Đỗ Thanh Như vô cùng căm hận: “Nói như thế việc tôi mua thẻ hội viên vào hội đấu giá ở trên mạng đen, tất cả đều là âm mưu của anh.”
Thiếu niên cười nói: “Đúng thế. Chúng tôi có được Đá Lưu Ly đã vài chục năm rồi, dùng hết tất cả các loại phương pháp, tìm các loại cao thủ muốn mở ra bí mật của Đá Lưu Ly, nhiều năm như vậy đều không thể mở ra."
“Vì thế tôi nghĩ ra một biện pháp thả dây câu dài bắt con cá lớn, giăng lưới quy mô lớn. Kết quả, lần này thật đúng là bắt được cá.”
Đỗ Thanh Như không cam lòng nói: “Nếu nhà họ Đỗ chúng tôi không có tiền mua Đá Lưu Ly, kế hoạch anh không phải là thất bại rồi sao?”
Thiếu niên vẻ mặt tự tin, cười nói: “Làm sao thất bại được. Các người bắt buộc muốn lấy được Đá Lưu Ly, chắc chắn sẽ nghĩ mọi cách gom tiền”
“Người số mười tám trong buổi đấu giá, chính là người mà các người tìm được đúng không?”
Hai bố con Đỗ Bình Yên không khỏi đau khổ.
Bọn họ đều cho rằng lần này gặp may mắn, tìm được bảo bối gia truyền sau nhiều năm mất tích, từ nay về sau, thế lực Nhà họ Đỗ sẽ phát triển như mặt trời ban trưa. Cho dù như thế nào cũng không nghĩ tới đây lại là một cái bay.
Lần bán đấu giá Đá Lưu Ly này làm Nhà họ Đỗ đi xuống vực thẳm.
Đỗ Thanh Như cắn rằng: “Anh cho rằng chúng tôi sẽ nói cho anh phương pháp mở ra Đá Lưu Ly sao? Anh giết nhiều người Nhà họ Đỗ chúng tôi như vậy, cho dù tôi và bố tôi có chết cũng sẽ không để cho anh đạt được mục đích đâu.”
Trên mặt thiếu niên lộ vẻ cân nhắc cười nói: “Như thế này đi, các người nói cho tôi phương pháp mở ra Đá Lưu Ly, chúng tôi sẽ chọn một trong hai, trong hai người sẽ có một người có thể sống sót.”
“Các người ai nói trước, người đó liền có thể sống sót” Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày
“Nói đi, phương pháp mở ra Đá Lưu Ly rốt cuộc là cái gì?”
"Ha ha ha."
Đỗ Bình Yên giận dữ hóa cười, cười to liên tục: “Nhóc con, cậu bỏ cái suy nghĩ này đi, Nhà họ Đỗ chúng tôi đã chết nhiều người như vậy rồi, tôi sống tại còn có ý nghĩa gì chứ.”
“Muốn chém muốn giết, muốn làm gì thì làm.”
Tâm ý Đỗ Bình Yên đã quyết, tuyệt đối sẽ không nói ra bí mật.
Đỗ Thanh Như cũng nói: “Chúng tôi không phải lũ ngu ngốc, anh giết chết mọi người Nhà họ Đỗ chúng tôi chính là muốn giết người diệt khẩu, phòng ngừa tin tức bị lộ ra ngoài. Anh muốn giết cứ giết đi, không cần nhiều lời.”
Thiếu niên nhìn hai bố con đều không sợ chết, có chút ngoài ý muốn.
Thiếu niên lạnh lùng nói: “Cho dù các người không nói, tôi cũng có biện pháp làm cho các người phải nói ra.”
“Các người biết đây là thứ gì không?Ttrong tay thiếu niên xuất hiện một hộp ngọc màu đỏ, hộp ngọc này to cỡ bàn tay.
Thiếu niên nói: “Đây là một đồ vật vô cùng đáng sợ, thứ này có thể chui vào trong thân thể con người, chui vào trong đầu con người.”
“Một khi tiến vào đầu óc của con người, nó sẽ luôn cắn xé, ăn tất cả những gì có trong đầu các người, hơn nữa sẽ có được trí nhớ của đối phương.”
Lời nói của Thiếu niên làm đáy lòng hai người run lên.
Đỗ Bình Yên mắng to: “Khốn nạn, nói hươu nói vượn, cậu cho rằng tôi sẽ bị dọa sao?”
“Ông không tin vậy thử xem.” Thiếu niên trực tiếp mở hộp ngọc ra.
Đỗ Bình Yên nhìn chằm chằm vào bên trong hộp ngọc, bên trong hộp ngọc kia cái gì cũng không có, Đỗ Thanh Như cũng nhìn thấy bên trong hộp ngọc tử trống rỗng, không biết thiếu niên dùng đùa giỡn cái gì,
Vẻ mặt thiếu niên nghiền ngẫm ý cười: “Có phải đang cảm thấy rất kỳ quái không? Có phải cảm thấy cái hộp không có cái gì không? Có phải cảm thấy tôi đang đùa giỡn các người không?"
Thiếu niên nói xong, trong miệng cậu ta niệm chú ngữ thần bí nào đó, đôi tay nhanh nhẹn mà biến hóa thành các động tác phức tạp.
Đột nhiên Đỗ Bình Yên cảm giác trong đầu đau đớn giống như bị kim đâm, hai tay ông ta ôm đầu, trong đầu như đang có hàng vạn con kiến cắn.
Đỗ Bình Yên vô cùng đau khổ kêu thảm thiết, cảnh giới lòng người của ta ông vô cùng mạnh mẽ, cho dù đang chịu sự tra tấn to lớn cũng sẽ nhịn xuống, nhưng trong đầu ông đau đớn như đâm xuyên tim căn bản là không có biện pháp nào chịu đựng được.
Linh hồn giống như bị thứ gì đó ăn mất đi từng chút một, một chút một chút xé nát.
“Bố, bố, bố làm sao vậy? Bố”
Đỗ Thanh Như hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ nhìn thấy bố nằm trên mặt đất không ngừng lăn lộn đau khổ, giống như bị đang bị tra tấn vô cùng hung ác.
“Giết tôi đi. Đừng tra tấn tôi, giết tôi nhanh lên, giết tôi.” Đỗ Bình Yên kêu thảm thiết vô cùng thống khổ, giờ phút này ông ta chỉ muốn chết, ông ta không chịu nổi tra tấn.
Đỗ Bình Yên muốn thiếu niên giết ông ta, thậm chí ông ta còn khẩn cầu con gái của chính ông ta giết ông ta.
Đỗ Thanh Như cắn răng, trong tay cô xuất hiện một con dao găm hướng về phía thiếu niên mà xông đến.
Nhưng cô còn chưa đi tới trước mặt thiếu niên, một luồng lực lượng làm cho dao găm trong tay cô bị đánh bay. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày
Thiếu niên chậm rì rì nói: “Cô gấp gáp làm cái gì? Tôi giết bố của cô trước, sau đó sẽ chậm rãi giết chết cô, không cần phải gấp gáp.
Thiếu niên vô cùng tà ác và ngoan độc, Đỗ Thanh Như không làm được cái gì cả, cô không cứu được bố mình lại càng không giết được thiếu niên kia.
Rất nhanh sau đó, Đỗ Bình Yên mất đi hơi thở, ngã vào bên trong vũng máu.
“Bố” Đỗ Thanh Như tiến lên quỹ trên mặt đất, nhìn thi thể của bố mình ở trước mắt vô cùng thống khổ và phẫn nộ.
"Bố, hu hu hu."
Nhưng ngoại trừ bỏ đau khổ và bi thương thì cái gì cô cũng không làm được.
Thiếu niên trước mắt quá mạnh, cậu ta đã giết hết người Nhà họ Đỗ, chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua cho Đỗ Thanh Như.
Ánh mắt Đỗ Thanh Như gắt gao nhìn chằm chằm vào thiếu niên, hung hằng nói: “Nói cho anh biết, anh giết hết người Nhà họ Đỗ chúng tôi, anh giết tôi, bạn của tôi nhất định sẽ tìm anh để bảo thù.”
Người bạn trong miệng Đỗ Thanh Như chính là Tiêu Hào, Đỗ Thanh Như tin rằng Tiêu Hào biết người Nhà họ Đỗ chết hết, chắc chắn sẽ đi điều tra, sẽ báo thù mối hận này vì Nhà họ Đỗ.
“Chắc chắn không?”
Thiếu niên khinh thường nhìn Đỗ Thanh Như: “Tôi giết sạch người Nhà họ Đỗ các người, lau dọn lại tất cả dấu vết, cho dù là ai cũng không điều tra ra thân phận của tôi. Tìm tôi để báo thù sao? Tìm được sao?”
“Tôi nói cho cô biết, tôi đã lấy được tất cả ký ức của bố cô, đã biết phương pháp để mở ra Đá Lưu Ly."
Thiếu niên nói xong đem hộp ngọc trong tay đặt lên trên mặt đất, sau đó lại khép hộp ngọc lại, đem hộp cất đi.