Lòng mọi người như tro tàn, bọn họ vốn cho rằng lần này chắc chắn sẽ trốn thoát được, không ngờ lại bị người ta ngăn cản.
Người trước mắt muốn giết bọn họ là chuyện dễ như trở bàn tay, hiện tại nếu trở về có lẽ còn có một con đường sống, chịu lùi bước, chủ mưu là bọn họ khó thoát tội chết, nhưng có thể cầu xin gia chủ tha cho người già và trẻ nhỏ, tha cho học trò bọn họ.
Đám người ông Lưu đưa ra quyết định cuối cùng, lựa chọn trở lại nhà họ Bạch nhận tội.
Bóng đen nhìn thấy bọn họ đồng ý thì nhanh chóng đi về phía cửa biệt thự, biến mất trong tầm mắt mọi người.
Ông Lưu thương lượng với mọi người một lát, dẫn theo đoàn người theo đường cũ đi về nhà họ Bạch, bọn họ đều biết trở về nhà họ Bạch còn có một con đường sống.
Giờ phút này Thất Sát đang sắp xếp chuyện ngày hôm sau cùng các quản lý cấp cao của gia tộc, điện thoại bỗng reo.
"Gia chủ, tìm được đám người ông Lưu rồi, bọn họ đã trở lại!”
Đám người ông Lưu rõ ràng đã lên kế hoạch chạy trốn, sao còn quay trở về?
Vài phút sau, ông Lưu cùng một đám người dẫn theo người nhà và học trò của bọn họ, toàn bộ đồng loạt quỳ gối trước cửa nhà họ Bạch, chịu đòn nhận tội.
Thất Sát lập tức ra lệnh bắt cả đám lại, nhốt ở trong một khu vắng biệt lập, sau khi biết được nguyên do mới hiểu là có người đang âm thầm giúp bọn họ.
Có thể hạ gục năm cường giả Kim Đan bằng một chiêu trong nháy mắt, người này là ai? Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày
“Tiêu Hào, chắc chắn người này là Tiêu Hào!" Đỗ Thanh Như bên cạnh là người đầu tiên thốt lên, vẻ mặt cực kỳ chắc chắn.
Bạch Ái Linh cũng gật đầu: "Lực lượng mạnh mẽ như thế ngoại trừ Tiêu Hào ra tôi không thể nghĩ tới ai khác có thể làm được.”
Bạch Khả Như bên cạnh lộ rõ sự kích động: "Nhất định là bố rồi, bố về rồi!"
Liễu Nguyệt Hân rất nghi ngờ, nếu người này thật sự là Tiêu Hào, vậy vì sao không xuất hiện? Hay nên nói người này là cường giả trấn giữ nhà họ Bạch?
Bóng đen quả thực là Tiêu Hào. Sau khi Tiêu Hào biết nhà họ Bạch gặp chuyện vẫn luôn âm thầm hỗ trợ, hiện tại anh chỉ không muốn xuất hiện mà thôi.
Thất Sát nhốt đảm phản loạn lại trước, chờ sau khi khó khăn của nhà họ Bạch được xử lý rồi tính tiếp.
Giải quyết xong nội loạn, mọi người trong nhà họ Bạch thoảng yên tâm hơn chút, đoàn kết nhất trí chuẩn bị đối đầu với chuyện sẽ xảy ra ngày mai.
Hơn 9 giờ tối, Liễu Nguyệt Hân vừa mới nằm lên giường thì nhận được điện thoại của Ninh Khinh Vân.
“Nguyệt Hân, chuyện ngày mai em cứ yên tâm làm dứt khoát lên, mặc kệ đối phương có thể lực như thế nào, em cũng không cần phải sợ!"
Liễu Nguyệt Hân lại không lo lắng về chuyện ngày mai, sốt ruột nói: “Chị Khinh Vân, chị đang ở đâu vậy? Chị có tin tức của Tiêu Hào không?"
Ninh Khinh Vân không đề cập nhiều về Tiêu Hào, chỉ nói: "Em yên tâm, Tiêu Hào sẽ không sao đâu, nhớ kỹ lời chị, em nhất định phải xử lý tốt chuyện ngày mai."
Liễu Nguyệt Hân cực kỳ tin tưởng: "Chị Khinh Vân, bất kỳ kẻ nào cũng không thể quật ngã được em, em nhất định sẽ bảo vệ sự trong sạch của Tiêu Hào, bảo vệ sự trong sạch của em."
Ninh Khinh Vân cúp điện thoại. Giờ phút này bên cạnh Ninh Khinh Vân, Tiêu Hào đang cầm một thanh đạo nhỏ điêu khắc trên gỗ.
Anh nhìn Ninh Khinh Vân gọi điện thoại cho Liễu Nguyệt Hân, nói: “Tôi cảm thấy cô không cần phải gọi cuộc điện thoại này, Nguyệt Hân đi theo tôi lâu như vậy, tôi tin cô ấy có thể xử lý tốt chuyện ngày mai."
Ninh Khinh Vân nói: “Tôi biết Nguyệt Hân rất mạnh mẽ, nhưng ngày mai phải đối đầu với nhân vật gây ra áp lực vô cùng lớn với nhà họ Bạch và Nguyệt Hân, nên tôi mới gọi cuộc điện thoại này để Nguyệt Hân yên tâm, để em ấy tập trung vào việc chính. Tôi cũng muốn biết rốt cuộc vợ anh mạnh mẽ đến mức nào, yêu anh đến mức nào."
Tiêu Hào cười: "Ngày mai cô sẽ biết."
Lúc này, trong một ngọn núi hoang cách nhà họ Bạch 50km.
Trên đỉnh một ngọn núi không cách nào leo lên, có một cái động cực kỳ thần bí.
Giờ phút này sâu trong động đang tỏa ra ánh sáng chói lòa, trên vách động bốn phía đều được khảm rất nhiều bảo thạch dùng để chiếu sáng.
Một người đeo mặt nạ quỷ màu đen, toàn thân được áo đen bao phủ đang làm thực nghiệm trong sơn động.
Trước mắt người này có rất nhiều chai lọ vại bình, còn có vài đồ đựng bằng thủy tinh, bên trong là vài con rết, cóc, rắn và bò cạp, còn có một vài con sâu không biết tên.
Giữa đám động vật độc này có một giỏ đựng khá lớn, bên trong chứa rất nhiều sâu nhỏ lúc nhúc, những con sâu này còn nhỏ hơn cả kiến, không ngừng ngọ ngoạy trong giỏ.
Người đeo mặt nạ lấy một con ếch xanh bên cạnh giỏ đựng, ném vào trong giỏ đựng sâu.
Ngay sau đó, đàn sâu ùa tới chỗ ếch xanh, một giây sau, ếch xanh chỉ còn lại bộ xương, thịt đã bị sâu ăn hết.
Những con sâu này chính là trùng cổ người đeo mặt nạ bồi dưỡng ra.
Và trong động sâu này còn có xương cốt của rất nhiều người. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày
Những con trùng cổ đáng sợ này chẳng những ăn động vật có độc, còn cần được nuôi dưỡng bằng huyết mạch của vài cường giả.
Người đeo mặt nạ, chính là chủ nhân Quỷ Diện của trùng vương, sắp đặt cho trùng vương ẩn nấp tại nhà họ Bạch, khống chế Bạch Triều Vĩ, đòi hỏi người có máu âm ở nhà họ Bạch.
Sau khi Bạch Triều Vĩ bị giết, trùng vương rời khỏi thân thể Bạch Triều Vĩ, bây giờ vẫn đang ẩn mình trong cơ thể Liễu Nguyệt Hân.
Mục đích của bọn họ chính là dùng lực lượng Linh Trì bồi dưỡng Liễu Nguyệt Hân, chờ sau khi Liễu Nguyệt Hân trở thành cường giả chân chính, kích hoạt toàn bộ lực lượng huyết mạch Cửu Âm trong cơ thể, trùng vương sẽ khống chế hoàn toàn Liễu Nguyệt Hân, và Quỷ Diện sẽ cắn nuốt huyết mạch của Liễu Nguyệt Hân.
“Báo!” Lúc này bỗng có một người phụ nữ mặc đồ đen đi vào sơn động.
Người phụ nữ cũng đeo mặt nạ, choàng kín áo đen bên ngoài, nhưng có thể nhìn ra dáng người nàng vừa cao vừa thon thả, có lồi có lõm, cực kỳ hoàn mỹ.
"Sư phụ, sáng mai các thế lực lớn ở thủ đô muốn tới đối đầu với nhà họ Bạch, kiểm tra huyết mạch của Liễu Nguyệt Hân! Không chỉ có các chi nhánh của Long Tổ, mà ngay cả đô chủ cũng sẽ tham dự "
Quỷ Diện nghe vậy liền lạnh lùng quát một tiếng: “Đáng chết!”
Nhiệt độ trong động trong nháy mắt giảm xuống.
Người phụ nữ nói: “Sư phụ, bước tiếp theo chúng ta phải làm gì đây? Có cần liên lạc với trùng vương không? Hay để trùng vương đem Liễu Nguyệt Hân đi giấu luôn không cho ai tìm thấy?"
“Không được.” Quỷ Diện đi tới một