Những người không muốn giơ tay, muốn trung lập bắt đầu không nhịn được mà giơ tay.
Gần 90% người đồng ý để Hàn Trọng Duy đại khai sát giới.
Sắc mặt Long Vũ vô cùng khó coi, còn muốn nói cái gì đã bị Tổ trưởng bên cạnh kéo cánh tay.
"Đại nhân."
Tổ trưởng lắc đầu, ý bảo đừng nói nữa, nói tiếp sẽ không có ý nghĩa gì, hiện tại Hàn Trọng Duy đã kiểm soát được toàn cục diện rồi.
Ngoài ra, nếu nói thêm cái gì không hay họ sẽ kích thích cho đám đông nổi giận.
Trên thực tế, nhiều người xem kịch đều có tâm lý rằng nếu người Long tổxử lý, trực tiếp bắt giữ Liễu Nguyệt Hân, chuyện đến đây coi như xong.
Nhưng Hàn Trọng Duy đã xử lý nó theo cách khác, phía dưới chính là một vở tuồng.
Hàn Trọng Duy rất hài lòng với kết quả hiện tại, lớn tiếng nói: "Bây giờ đã có kết quả, chúng tôi sẽ thẩm vấn tại chỗ Liễu Nguyệt Hân, sau đó sẽ xóa bỏ mọi thứ về Liễu Nguyệt Hân ngay tại chỗ."
"Người đầu, bắt tất cả người lại." Hàn Trọng Duy ra lệnh, hơn ba mươi cường giả đi theo Đô chủ đồng loạt xông vào bắt tất cả các lãnh đạo cấp cao của gia tộc họ Bạch, bao gồm cả Thất Sát và Liễu Nguyệt Hân.
Những người khác trong nhà họ Bạch, người trong sân cũng bị rất nhiều người vây quanh.
Lần này Hàn Trọng Duy tới, sớm đã có chuẩn bị.
"Đợi đã."
Đúng lúc này, một người mặc áo xám bước ra từ trong đám đông của nhà họ Bạch, người này toàn thân bao phủ bằng một tấm áo choàng màu tro, từng bước đi trong đại sảnh, đi đến bên cạnh Thất Sát. Đọc tiếp trên web truyện truyen88.vip
Ánh mắt của anh ta quét qua Hàn Trọng Duy và các cường giả nói: "Hôm nay các người muốn bắt Liễu Nguyệt Hân, muốn tổn hại bất cứ ai trong nhà họ Bạch, trừ khi các người bước qua xác tôi."
Giọng nói của người áo xám rất bình tĩnh.
“Ha ha ha.” Ngay khi người này vừa nói xong thì có rất nhiều cường giả phá lên cười.
"Người này có phải là một kẻ ngốc không? Những người ở đây là ai hả? Họ là cường giả của các thế lực lớn ở Kinh đô. Những người này đều là cường giả tu vi kim đan, thậm chí còn có cả kim đan cấp hai và cấp ba. Bây giờ vẫn còn người muốn chạy đến bảo vệ nhà họ Bạch à?"
"Người này là đồ ngốc sao? Rõ ràng là xông ra tìm cái chết."
"Xem kịch vui đi, phía dưới nhất định có rất nhiều màn kịch đặc sắc, chúng ta phải xem Đô chủ đại nhân tiêu diệt nhà họ Bạch như thế nào."
Bóng người áo xám là người hộ vệ của nhà Bạch, trong mọi trường hợp dù kẻ thù là ai cũng phải thi hành nhiệm vụ, thực hiện nhiệm vụ của bản thân.
Những tiếng cười nói khinh thường nối tiếp nhau vang lên.
Hàn Trọng Duy nói: "Cho hỏi anh là ai? Muốn bảo vệ nhà họ Bạch sao?" Người áo xám khẳng định: "Đúng vậy, tôi là người bảo vệ nhà họ Bạch, nhiệm vụ của tôi là bảo vệ nhà họ Bạch."
"Các người muốn bắt người nhà họ Bạch, hại người nhà họ Bạch, trước tiên hãy giết tôi."
Vẻ mặt Hàn Trọng Duy đằng đẳng sát khí: "Nếu anh muốn tìm chết thì để tôi thành toàn cho anh, người đâu, giết kẻ không biết sống chết này đi."
Vì vậy, hai cường giả của Đô chủ mặt đầy vẻ khinh miệt đi về phía người áo xám.
Hai người đi tới trước người áo xám, người bên trái nói: "Chúng tôi không bao giờ giết những kẻ vô danh. Cởi mũ áo ra và báo danh tôi. Chúng tôi sẽ để cho anh chết một cách đàng hoàng chút, cho anh được toàn thấy."
Người áo xám nói: "Đừng có nói nhảm nhiều, ra tay đi."
Hai người không ngờ người áo xám lại nổi điên như vậy, họ nhìn nhau rồi lao thẳng về phía người áo xám, trong tay họ không sử dụng bất cứ vũ khí nào.
Người bên trái trong tay sáng lên kim quang, trong tay người bên phải cũng là ánh sáng vàng. Một là sức mạnh kim loại, một là sức mạnh thuộc tính lửa, đều là cường giả cấp kim đan.
Hai người liên thủ tấn công đáng sợ đến mức nào, vừa ra tay thì người xung quanh đều cảm thấy áp lực vô tận và lùi lại.
Kim loại và sức mạnh thuộc tính lửa biến thành hai con rồng dài, đập về hướng người áo xám.
Người áo xám sử dụng pháp quyết, hai tay kéo sang hai bên, một hình bát quái huyễn ảo xuất hiện trước mặt anh ta, che chắn cho anh ta.
Khoảnh khắc tiếp theo, các đòn tấn công của hai cường giả kim đan đều rơi vào vòng bát quái.
"Thật không tốt, là người Bát Quái Môn."
"Rút lui."
Đến khi hai cường giả kim đan phát hiện ra sức mạnh của đối phương thì đã quá muộn, bát quái hút lấy tất cả sức mạnh của hai người, rồi lát sau bắn ra ngoài, hung hãn đập vào trên người hai bọn họ.
Hai người trong nháy mắt bị đánh bay lên không trung, trực tiếp bị sức mạnh của chính mình giết chết, ngã xuống đất, máu tươi tóe ra, tắt thở bỏ mạng.
Tất cả mọi người trong phủ Đô chủ đều bị chấn động, không ai nghĩ rằng người này lại không biết trời cao đất dày, lại dám ra tay giết người trước mặt Đô chủ, dám giết người trước mặt một đám đông cường giả ở kinh đô. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Hơn trăm đạo hào quang sát khí đáng sợ tại hiện trường, trực tiếp bao phủ người áo xám.
Hàn Trọng Duy tức giận đến mức khuôn mặt xanh mét: "Dám giết người ở trước mặt tôi, Bát Quái Môn thì sao? Tao cho mày biết, tao sẽ phá hủy Bát Quái Môn của mày."
Bát Quái Môn là một môn phái bí ẩn và cường đại, sức mạnh của họ đặc biệt đến mức có thể nuốt chửng sức mạnh của người khác để phản đòn, các cường giả cùng cấp chắc chắn sẽ thua nếu gặp phải Bát Quái Môn.
Trong tình huống bình thường, một người của Bát Quái Môn có thể đánh bại ba hoặc hơn mười cường giả cùng cấp.
Không ai muốn gây rối với Bát Quái Môn, cũng không ai nghĩ rằng nhà họ Bạch lại có giao tình với Bát Quái Môn.
Người áo xám chẳng những không sợ mà còn giễu cợt: "Tôi nói này Đô Chủ đại nhân, anh muốn tiêu diệt Bát Quái Môn của chúng tôi, e rằng Bát Quái Môn ở đâu anh cũng không biết đâu nhỉ?"
"Tôi nói cho anh biết, anh khiêu khích tôi, có thể ngày nào đó tôi rảnh rỗi sẽ tới phủ Đô Chủ của anh, hủy luôn phủ Đô Chủ của anh đấy."
"Tự phụ."
Trong cục diện này, có kẻ công khai thách thức, xúc phạm Đô Chủ đại nhân, Hàn Trọng Duy một chút cũng không chịu nổi. "Người đâu, lên cho tôi, giết kẻ này, băm thành trăm mảnh."
Người áo xám nghiến răng nghiến lợi, Bát Quái trong tay bắt đầu thực chất hóa: "Đã lâu rồi tôi mới có một trận chiến vui vẻ như vậy. Tất cả các người cùng lên đi, ai muốn giết tôi thì cứ giết luôn, giết một không lỗ vốn, giết hại thì lời một, giết càng nhiều tôi càng kiếm được nhiều."