Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như rời khỏi Miêu Cương, ngồi lên máy bay bay đến Kim Cường. Tiêu Hào định dẫn Đỗ Thanh Như tới linh trì trong núi Bàn Long để tu luyện. Chuyện điều tra hung thủ, Tiêu Hào dự tính cho Long tổ và vương triều Ám Dạ tiếp tục tìm kiếm Vạn Khánh Long và Lãnh Đạo Ảnh.
Hai người ngồi trong khoang thương gia. Sau khi máy bay cất cánh, hơn một tiếng sau sẽ tới sân bay Kim Cường.
Hơn nửa tiếng sau, Tiêu Hào đột nhiên cảm nhận được một luồng sát khí ập về phía mình. Ngay sau đó một luồng sát khí khác cũng nhắm vào Tiêu Hào. Tiêu Hào âm thầm kinh hãi, chuyến bay là chuyến bay của người thường, nhưng sát khí của hai người này vô cùng mạnh, đã là Kim Đan đại viên mãn.
Cấp bậc Kim Đan đại viên mãn thường đều là người thuộc Đế Vương Khu, khu vực khác không có khả năng xuất hiện cường giả như vậy. Cho dù là thủ đô cũng không có cường giả đại viên mãn, hai người này lại nhắm vào Tiêu Hào, muốn giết chết Tiêu Hào.
Hai người khống chế sát khí rất tốt, chỉ tập trung Tiêu Hào chứ không ảnh hưởng tới hành khách bình thường. Hai người lần lượt đi tới gần Tiêu Hào, cách Tiêu Hào chỉ mười mét, mặc tây trang giày da, khoảng năm mươi tuổi, ăn mặc như doanh nhân.
“Thưa ông, trong quá trình máy bay cất cánh, mời ông hãy ngồi yên trên ghế, thắt chặt dây an toàn, đừng đi lại trong hành lam, cảm ơn.”
Một tiếp viên hàng không bưng đồ uống cho một người, thấy hai người này đứng trên hành lang thì mỉm cười đi tới, khuyên hai người đàn ông trung niên ngồi về chỗ cũ. Người đàn ông trung niên mỉm cười, vung tay về phía tiếp viên hàng không, một lực lượng bao vây chung quanh tiếp viên hàng không. Cùng lúc đó Tiêu Hào cũng ra tay, ngón trỏ tay phải nâng lên, lực lượng vô hình của người đàn ông trung niên tức khắc bị hóa giải.
Tiêu Hào hóa giải rất khéo léo, không làm kinh động bất cứ ai trên máy bay. Tiếp viên hàng không cũng không cảm nhận được bất cứ dao động năng lượng nào. Thực ra nếu Tiêu Hào không ra tay thì đầu của tiếp viên đã nát rồi.
Người đàn ông trung niên hơi kinh hãi, không ngờ Tiêu Hào lại lợi hại đến thế, hóa giải lực lượng của ông ta một cách vô hình.
“Tiêu Hào, tôi tới để giết cậu.” Người đàn ông trung niên mở miệng nói thẳng: “Nghe nói trước kia cậu là người của Long tổ. Thành viên Long tổ ưu tiên bảo vệ tính mạng và ích lợi của dân chúng lên hàng đầu, hơn nữa quy tắc của Long tổ là không thể giết chết người thường, không thể bại lộ lực lượng của mình trước mặt dân chúng, không biết tôi nói có đúng không?”
Người đàn ông trung niên vừa dứt lời, tiếp viên hàng không rất kinh ngạc, những hành khách chung quanh đều không rõ người đàn ông trung niên vừa nói gì, nhưng họ thấy rõ sắc mặt ông ta vô cùng nghiêm túc.
Đỗ Thanh Như rất kinh ngạc, thế mà lại có người muốn giết Tiêu Hào trên máy bay? Hiện giờ Tiêu Hào được y thần che chở, ai dám ra tay với Tiêu Hào?
Tiêu Hào bình tĩnh nhìn người đàn ông trung niên: "Rốt cuộc ông muốn nói gì?"
Người đàn ông trung niên có vẻ không sốt ruột, chậm rãi nói: “Tôi đã nói rất rõ, tôi muốn chơi một trò chơi nhỏ với cậu, cho cậu hai sự lựa chọn. Thứ nhất, tôi sẽ giết hết người trên máy bay, sau đó lại giết cậu. Thứ hai, chỉ cần cậu tự sát ngay trước mặt tôi thì tôi bảo đảm tất cả mọi người trên máy bay đều sẽ bình yên vô sự, không giết một ai.
Cậu chọn con đường nào?”
Ông ta vừa dứt lời, hành khách chung quanh và tiếp viên hàng không đều chấn động. Mọi người còn tưởng người này là phần tử khủng bố, đương nhiên một số ít người thì nghĩ ông ta điên rồi chắc?
Tiếp viên hàng không bên cạnh người đàn ông trung niên nói: “Thưa ông, các ông đang quay clip đúng không? Đây là máy bay, không được phép làm như vậy, mời ông quy về chỗ ngồi.”
Lần này người đàn ông trung niên không ra tay, thậm chí còn mỉm cười với tiếp viên: “Tôi đang chờ cậu này trả lời. Câu trả lời của cậu ta khiến tôi hài lòng thì đương nhiên tôi sẽ ngồi về chỗ cũ. Cô đứng sang một bên chờ đi, được không?”
Mặc dù người đàn ông trung niên này vừa nói vừa cười, nhưng tiếp viên vẫn cảm thấy lạnh cả người, từ lòng bàn chân xông lên đầu, trong lòng vô cùng sợ hãi. Ngay cả mười mấy người ngồi gần đó cũng hoảng sợ, có hai ông lão đầu óc choáng váng ngất xỉu.
Người đàn ông trung niên chỉ hơi thả ra một chút khí tức đã khiến những người thường này không thể chịu nổi. Giờ gì mọi người đều biết hai người đàn ông trung niên đứng trong hành lang này không đơn giản.
Người đàn ông trung niên nhìn Tiêu Hào: “Cậu còn chưa trả lời tôi hả?”
Tiêu Hào vẫn bình tĩnh: “Xin lỗi, các ông cho tôi hai con đường đều không dễ đi, cho nên tôi chọn con đường thứ ba, giết hai người các ông.”
Người đàn ông trung niên cười: “Cậu đánh thắng được chúng tôi sao? Hơn nữa dù cậu có năng lực giết chết hai người chúng tôi thì cậu cũng không dám giết. Nếu chúng tôi chết thì chiếc máy bay này sẽ rơi thẳng xuống dưới, đâm xuống đất.”
Khí tức của Tiêu Hào lập tức bao trùm cả chiếc máy bay, nhanh chóng phát hiện trong khoang điều khiển cũng có một cường giả Kim Đan. Ba phi công đã bị kèm hai bên! Tiêu Hào thầm mắng lũ khốn khiếp này lại muốn giết mình trên máy bay. Đám sát thủ này rất đáng sợ, nếu không giết được Tiêu Hào thù chúng sẽ chọn cách khiến cả chiếc máy bay cùng Tiêu Hào đồng quy vu tận, chắc chắn sẽ phải chết! Chúng cũng không sốt ruột, bởi vì máy bay ở trên trời, Tiêu Hào không chạy được.
Ba người họ nhìn thấu Tiêu Hào, cũng không muốn đồng quy vu tận với Tiêu Hào. Máy bay hủy người chết là kết quả xấu nhất. Có điều Tiêu Hào không hề sợ, mỉm cười nói: “Con đường thứ ba mà tôi nói là giết hết tất cả các ông, sau đó máy bay hạ cánh an toàn”
Người đàn ông trung niên như nghe thấy chuyện gì buồn cười, nói: “Chỉ cần chúng tôi xảy ra chuyện thì phi bông sẽ bị người của chúng tôi giết chết. Tiêu Hào, tôi biết cậu rất mạnh, cực kỳ mạnh, sau khi nhận được tư liệu của cậu thì tôi cũng không dám chắc Kim Đan đại viên mãn có giết cậu được hay không. Cho nên tôi đã nghĩ kỹ, thu xếp kết quả chắc chắn phải chết này, thần tiên tới đây cũng không thể cứu cậu. Chết một mình cậu, hoặc là tất cả mọi người trên máy bay đều phải chết, cậu chọn đi.”
Tiêu Hào cười nói: “Tôi không cần thần tiên cứu, tôi có thể tự cứu."
Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: “Nếu cậu đã cố chấp không nghe thì tôi sẽ giết hết tất cả người ở đây!”
Nói rồi, ông ta vươn tay phải, một mỹ nữ ngồi trên ghế đột nhiên bị ông ta bóp cổ. Đồng thời người đàn ông trung niên đằng sau cũng bắt lấy một người đàn ông khác, bóp cổ anh ta. Hai người đàn ông trung niên bắt lấy hai người, người lúc trước cười nói: “Tiêu Hào, cậu lợi hại lắm mà, vừa rồi còn hóa giải lực lượng của tôi cơ mà, lần này để tôi xem cậu còn cứu được hai người này kiểu gì!"