Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến vương ở rể - Tiêu Hào

Liệt Diễm cười nói: “Cô muốn lấy được đồ trong tay tôi là điều không thể. Cô không phải là đối thủ của tôi. Con người tôi thích giết gái đẹp, nhất là gái đẹp mà tôi muốn tán tỉnh. Tôi khuyên cô nên rời khỏi nơi này đi, tôi sợ sẽ làm cô bị thương, hơn nữa... làm tổn thương trái tim cô.”

Thanh Y ung dung nói: “Nếu đã đến rồi thì sẽ không rời đi. Chỉ có hoàn thành nhiệm vụ mới đi được. Nếu tôi không thể hoàn thành nhiệm vụ thì quay về cũng không thể báo cáo. Cho nên nếu các hạ thức thời thì hãy giao bằng chứng ra đây. Tôi đã nói rồi, tôi chỉ cần bằng chứng, không giết người.

Liệt Diễm bình tĩnh cười nói: “Nếu tôi không cho cô bằng chứng thì có phải cô sẽ giết người không? Có phải sẽ không tha cho cả người già và trẻ em không?”

Thanh Y cười nói: “Tôi đã nói rồi, tôi không muốn giết người, vẫn nên đưa bằng chứng cho tôi đi.”

Liệt Diễm bất đắc dĩ nói: “Thật xin lỗi, tôi không thể cho cô bằng chứng, cô cứ đánh đi, để tôi xem cô lợi hại cỡ nào.” Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp

Hai người đã nói tới nước này rồi, bây giờ chỉ có thể đánh nhau. Kỳ lạ là cả hai đều không có sát khí, vừa nói còn vừa mỉm cười nhẹ nhàng, cứ như hai người bạn lâu năm. Thanh Y đã có kế hoạch trong lòng: “Tôi thấy anh cũng thú vị đấy, đánh luôn thì có lẽ không tốt cho cả hai, không thì chúng ta đều sẽ bại lộ thân phận, hơn nữa sẽ dẫn người của thủ đô Võ Thần tới đây. Chung quy gây chuyện ở đây thì sẽ chẳng tốt cho ai hết, anh nói đúng không?”

Liệt Diễm nói: “Vậy cô muốn thế nào? Cô muốn đánh sao? Hay là chúng ta đổi sang chỗ khác đánh nhau cũng được. Bất cứ yêu cầu nào của cô tôi cũng thỏa mãn được hết.”

Liệt Diễm cười hì hì như thể còn đang tán tỉnh mỹ nữ trước mắt. Liệt Diễm không để bụng đối phương mạnh cỡ nào, cũng không quan tâm mục đích của đối phương. Bởi vì trong mắt Liệt Diễm, dù đối phương mạnh đến mấy cũng không phải là đối thủ của anh ta. Con người Liệt Diễm vốn thích chơi đùa, ham vui.

Vẻ mặt Thanh Y trở nên nghiêm túc: “Tin rằng thực lực của các hạ đã là cảnh giới Ngưng Nguyên. Thực ra nếu muốn phân cao thấp thì không cần thiết phải đánh nhau. Tôi có một loại bảo vật, nếu các hạ có thể phá hủy bảo vật này thì tôi sẽ chịu thua, nếu các hạ không làm được thì hãy nhận thua. Vậy thì chúng ta sẽ không làm tổn thương ai, nếu anh thua thì giao tín vật và thư ra đây là được.”

Liệt Diễm cười nói: “Còn nếu cô thua thì sao?”

Thanh Y tràn đầy tự tin: “Nếu tôi thua thì anh muốn gì cũng được.”

Thấy vẻ mặt đầy tự tin của đối phương, Liệt Diễm cảm thấy rất thú vị, vội nói: “Được, tôi đồng ý."

Hai ông bà cụ nghe Liệt Diễm đồng ý nhanh như thế, thậm chí không biết đối phương sẽ lấy bảo vật gì ra thì vội khuyên nhủ: “Các hạ, ngài xem thử đối phương lấy bảo vật gì rồi hằng đồng ý, được không?”

Liệt Diễm lơ đễnh, cười nói: “Được rồi, người đẹp, lấy bảo vật của cô ra để mọi người xem thử đi.”

Thanh Y lấy một quả cầu kim loại nhỏ bằng viên bi, quả cầu kim loại này màu xám, thoạt nhìn như bị sắt. Thanh Y cười nói: “Các hạ, thứ trong tay tôi được phát hiện trong cổ mộ, tôi cũng không biết nó là thứ gì. Nếu các hạ có thể bóp cho nó biến dạng hay bóp nát thì coi như anh thắng”

Nói rồi, Thanh Y đặt quả cầu kim loại lên bàn búng tay, quả cầu nhanh chóng lăn đến trước mặt Liệt Diễm. Liệt Diễm cầm quả cầu lên quan sát thật kỹ, sau đó cười nói: “Cô nói đấy nhé, tôi mà bóp quả cầu này biến dạng hoặc là bóp nát thì tôi sẽ thắng, lúc đó cô không được chơi xấu đâu đấy.”

Thanh Y cười nói: “Tôi sẽ không bao giờ chơi xấu.”

Liệt Diễm cầm quả cầu kim loại xem xét. Anh ta biết quả cầu này không phải tìm được trong cổ mộ nào, đây là quả cầu kim loại nhân tạo, bề ngoài vô cùng cứng rắn, là một loại vũ khí đặc thù mà cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên sử dụng. Vũ khí này bắn vào cơ thể người thì sẽ phát nổ, sinh ra rất nhiều độc tố đáng sợ khiến nạn nhân chết vì trúng độc. Bình thường cảnh giới Ngưng Nguyên muốn bóp nát nó bằng tay không là rất khó, bởi vì trên quả cầu kim loại này có kết giới thần bí rất mạnh, không có lực lượng Ngưng Nguyên ngũ cấp thì không thể nào bóp vỡ nó được.

Đạt tới lực lượng Ngưng Nguyên ngũ cấp thì có thể bóp nát nó, nhưng sau khi bóp nát thì độc tố sẽ bùng nổ, giết chết người cầm nó. Cho nên mới nói quả cầu kim loại này dù vỡ hay không thì Liệt Diễm đều thua.

Liệt Diễm khẽ thở dài, không thể không bội phục chiêu thức này của mỹ nữ quá độc ác, giơ ngón cái với mỹ nữ.

"Lợi hại lắm, có phải cô cho rằng tôi đã thua chắc rồi không?”

Thanh Y cười nói: “Các hạ không thể bóp vỡ được đúng không?”

“Vậy thì có lẽ tôi đã khiến cô thất vọng rồi.” Nói đoạn, Liệt Diễm cầm quả cầu kim loại lên, đột nhiên bóp chặt. Quả cầu kim loại bùm một phát vỡ tan, độc tố khủng bố trực tiếp chui vào tay phải của Liệt Diễm, tràn vào thân thể của anh ta. Thoáng chốc tay phải của Liệt Diễm biến thành màu đen, nửa người bên phải cũng bắt đầu biến thành màu đen của độc tố, dần dần lan tràn khắp tứ chi bách hài. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp

Thấy Liệt Diễm bóp nát quả cầu kim loại, Thanh Y rất kinh ngạc, chứng minh cảnh giới của Liệt Diễm đã đạt tới trên Ngưng Nguyên ngũ cấp. Vừa rồi nếu trực tiếp đánh nhau thì mình sẽ không phải là đối thủ, nhiệm vụ sẽ thất bại hoặc bị đối phương giết chết. Bây giờ Thanh Y dùng cách này chiến thắng Liệt Diễm, sau khi bóp vỡ quả cầu kim loại, độc tố sẽ trực tiếp xông vào thân thể đối phương, giết chết đối phương.

Thấy Liệt Diễm đã trúng độc, cả người biến thành màu xám đen, Thanh Y nở nụ cười: “Ha ha ha ha..."

“Các hạ, tôi thừa nhận anh rất mạnh, rất lợi hại, nhưng tiếc rằng anh đã trúng độc rồi! Loại độc tố này rất đáng sợ, ngay cả cảnh giới Ngưng Nguyên cũng có thể giết chết. Trong vòng ba mươi giây, máu của anh sẽ đông lại, kinh mạch của anh đứt gãy, lực lượng của anh sẽ bị độc tố bao phủ, biến thành thi thể màu đen.”

Hai ông bà cụ và ba đứa trẻ đều sợ hãi co ro trong góc tường. Họ không thể tin được Liệt Diễm lại bị cô gái này giết chết.

“Vậy à?” Nét mặt của Liệt Diễm cứng đờ, nhưng vẫn khẽ cười: “Cô cho rằng tôi đã chết rồi à?”

Thanh Y đã cảm nhận được trên người Liệt Diễm không có hơi thở, nhưng đột nhiên Liệt Diễm lại lên tiếng nói chuyện. Thanh Y không thể tin vào mắt mình.

"Không thể nào! Không thể nào! Loại độc tố này tuyệt đối có thể giết chết cảnh giới Ngưng Nguyên, sao anh còn chưa chết!?”

Thanh Y khiếp sợ, lập tức vung tay phải lên, một tia lực lượng màu đen tấn công vào ấn đường của Liệt Diễm. Ngay sau đó Liệt Diễm giơ tay phải, một lực lượng màu trắng bắn ngược vào lực lượng màu đen.

Nhấn Mở Bình Luận