người nhà họ Bạch rồi. Người của Hồn Điện đã tận dụng mọi cách, nhà họ Bạch có cơ sở ngầm của bọn họ.”
Sau khi Tiêu Hào từ trên đảo quay