Liễu Nguyệt Hân đóng tài liệu lại, trả lại cho Tổ trưởng, nhìn Long Vũ nói: "Bản báo cáo này không có gì vấn đề gì cả. Vậy thì xin anh nói cho tôi biết, tại sao chồng tôi lại chết? Là ai giết chết anh ấy?"
"Chồng tôi rõ ràng là đi dự tiệc của một người bạn, tại sao anh ấy lại bị giết?"
"Trang Diệu Linh, phiền cô nói cho tôi biết, cô lấy máu của chồng tôi ở đâu? Liệu có phải chồng tôi bị cô giết không?"
Liễu Nguyệt Hân nhất định phải tra rõ chuyện này.
Trang Diệu Linh không biết Tiêu Hào chết như thế nào, cô ta chỉ biết là Tần thiếu chủ yêu cầu cô ta thu xếp chuyện này.
Tuy nhiên, đối mặt với câu hỏi của Liễu Nguyệt Hân, Trang Diệu Linh nhất định phải đưa ra một câu trả lời hợp lý.
Vì vậy, cô ta đã chuẩn bị sẵn một câu trả lời: "Một người bạn của tôi đã báo cho tôi biết tin này, người bạn đó là Kim Cường nhà họ Diệp."
"Người của Kim Cường nhà họ Diệp và Tiêu Hào có mâu thuẫn rất gay gắt. Thậm chí người của Kim Cường nhà họ Diệp cũng bị Tiêu Hào giết chết. Những người còn sống sót của nhà họ Diệp vẫn luôn truy sát Tiêu Hào để báo thù cho gia tộc, thậm chí bọn họ còn mời người của Hồn Điện để giết Tiêu Hào." Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày
"Trong lúc chiến đấu với Tiêu Hào, bọn họ liền biết được anh ta có sức mạnh Ma tộc, vì vậy mới lên kế hoạch bắt Tiêu Hào, hút máu của anh ta rồi giết chết"
"Người của nhà họ Diệp đã báo cho tôi biết việc trong người Tiêu Hào có ma huyết, đồng thời đưa cả máu của anh ta cho tôi. Bởi vì gia tộc nhà họ Diệp đã sụp đổ, không thể trở lại như xưa, bọn họ muốn đích thân xử lý chuyện này cũng khó, vì vậy mới nhờ nhà họ Trang chúng tôi làm chủ."
"Vì vậy tôi đã bắt tay vào điều tra, kết quả cho thấy quả thực là Tiêu Hào ở Bình Châu và Kim Cường đã giết rất nhiều người, gây nên xung đột giữa các thế lực lớn nhỏ khác nhau."
"Vì vậy, với tư cách là thế gia Kinh Đô, tôi có trách nhiệm điều tra cho rõ chuyện này, và với tư cách là bạn bè của nhà họ Diệp, tôi cũng sẽ giúp bạn họ xử lý thật rõ ràng chuyện này."
Ngữ khí Trang Diệu Linh vô cùng oai phong lẫm liệt, dù sao nhà họ Diệp cũng đã không còn tồn tại trên đời này nữa, vì vậy cô ta liền đem cái chết của Tiêu Hào đổ lên đầu bọn họ.
Không thể không thừa nhận rằng, Trang Diệu Linh rất thông minh.
Liễu Nguyệt Hân hoàn toàn không tin vào lời giải thích của Trang Diệu Linh, nhưng cũng không có cách nào phản bác lại.
"Các người nói rằng chồng tôi đã chết, nhưng thi thể của chồng tôi lại không tìm thấy, hơn nữa đoạn video bị tung lên mạng chỉ ghi lại mỗi cảnh chồng tôi bị bắt, vậy các người làm thế nào để chứng minh được rằng chồng tôi đã chết?"
Lúc này, Long Vũ đưa cho Liễu Nguyệt Hân một đoạn video.
Liễu Nguyệt Hân vừa mở video liền thấy Tiêu Hào đang bị bao vây trên một tảng đá, sau đó tứ chi của anh đều bị chặt đứt, cuối cùng thì bị cắt cổ giết chết
Xem xong đoạn video, Liễu Nguyệt Hân dường như không thể đứng vững được nữa, toàn thân cô như sụp đổ. Thất Sát đứng bên cạnh cô, những người nhà họ Bạch khác và cả Đỗ Thanh Như đều không dám tin đoạn video này là thật.
Tứ chi Tiêu Hạo đều bị cắt đứt, sau đó là vết thương chí mạng ở động mạch, đến thần linh cũng không thể cứu được anh.
“Không. Không thể nào."
"Chồng tôi không thể chết được."
"Tiêu Hào không thể chết được."
Cảm xúc của Liễu Nguyệt Hân dường như vỡ òa, cô không dám tin vào những điều mình vừa thấy, nhưng cô biết rõ rằng, đoạn video này do Long Tổ cung cấp, không thể là giả được.
Đôi mắt Liễu Nguyệt Hân đỏ hoe, cảm giác bất lực, thống khổ từ tim lan tỏa khắp cơ thể cô.
Thất Sát thở dài thườn thượt, dường như chỉ trong nháy mắt đã già đi mấy tuổi.
Nước mắt cũng chảy ra từ khỏe mắt Bạch Ái Linh, Đỗ Thanh Như siết chặt tay, nghiến răng nghiến lợi, cảm giác giận dữ khiến cô ta không thể kiềm chế được cảm xúc.
Sau khi thông tin Tiêu Hào chết được chứng thực, bầu không khí tang tóc và đau buồn bắt đầu bao trùm toàn bộ nhà họ Bạch.
Trước đây, mọi người đều tin rằng Tiêu Hào vẫn còn sống, nhưng bây giờ, chứng cứ đã rành rành ra đấy, không thể không tin được nữa.
Vành mắt Liễu Nguyệt Hân đỏ ửng, giọng nói đột nhiên trở nên khàn khàn: "Chồng tôi chết rồi, bị các người giết chết một cách tàn bạo, vậy mà các người còn muốn vu oan cho chồng tôi, nói rằng chồng tôi có huyết mạch của Ma Tộc, lại còn đưa biết bao nhiêu người đến đây, đưa tất cả những thế lực lớn bé ở Kinh Đô này đến để lấy máu của tôi."
“Các người chỉ trực chờ giết tôi, sau đó đuổi cùng giết tận cả nhà họ Bạch này.”
"Có đúng không?"
Tự đáy lòng Trang Diệu Linh muốn nói một lời Thật xin lỗi, tuy nhiên gương mặt cô ta vẫn rất lạnh lùng, tựa như những lời Liễu Nguyệt Hân nói không liên quan đến cô ta.
"Cô Liễu, chúng tôi chỉ muốn điều tra rõ thân phận và huyết mạch của cô, tất cả những điều chúng tôi làm đều là để tìm ra gián điệp của Ma Đô. Nếu như cô Liễu quả thực vô tội, vậy thì chúng tôi sẽ cho cô một câu trả lời thích đáng."
"Chúng tôi hoàn toàn có thể đảm bảo với cô, nếu như cô trong sạch, Long Tổ và các thế gia sẽ không quấy rầy cô và nhà họ Bạch nữa. Ngoài ra, chúng tôi sẽ đền bù cho cô một trăm nghìn linh thạch. Cô thấy thế nào?"
Liễu Nguyệt Hân không cần tiền, cô chỉ muốn đòi lại công đạo cho chồng cô.
Trong lòng Liễu Nguyệt Hân sớm đã có dự định: “Tôi không cần một trăm nghìn linh thạch đó, tôi chỉ cần các người đồng ý với tôi một chuyện rồi tôi sẽ để các người kiểm tra huyết mạch của tôi.”
Trang Diệu Linh lên tiếng đáp: "Chúng tôi sẽ không đồng ý những yêu cầu quá đáng. Hôm nay cô không có lựa chọn nào khác. Nếu như cô vẫn không đồng ý, vậy chúng tôi chỉ có thể dùng biện pháp cưỡng chế." Mời đọc truyện trên truyen88.vip
“Yêu cầu của tôi rất đơn giản” Giọng nói của Liễu Nguyệt Hân khẽ run, cô đang cố gắng khống chế cảm xúc của mình.
Đối mặt với những kẻ tại to mặt lớn, đối mặt với biết bao nhiêu người như thế này, cô không thể gục ngã, không thể đau thương, lại càng không thể bật khóc, tất cả những gì cô có thể làm là cố đối kháng với bọn họ đến cùng.
"Nếu trong người tôi không có ma huyết, tôi hy vọng các người có thể thông cáo đến toàn bộ giới tu võ rằng chồng tôi, Tiêu Hào cũng không có ma huyết trong người."
"Tiêu Hào đã chết rồi, tôi không muốn anh ấy bị kẻ khác gièm pha, không muốn anh ấy đã chết rồi mà vẫn phải mang tiếng xấu mãi mãi."
Trang Diệu Linh nghe thấy Liễu Nguyệt Hân nói vậy, trong lòng bỗng cảm thấy vô cùng khó chịu, vô cùng chua xót.
Trang Diệu Linh không phải là một kẻ vô tình, cô ta nhìn thấy một người phụ nữ bé nhỏ vì người chồng đã chết của mình mà không màng tính mạng, sẵn sàng đối đầu với tất cả thế gia Kinh Đô và Long Tổ.
Trang Diệu Linh cảm thấy vô cùng khâm phục người phụ nữ này.
Trước kia khi điều tra về Liễu Nguyệt Hân, Trang Diệu Linh chỉ thấy cô là một người phụ nữ bình thường, mới gia nhập tu võ giới không lâu, hơn nữa cô cũng chưa từng tiếp xúc với bất cứ thế lực nào ở Kinh Đô.
Nhưng hôm nay, khi Liễu Nguyệt Hân đối mặt với bọn họ, cô không có chút kiêm ngạo, không chút siểm nịnh, cũng không hề sợ hãi, khắp người cô, chỉ tỏa ra sự căm hận và phẫn uất.
Trang Diệu Linh liền trở nên mềm lòng, cô ta cảm thấy đồng cảm với người phụ nữ ở trước mặt.
Vì vậy, cô ta liền quay qua nói với Long Vũ, Tổ trưởng Long Tổ: "Tổ trưởng, tôi thấy điều kiện của cô Liễu cũng không có gì quá đáng, nếu như trong người cô Liễu không có ma huyết, vậy