Bạch Ái Linh nói: “Có thể anh cả Tiêu có chuyện gì gấp, cho nên mới không về.”
Mọi người đều đang an ủi Liễu Nguyệt Hân, đều tin Tiêu Hào là người tốt thì nhất định sẽ có người giúp đỡ, tin rằng dựa vào thực lực của Tiêu Hào sẽ không xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà mọi người càng nói như vậy, trong lòng Liễu Nguyệt càng cảm thấy bất an.
Bạch Khả Như nói: “Mẹ ơi, con tin bố là người lợi hại nhất trên đời này, con tin bố nhất định sẽ không có chuyện gì đâu.”
Lúc mọi người đang bàn bạc về chuyện này thì có một người của nhà họ Bạch đến báo cáo.
“Cậu chủ, bên ngoài có một người tự xưng là bạn của Tiêu Hào, ông ta muốn gặp cô chủ.”
Hai cô chủ nhà họ Bạch bây giờ, Liễu Nguyệt Hân là cô chủ lớn, Bạch Ái Linh là cô chủ nhỏ.
Mọi người nghe thấy người bên ngoài là bạn của Tiêu Hào, đều cảm thấy kì lạ.
Thất Sát nói: “Cho ông ta vào.” Rất nhanh, một người trung niên từ bên ngoài đi vào.
Người này mặc một bộ đồ vest, đầu đinh, ăn mặc vô cùng tháo vát.
Và trên mặt phải của ông ta có một vết sẹo mờ mờ, vết sẹo từ trên trán nghiêng xuống dưới má, đến bên vành tai.
Vết sẹo này khiến ông ta trông có hơi u ám.
Mọi người trước giờ đều chưa gặp qua người này, Liễu Nguyệt Hân cũng không quen người này.
Người trung niên vừa mới bước vào, ánh mắt lướt qua mọi người, khẽ gật đầu, xem như là chào hỏi, sau đó ánh mắt ông ta dừng lại trên người Liễu Nguyệt Hân.
Thất Sát nói: “Mời ngài ngồi.”
Người trung niên không ngồi xuống, mà ánh mắt cứ dán chặt vào Liễu Nguyệt Hân, ông ta nói: “Cô chính là vợ của Tiêu Hào, Liễu Nguyệt Hân?”
Liễu Nguyệt Hân trả lời: “Tôi là Liễu Nguyệt Hân, cho hỏi tôi nên xưng hô với ngài như thế nào?”
Người trung niên xác nhận thân phận của đối phương xong, lạnh lùng nói: “Hôm nay tôi đến đây, là để lấy mạng của cô.”
Mọi người nghe thấy thì đều kinh ngạc hoảng hốt.
Người này lúc nãy nói là bạn của Tiêu Hào, vừa đến đã muốn giết Liễu Nguyệt Hàn!
Nói xong, trên tay người trung niên có mang một ánh sáng lửa màu đỏ hướng về phía Liễu Nguyệt Hân, trực tiếp đánh vào cô.
Mọi thứ xảy ra quá đột ngột, khoảnh khắc mà người trung niên đó ra tay, ai cũng không phản ứng kịp để cứu giúp Liễu Nguyệt Hân.
Tốc độ của người trung niên quá nhanh, sức mạnh quá lớn. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip
Ông ta là cường giả Kim Đan, người có mặt ở đó, không có ai là đối thủ của ông ta cả.
Một tiếng ầm vang lên!
Toàn bộ sức mạnh của người trung niên đều tấn công lên người Liễu Nguyệt Hân.
“Mẹ ơi!”
Bạch Khả Như ở bên cạnh bị dọa hét lên một tiếng.
Thế nhưng, Liễu Nguyệt Hân không xảy ra chuyện gì cả, và cũng không bị người trung niên giết chết.
Chỗ ngực của Liễu Nguyệt Hân lóe lên một sức mạnh cực lớn và khủng bố, lao thẳng đến người trung niên.
Tiếng nổ vang này, trực tiếp làm người trung niên nổ đến thịt nát xương tan!
Trên người Liễu Nguyệt Hân đương nhiên có ngọc bội hộ thân mà Tiêu Hào đưa cho cô. Ngọc bội hộ thân này vô cùng mạnh, cường giả Kim Đạn hoàn toàn không thể làm thương Liễu Nguyệt Hân được.
Một khi có người muốn làm hại Liễu Nguyệt Hân, đối phương tuyệt đối sẽ bị giết chết.
Thân xác của đối phương trực tiếp bị sức mạnh của ngọc bội hộ thân đánh tan nát, bị giết trong chớp mắt.
Tất cả mọi người đều bị một phen hú vía, vô cùng hoảng sợ.
Lúc nãy họ đều cho rằng Liễu Nguyệt Hân xảy ra chuyện rồi, nhìn thấy Liễu Nguyệt Hân không sao thì đều kinh ngạc khiếp sợ đổ mồi hôi lạnh.
“Mẹ ơi!” Trong mắt Bạch Khả Như có ngấn nước mắt, cô bé bổ nhào vào trong lòng Liễu Nguyệt Hân.
“Mẹ không sao, Khả Như.” Một tay Liễu Nguyệt Hân vỗ lưng Bạch Khả Như, một tay khác thì sờ ngọc bội trước ngực, rồi lấy ngọc bội ra. Cô biết, sức mạnh của ngọc bội đã cứu cô.
Thất Sát đi đến, nhìn thấy ngọc bội thì kinh ngạc nói: “Đây là pháp bảo bảo vệ thân!”
Đỗ Thanh Như nói: “Lúc trước trên người Tiêu Hào cũng có pháp bảo bảo vệ thân, pháp bảo đó vô cùng lợi hại, giết chết mười mấy cường giả Kim Đan
Bạch Ái Linh lấy ngọc bội trên người mình ra, kinh ngạc nói: “Lúc trước sinh nhật tôi, anh Tiêu Hào cũng tặng tôi một cái, ngọc bội này vậy mà lợi hại như vậy.”
Thất Sát lập tức ra lệnh: “Ái Linh, Nguyệt Hân, bây giờ thông báo cho tất cả mọi người phong tỏa cả nhà họ Bạch lai."
“Nguyệt Hân, lúc nãy người đó đến là nhằm vào cô, tôi phải đưa cô đến một nơi khác an toàn hơn.”
Mọi người đều biết, tình hình bây giờ vô cùng nghiêm trọng. Có người ngang nhiên xuất hiện, muốn giết Liễu Nguyệt Hân.
Địch trong tối mình ngoài sáng, cho nên phải cố hết sức đưa ra phương án đối phó nhanh nhất.
“Không cần phong tỏa nữa, cũng không cần phải di chuyển” Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên trong phòng khách, truyền đến tại của mỗi người.
Giọng nói này nói: “Có tôi ở đây bảo vệ người của nhà họ Bạch, mọi người hãy yên tâm, mọi người sẽ không có chuyện gì cả.”
Sắc mặt Thất Sát cứng đờ: “Ngài là ai? Đừng giấu đầu lòi đuôi, xuất hiện đi!”
Cái người ẩn nấp trong bóng tối nói những lời đó, người này chính là cường giả mà Tiêu Hào sắp xếp vào nhà họ Bạch để bảo vệ người nhà họ Bạch.
Nhà họ Bạch đối với Tiêu Hào mà nói là vô cùng quan trọng, vợ của Tiêu Hào ở đây, Tiêu Hào nhất định sẽ bố trí đầy đủ lực lượng để bảo vệ mọi người.
Liễu Nguyệt Hân hiểu rồi, cô nói: “Anh có phải là người mà Tiêu Hảo sắp xếp ở đây để bảo vệ chúng tôi không?” Giọng nói đó lại vang lên: “Đúng." Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip
Bạch Khả Như thì chu miệng lên, nói một cách vô cùng không hài lòng: “Lúc nãy cái người xấu kia muốn giết mẹ cháu, nếu không phải vì trên người mẹ cháu có bùa hộ thân thì mẹ cháu đã xảy ra chuyện rồi. Chú không hề bảo vệ được mẹ cháu.”
Giọng nói đó tiếp tục: “Chú biết mẹ cháu có bùa hộ thân, chủ muốn xem thử sức mạnh của bùa hộ thân đó rất cuộc mạnh cỡ nào”
“Hơn nữa, bên ngoài vẫn còn hai người, lúc nãy chú luôn trông chừng bên ngoài, không cho bọn họ làm hại những người khác trong nhà họ Bạch”
Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên, vậy mà vẫn còn hai kẻ địch!
Thất Sát hỏi: “Những người này rất cuộc là ai? Tại sao lại muốn giết Nguyệt Hân?”
Giọng nói đó nói: “Tôi chỉ phụ trách bảo vệ các người, những việc khác tôi đều không biết."
Lúc này ở ngoài sân có hai cường giả Kim Đan đang tiếp cận đến phòng khách, hai người này cũng mặc bộ đồ vest, chỉ là nhìn cách ăn mặc hoàn toàn không giống với tu võ giả.
Người bên trái nói: “Cậu ba đi vào lâu như vậy rồi vẫn chưa thấy ra, xem ra đã xảy ra chuyện rồi.”
Người bên phải nói: “Dựa vào thực lực của cậu ba sao có thể xảy ra chuyện? Cái tên Thất Sát đó chỉ là một con gà yếu ớt mà thôi, không hề lợi hại như trong lời đồn.”
Người bên trái nói: “Chúng ta vẫn nên vào xem thử đi.”
“Được.” Ánh mắt người bên phải đầy sát khí: “Tối nay nhất định phải giết Liễu Nguyệt Hân.”
Hai người nghênh ngang bước vào trong phòng khách, đằng sau bọn họ đã