Tiêu Hào biết cách thứ nhất chính là dùng võ lực tuyệt đối để giải quyết toàn bộ vấn đề, lấy bạo chế bạo lấy ác chế ác.
Còn phương án thứ hai chính là cách thức thường dùng của Tiêu Hào, làm việc có quy có củ, không cần dùng võ lực thì tuyệt không dùng võ lực để giải quyết vấn đề.
Nếu như là Ninh Khinh Vân chọn, cô nhất định sẽ chọn cách thứ nhất, còn nếu là Tiêu Hào, anh sẽ chọn cách thứ hai.
Trong lòng Tiêu Hào có dự định của bản thân: “Chuyện này cứ từ từ giải quyết vậy, chúng ta trước cứ xem thử bước tiếp theo của nhà họ Trang, xem thử mục đích thật sự của họ là gì, chờ khi bọn họ lộ cái đuôi hồ ly rồi tôi sẽ ra mặt, còn Âm Quỷ Tông không chỉ đoạt bảo vật mà còn muốn tôi, tôi nhất định phải đích thân đi dọn dẹp sạch sẽ bọn chúng."
Vẻ mặt Ninh Khinh Vân thờ ơ nói: “Anh muốn chơi thế nào thì cứ việc như thế, bây giờ mọi người đều biết anh đã chết, người bên cạnh anh rất khổ sở cũng rất đau lòng, ngày nào cũng mong chờ anh trở về”
Chân mày Tiêu Hào nhíu lại: “Khinh Vân, vậy sao cô không báo với người họ Bạch tin tức của tôi?” Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Ninh Khinh Vân nói: “Tôi nói rồi, Băng Sương cũng có nói nhưng bọn họ vẫn rất đau lòng, cũng nghĩ là anh gặp chuyện gì đó. Bây giờ bên ngoài đã rối đến long trời lở đất, trên hệ thống ngầm đều là tin tức về anh, các gia tộc cũng không ngừng thả tin muốn đánh bại anh, nói anh là người Ma Độ, nói người nhà họ Tiêu là người Ma Đô, hiện đã có không ít thế lực nhắm vào nhà họ Bạch rồi.”
“Nếu anh muốn biết rốt cuộc đối thủ có âm mưu gì thì không cần xuất hiện làm gì, cứ tiếp tục giả chết đi, chờ thời điểm thích hợp hãy xuất hiện”
Tiêu Hào nghĩ một lát, Ninh Khinh Vân nói không sai, tin Tiêu Hào là người Ma Đô đã huyên náo khắp nơi, nếu kẻ thù có bước tiếp theo thì anh không cần nóng nảy mà cứ ở trong tối quan sát thì hơn.
Vì vậy, Tiêu Hào cùng Ninh Khinh Vân ở lại trang viên.
Ngày thứ hai Tiêu Hào gọi điện thoại cho Băng Sương, đến chiều thì có người gửi đến một bộ điện thoại vệ tinh cùng thẻ sim điện thoại mới.
Loại sim này y hệt loại trước kia Tiêu Hào dùng, thẻ đen cấp bậc đế vương của anh dù ném đi thì người khác cũng không thể xem xét hay sử dụng được. Cái cũ có khí tức của Tiêu Hào nên anh có thể cảm nhận được vị trí của nó, hiện đang ở Âm Quỷ Tông.
Băng Sương nói với Tiêu Hào, Giang Yến Thanh cũng không xảy ra chuyện gì, người đêm đó hẹn Tiêu Hào cũng không phải là Giang Yến Thanh thật sự, trước khi Tiêu Hào xảy ra chuyện hai ngày thì số điện thoại của Giang Yến Thanh bị người khác làm giả, là do đám người Âm Quỷ Tông làm ra.
Không thể không nói, thuật dịch dung cùng bí pháp của Âm Quỷ Tông có thể lấy giả đến mức khiến người ta tin thật, tất nhiên đây cũng là do khi ấy Tiêu Hào mất đi toàn bộ sức mạnh, nếu không đã có thể nhìn ra bọn chúng.
m Quỷ Tông vì đối phó Tiêu Hào quả thật đã dùng hết các loại phương thức và âm mưu.
Buổi tối hôm đó, hơn chín giờ, Tiêu Hào lén trở về nhà họ Bạch.
Liễu Nguyệt Hân dáng vẻ tiều tụy, ngồi trong phòng chơi đùa cùng Bạch Khả Như.
Liễu Nguyệt Hân thỉnh thoảng lại cầm điện thoại bấm dãy số của Tiêu Hào hoặc gửi đi một tin nhắn, nhưng điện thoại vẫn không liên lạc được.
Bạch Khả Như nói với cô: “Mẹ đừng lo lắng, bố nhất định sẽ trở về thôi, chị Khinh Vân không phải đã nói rồi sao, bố không sao đâu!”
Liễu Nguyệt Hân sờ cái đầu nhỏ của Bạch Khả Như, nói: “Mẹ tất nhiên tin là bố con không có chuyện gì, nhưng mẹ vẫn rất lo lắng, bởi vì mẹ là vợ của bố, nếu bố không về không có tin tức, mẹ nhất định sẽ lo lắng cho bố”
Bạch Khả Như gật đầu một cái: “Vâng, thật ra con cũng rất lo lắng cho bố, nếu mẹ không ở nhà vài ngày thì con cũng rất lo lắng, không sao đâu, mẹ đừng nghĩ nhiều, chúng ta ngủ sớm một chút được không? Sáng mai mẹ nấu đồ ăn ngon cho con được không?”
Hai người trò chuyện một lát bèn tắt đèn đi ngủ, Tiêu Hào cũng không lộ diện mà chỉ âm thầm xem thử mọi người, bọn họ không có chuyện gì nên anh cũng an tâm.
Vào buổi sáng ba ngày sau, Trang Diệu Linh lái một chiếc Ferrari đỏ đến chi nhánh Long Tổ tại Kinh Đô.
Trang Diệu Linh một mình đến đây chính là muốn gặp mặt tổ trưởng Long Tổ.
Ngồi sửa sang giản phổ trong phòng khách, Trang Diệu Linh đã đợi mười phút, lúc này một quản lý đầu đinh mặc trang phục Trung Sơn, tầm hơn ba mươi tuổi bước ra.
Sau khi bước ra, người này cười cười nói: “Đã để Trang tiểu thư đợi lâu, tôi là đại đội trưởng của Long Tổ, tổ trưởng chúng tôi hiện tại bận bịu nhiều việc, không có thời gian gặp cô, cô nếu có chuyện gì có thể nói với tôi.” Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Trang Diệu Linh bưng chén trà trong tay, nhấp một ngụm: “Tôi đã tới đây lần thứ ba, hai lần trước cũng là tổ trưởng các vị bận bịu không gặp, chẳng lẽ lần này lại tránh tôi sao?”
“Tôi nói cho các người biết lần này tổ trưởng các người không đến, có thể sẽ phát sinh sự tình rất nghiêm trọng.”
Đại đội trưởng ngồi ở đối diện Trang Diệu Linh, nói: “Trước cô nói để Long Tổ chúng tôi ra mặt chủ trì điều tra chuyện ma huyết, Long Tổ chúng tôi dĩ nhiên sẽ đi điều tra.”
“Nhưng cô lại bảo chúng tôi đến nhà họ Bạch tìm Liễu Nguyệt Hân vợ Tiêu Hào để nghiệm chứng trong người cô ấy có ma huyết hay không, chuyện này có chút không hợp quy cách nên chúng tôi sẽ không làm theo.”
“Hơn nữa, nếu chúng tôi có làm thì cũng không đến phiên người nhà họ Trang tới sai bảo, Long Tổ chúng tôi làm việc có quy củ của chúng tôi.”
Trang Diệu Linh để ly trà trong tay xuống: “Cho nên có một số việc tôi không muốn nói cùng một nhân vật nhỏ nhoi như cậu.”
“Nếu tổ trưởng các người hôm nay không gặp tôi, tôi sẽ đem chuyện này náo loạn hơn nữa, náo đến không cách nào thu dọn, đến trời long đất lở, đến lúc đó Long Tổ các người không rút ra được thì cũng đừng trách tôi.”
Sắc mặt đại đội trưởng chợt lạnh xuống: “Trang Diệu Linh, bất kể cô đang có âm mưu quỷ kế gì, bất kể cô sắp đặt những chuyện này để làm gì, Long Tổ