Tần thiếu chủ khóe miệng giật giật, Đường Minh Tam nói chính là sự thật.
Tần thiếu chủ suy nghĩ, nói: “Tôi sẽ liên hệ bạn bè võ thần ở kinh đôi bên kia, xem bọn họ nơi đó có thuốc độc gì, mang về, sau đó giao cho anh.”
“Anh là anh em tốt nhất của Tiêu Hào, anh hạ độc anh ta, chắc chắn có thể độc chết anh ta."
Sau khi kết thúc trò chuyện, sắc mặt Đường Minh Tam đặc biệt khó coi.
Đột nhiên Đường Minh Tam suy nghĩ đến một vấn đề, rốt cuộc là giúp Tần thiếu chủ, hay là phản bội đây?
Trước kia, ở trong lòng Đường Minh Tam, Tần thiếu chủ ngồi tít trên cao, tồn tại giống như thần vậy.
Hiện tại, Tiêu Hào có vẻ đã có lực lượng có thể đối kháng cùng với Tần thiếu chủ.
Giờ phút này Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đang ở nhà của ông Từ, hai người họ ngồi ở trên sô pha, ông Từ ngồi ở đối diện.
Ông Từ vô cùng khiếp sợ, không nghĩ Tiêu Hào sẽ trực tiếp tìm tới cửa.
Lần trước Tiêu Hào không giết ông ta, thả ông ta đi, hiện tại tính mạng ông Từ nằm ở trong tay Tiêu Hào.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Ông Từ, lần trước tôi không giết ông, ông ngược lại lên kế hoạch muốn giết tôi, lấy oán trả ơn, tội không thể tha thứ.”
Ông Từ là người thông minh, nói: “Tiêu Hào, tôi biết cậu đang nghĩ cái gì? Nếu cậu đã biết Tần thiếu chủ là kẻ địch của cậu, tôi đây có thể nói cho cậu biết, tất cả đều là Tần thiếu chủ sắp xếp." Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
“Cậu ta vẫn luôn muốn giết chết hết cả cậu với người thân bên cạnh cậu. Đáng tiếc kế hoạch của cậu ta từng bước từng bước một, toàn bộ đều thất bại”
“Tôi thật sự rất tò mò, thật sự là không thể hiểu được. Mỗi lần kế hoạch của Tần thiếu chủ đều vô cùng chặt chẽ, nhất định sẽ đem cậu nhổ cỏ tận gốc, nhưng mà cuối cùng đều sẽ xảy ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, tất cả mọi sự việc, cuối cùng kẻ thua đều là Tần thiếu chủ. Tần thiếu chủ không thắng một lần nào!”
Bắt đầu từ khi Tiêu Hào trở về từ Bắc cảnh, Tần thiếu chủ liền lập kế hoạch để thế lực thành đối Danh Nam phó với Tiêu Hào, mãi cho đến hiện tại, từ trước đến nay đều không dừng lại.
Mỗi lần Tần thiếu chủ đều thua. Tiêu Hào nói: “Mỗi lần Tần thiếu chủ đối phó tôi, đều muốn giết chết tôi, ông cảm thấy tôi có thể thua được sao?”
“Nếu tôi thua một lần, tôi chắc chắn sẽ mất mạng”
Ông Từ nhìn chằm chằm Tiêu Hào: “Tiêu Hào, cậu nói cho tôi, cậu rốt cuộc là người nào? Đừng nói Thần y đại nhân trùng hợp gặp được cậu, cứu cậu. Việc này tôi căn bản là không tin, trên thế giới không có sự tình trùng hợp như vậy.
“Trước kia rõ ràng cậu bị giết rồi lại sống lại đây, cực kỳ kì lạ. Trừ khi cậu tu luyện bí pháp đặc thù nào đó, có thể cho cậu chết đi rồi sống lại. Nếu không cậu chắc chắn đã chết rồi, Thần y cũng không thể nào cứu được cậu”
“Tất cả mọi việc đều là kế hoạch của cậu, đúng không?”
“Cậu giết môn chủ ở Kinh đô, giết nhiều người như vậy, mục đích cuối cùng của cậu, chính là Tần thiếu chủ.”
Hai người Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đều vô cùng kinh ngạc, ông Từ này vô cùng lợi hại, đều bị ông ta nói đúng rôi.
Lúc trước, kế hoạch giết chết Tiêu Hào, kế hoạch lần này, đều là do ông Từ bày mưu tính kế, một tay đặt kế hoạch.
Tiêu Hào đè lên một cái cúc áo nhỏ trên ngực, đây là máy quay phim.
Tiêu Hào nói: “Ông Từ, rất tốt, lời nói vừa rồi của ông tôi đã thu lại video, đây cũng coi như là chứng cứ."
Ông Từ cười ha ha: “Không sao cả, dù sao tôi cũng phải chết, tôi biết các cậu sẽ đến giết tôi.”
Lúc này, Ninh Khinh Vân đi đến bên người ông Từ, cô ta túm một cái đã bắt được tay trái của ông Từ, một cỗ sức mạnh kỳ diệu tiến vào trong cơ thể ông Từ.
Sau khi kiểm tra, trong cơ thể ông Từ quả nhiên có ma huyết, là người của Ma Đô.
Lần trước Tiêu Hào không giết ông Từ, đúng là cảm ứng thấy trong thân thể ông ta có ma huyết.
Ninh Khinh Vân tát một cái, đem ông Từ đánh ngã xuống đất, khỏe miệng ông Từ tràn ra máu tươi.
Trên mặt ông Từ treo nụ cười tà ác, lau máu trào ra từ khóe miệng: “Muốn giết thì giết đi, hành hạ tôi cũng vô dụng thôi.”
Ninh Khinh Vân trực tiếp phóng ra một luồn khí huyết mạch cực lớn đè ép về phía ông Từ.
Sau khi ông Từ cảm nhận được khí tức huyết mạch của Ninh Khinh Vân, ngạc nhiên, đây là khí tức huyết mạch Ma Độ, hơn nữa là ma huyết vô cùng đáng sợ, chỉ có huyết thống hoàng thất Ma Đô mới có ma huyết mạnh như vậy.
"Cô... rốt cuộc cô là ai?” Ông Từ mềm oặt trên đất, biểu tình cô cùng sợ hãi.
Ninh Khinh Vân lạnh lùng nói: “Tôi là ai, lẽ nào ông không cảm nhận được khí tức huyết mạch của tôi sao?”
“Ngược lại là ông, ông Từ, tại sao ông muốn giữ chức trong Hồn Điện? Tại sao phải làm dưới trướng Tần thiếu chủ, tiếp tay cho giặc chạy?”
“Ông thân là người Ma Đô, huyết mạch cũng không hề thấp, tôi nói cho ông biết, ông ẩn nấp trong Hồn Điện, rất cuộc mục đích của ông là gì?”
Ông Từ đột nhiên quỳ trên mặt đất, vô cùng thành khẩn: “Bái kiến đại nhân”
Lúc này trong lòng ông Từ vô cùng phức tạp, ông ta không ngờ sẽ gặp được người của hoàng thất Ma Đô ở đây.
Trước mắt, ông ta cảm nhận được ma huyết trong người Tiêu Hào, nhưng đó không phải là huyết mạnh chính thống của ma huyết, là ma huyết xuất hiện sau khi tu luyện ma công. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Mà người phụ nữ trước mặt này, thật sự có huyết mạch chính thống của hoàng thất Ma Đô.
“Đại nhân, tôi là người Ma tộc, nhưng năm đó sau trận chiến giữa Ma Đô và Kỳ Hạ, Ma Đô đóng cửa bế quan, tôi không có cách để quay về Ma Đô, tôi chỉ có thể ẩn nấp sinh sống ở Kỳ Hạ."
“Năm đó tôi bị thương nặng, khó giữ được mạng sống, là Tần thiếu chủ đã cứu tôi, cho nên những năm nay tôi đi theo Tần thiếu chủ, nhận cậu ta là chủ, làm việc cho cậu ta.”
Ông Từ vô cùng tôn kính nói với Ninh Khinh Vân.
Ninh Khinh Vân nói: “Cửa Ma Đô đã sớm mở rồi, tại sao ông còn không quay về? Tại sao phải tiếp tục ở lại đây?”
Ông Từ giải thích: “Ơn cứu mạng nhất định phải trả, hơn nữa, tôi đã ở đây bao nhiêu năm như thế rồi, còn bái một vị sư phụ, là sư phụ dạy dỗ tôi, che giấu hết ma huyết trong người mình, tôi muốn sinh sống luôn ở Kỳ Hạ.”
“Vốn dĩ giết chết Tiêu Hào, mọi chuyện đều sẽ kết thúc, tôi có thể thoát khỏi sự khống chết của Tần thiếu chủ, sau này tôi sẽ có cuộc sống của riêng mình.”
Những lời ông Từ nói đều là sự thật, không có nửa câu nói dối.
Ninh Khinh Vân tức giận: “Ông hoàn toàn không dự định trở về, huyết mạch của ông ở Ma Đô cũng coi như là một gia tộc lớn, ông ở lại Kỳ Hạ, là phản bội là Ma Đô.”
"Ha ha ha."
Ông Từ đột nhiên cười lớn mấy tiếng: “Tôi phản bội Ma Đô? Tôi phản bội Ma Đô lúc nào chứ? Trận chiến năm đó của Ma Đô và Kỳ Hạ, tất cả người