Tiêu Hào suy nghĩ một chút, tối hôm mua đá Lưu Ly, ông lão kia đấu giá với Tiêu Hào, cuối cùng giá tăng lên tận 300 triệu đồng, đến đó Tiêu Hào mới mua được đá Lưu Ly.
Lúc ấy Tiêu Hào nhìn xuyên qua tấm mặt nạ của ông lão, thấy được diện mạo của ông ta.
Theo lời Đỗ Thanh Như mô ta, Tiêu Hào cũng khẳng định người đó chính là ông lão kia!
Tối đó sau khi nhà họ Đỗ xảy ra chuyện, Long tổ đã lập tức điều tra sự việc nhưng không tra ra được bất cứ dấu vết nào.
Tiêu Hào nói: “Bắt đầu từ ngày mai, cô đi theo tôi, tôi sẽ dẫn cô đến Hồn Điện điều tra xem ông lão kia là ai, sau đó chúng ta cùng báo thù cho cô, báo thù cho người nhà của cô.”
Năm đó sau khi nhà họ Tiêu bị diệt, Tiêu Hào không có năng lực báo thù, nhưng tình hình bây giờ đã khác, nhà họ Đỗ bị diệt nhưng bên cạnh Đỗ Thanh Như lại có một Tiêu Hào thực lực vô cùng mạnh.
Đỗ Thanh Như suy nghĩ một hồi bèn đồng ý.
Với thực lực của cô ta, dù có tu luyện mười năm, mấy mươi năm cũng chưa chắc có thể báo thù nổi, cô ta vẫn phải dựa vào Tiêu Hào.
Hơn nữa, chuyện Đỗ Thanh Như muốn làm nhất bây giờ chính là báo thù.
Nhưng Đỗ Thanh Như cũng vô cùng lo lắng: “Anh Tiêu, anh định làm thế nào?”
Trong mắt Tiêu Hào loé lên ý giết chóc: “Đến Hồn Điện điều tra, nếu người của Hồn Điện không nói cho tôi biết người kia là ai, tôi sẽ phá hủy Hồn Điện.”
“Sau khi tìm được ông lão và thiếu niên kia, tôi muốn bọn họ nợ máu phải trả bằng máu, tôi muốn hủy diệt tất cả mọi thứ của bọn họ!”
Tiêu Hào dự định đích thân đi điều tra chuyện của nhà họ Đỗ, không nhờ tay bất cứ ai cả.
Đỗ Thanh Như gật mạnh đầu, nói: “Anh Tiêu, chỉ cần anh báo thù giúp tôi, báo thù cho Nhà họ Đỗ, về sau mạng của Đỗ Thanh Như tôi thuộc về anh, cả đời tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho anh.”
Tiêu Hào kéo tay Đỗ Thanh Như nói: “Ngớ ngẩn, cô là bạn tôi, chuyện của cô cũng chính là chuyện của tôi, đi thôi, bây giờ chúng ta phải hành động”
Lần này Tiêu Hào không giấu giếm thân phận, cũng không dịch dung, bởi vì anh cảm thấy đó là không cần thiết, bây giờ Tiêu Hào đang muốn đi giết người, trả thù, anh muốn quang minh chính đại tìm ra kẻ địch, không cần ngụy trang hay che giấu.
Trong vòng mấy ngày, chuyện nhà họ Đỗ bị diệt đã lan truyền khắp Bình Châu, khắp kinh đô, ra cả Kỳ Hạ.
Vụ việc này được Long tổ công khai: nhà họ Đỗ bị người diệt, hung thủ là một già một trẻ, tướng mạo của ông lão và thiếu niên kia bị vẽ ra nhằm phát động truy nã khắp cả nước.
Cánh tay phải của lão già đã bị phế má phải và tay phải của thiếu niên cũng bị phế, hiện giờ ai có thể cung cấp manh mối về hai hung thủ này sẽ được thưởng cho mười triệu linh thạch, nếu bắt được cả hai thì sẽ thưởng năm mươi triệu linh thạch.
Hơn nữa vương triều Ám Dạ cũng ra lệnh truy sát, Tiêu Hào chưa từng thiếu tiền, chỉ cần có thể tìm ra hai người này, giá cả thế nào cũng có thể, phải trả bao nhiêu tiền anh cũng bằng lòng.
Nhưng hai người này hệt như biến mất khỏi trái đất, chẳng thể tìm ra nổi, cho nên Tiêu Hào mới định đến Hồn Điện tìm.
Lúc trước người phụ trách Hồn Điện tại hội đấu giá đã bị Tiêu Hào giết chết hết, hai người Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như tới thẳng tổng bộ Hồn Điện tại Bình Châu.
Tiêu Hào kéo tay Đỗ Thanh Như, nhàn nhã bước vào tổng bộ Hồn Điện, hai nhân viên bảo vệ đứng canh ở cửa lập tức chặn hai người lại.
“Xin hỏi hai vị là ai?”
Tiêu Hào trả lời: “Đế vương thành Tiêu Hào.”
Đỗ Thanh Như lạnh lùng nói: “Đỗ Thanh Như, nhà họ Đỗ ở Bình Châu.”
Hai nhân viên bảo vệ cũng là kẻ mạnh, nghe hai người tự báo họ tên thì vô cùng giật mình, dù là Tiêu Hào hay người nhà họ Đỗ đi nữa thì cũng đều nổi tiếng suốt hai ngày nay, chuyện nhà họ Đỗ bị diệt đã lan ra khắp cả nước rồi.
Người của Hồn Điện không hiểu nổi sao hai người đang đứng trên đỉnh nổi tiếng này lại tới đây.
Nhân viên bảo vệ bày ra thái độ xử lý việc chung: “Thì ra là ngài Tiêu Hào và cô Đỗ, xin hỏi hai vị đến đây có chuyện gì?”
Tiêu Hào nói: “Tôi muốn gặp tổng điện chủ chi bộ Bình Châu các anh.”
Nhân viên bảo vệ nói: “Thật ngại quá, tổng điện chủ của chúng tôi chỉ tiếp người hẹn trước, hơn nữa tổng điện chủ của chúng tôi không phải người ai muốn gặp thì cũng có thể gặp được."
Giọng điệu Tiêu Hào lạnh xuống: “Tốt nhất anh nên gọi điện báo cáo đi, nếu không có xảy ra chuyện gì thì anh không gánh nổi đâu.”
Nhân viên bảo vệ vẫn nói: “Công việc của tôi là canh gác ở đây, ngăn không cho người ngoài đi vào, nơi đây là Hồn Điện chứ không phải nơi ai cũng có thể vào, nếu anh có chuyện gì thì anh hãy nói ngay đây luôn đi, tôi có thể báo cáo lên trên, còn nếu anh muốn gặp tổng điện chủ của chúng tôi thì không thể nào.”
Tiêu Hào nói rõ mục đích đến: “Toi nói cho anh biết, tôi tới Hồn Điện nhằm mục đích điều tra hung thủ gây ra thảm án nhà họ Đỗ bị diệt”
“Nói cho cấp trên các anh biết hung thủ khiến nhà họ Đỗ bị diệt đó đã từng tham gia hội đấu giá của Hồn Điện.” Nhân viên bảo vệ lạnh lùng nói:
“Thật ngại quá, thưa ngài, chuyện này không có liên quan gì với Hồn Điện chúng tôi cả, mỗi một người tham gia vào hội đấu giá của Hồn Điện chúng tôi đều đeo mặt nạ, ẩn giấu hơi thở, ai cũng không nhìn được diện mạo thật sự của đối phương, hiện giờ ngài lại nói hung thủ này có liên quan với Hồn Điện chúng tôi, chuyện đó chắc chắn không thể nào!”
“Thật sự xin lỗi, xin mời hai vị về đi.”
Tiêu Hào trực tiếp ra tay, một luồng sức mạnh đánh vào thân thể nhân viên bảo vệ, hai nhân viên bảo vệ lập tức ngã xuống đất, hôn mê, Tiêu Hào cũng không có ý giết người, bỏ qua bước thẳng vào Hồn Điện.
Sau khi hai người kia bất tỉnh, bên trong lập tức vang lên tiếng chuông báo động, ngay sau đó có khoảng ba mươi, năm mươi người đi ra chặn đường hai người họ.
Dẫn đầu là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, mặc đồ đen, ông ta quan sát hai người Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như thật kỹ, nháy mắt đã nhận ra Tiêu Hào.
“Thì ra là ngài Tiêu Hào, không biết ngài đến Hồn Điện của chúng tôi có chuyện gì?”
Tiêu Hào nói rõ mục đích đến để điều tra hung thủ gây ra cơ sự nhà họ Đỗ bị diệt, Tiêu Hào nói hung thủ chính là người lúc trước tham gia hội đấu giá.
Người đàn ông trung niên nhíu mày, “Trong cuộc đấu giá ngầm không có ai công khai thân phận cả, Hồn Điện chúng tôi cũng không biết thân phận của tất cả mọi người, làm sao ngài biết được thân phận của đối phương?”
Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Đừng giả vờ trước mặt tôi, bởi vì người đó lấy viên đá Lưu Ly ra cho Hồn Điện các người bán đấu giá, các người có thể không biết thân phận của khách, nhưng thân phận người bán thì chắc chắn biết!”
Người đàn ông trung niên nói: “Xin lỗi, chúng tôi sẽ không tiết lộ danh tính người bán cho bất cứ ai, đây là quy tắc của chúng tôi.”
Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Người bán của các người lập mưu bày kế bán đấu giá đá Lưu Ly, dẫn đến việc nhà họ Đỗ bị diệt, chẳng lẽ Hồn Điện các người muốn chối bỏ tất cả trách nhiệm?”
"Lập tức nói cho tôi biết thân phận của người kia, nếu không tôi sẽ phá hủy Hồn Điện của các người!”
Tiêu Hào không muốn lãng phí thời gian thêm nữa.
Đương nhiên người đàn ông trung niên biết Tiêu Hào là một nhân vật khó chơi, chuyện của nhà họ Bạch ở Bình Châu có thể nói rõ tất cả, hơn nữa Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như còn có quan hệ thân mật.
Hiện giờ Tiêu Hào tìm tới đây muốn có được thông tin về thân phận của người bán, nếu cho Tiêu Hào thì chính là phá hỏng nguyên tắc của Hồn Điện, nếu không cho thì chắc chắn Tiêu Hào sẽ không bỏ qua chuyện này.
Người đàn ông trung niên đã có chủ ý, nói: “Mời hai vị vào bên trong, tôi sẽ lập tức phải người đi điều tra, nếu người kia có liên quan đến việc nhà họ Đỗ bị diệt, tôi sẽ không chút do dự đưa thân phận của người kia cho hai vị.”