Bên kia điện thoại lạnh lùng nói: “Chuyện của nhà họ Hàn và các cậu, tôi đã giúp đỡ hết lòng. Chuyện mà các cậu làm ra thì hãy tự xử lý đi. Tôi đã giúp các cậu hai lần, không có lần thứ ba! Từ nay về sau đừng gọi tới số điện thoại này nữa!”
Nói xong, đối phương cúp máy. Đầu dây bên kia, thanh niên siết chặt điện thoại.
“Thanh Y yên tâm, ta sẽ không để em bị tổn thương. Nếu có kẻ dám làm tổn thương em, bất kể người kia là ai, ta đều sẽ khiến hắn chết thê thảm!”
Lúc này, Thanh Y đang bị người ở lối ra thủ đô Võ Thần bắt giam lại, còn đang bị điều tra thân phận. Lúc trước Liệt Diễm lấy ra Siêu Cấp Thông Hành Lệnh khiến người của thủ đô Võ Thần bắt giữ Thanh Y, không có mệnh lệnh của Liệt Diễm thì người bên đó sẽ không thả ra.
Tần thiếu chủ tức giận đến xanh cả mặt. Bây giờ người ở Đế Vương Khu không giúp anh ta, người của nhà họ Hàn cũng không liên lạc được, Tần thiếu chủ càng ngày càng lo lắng. Anh ta châm một điều thuốc rít mấy hơi, bị sặc họ liên tục, lại ném điều thuốc xuống đất nghiền nát. Tần thiếu chủ chưa bao giờ bối rối như lúc này. Anh ta biết lần này không phải là mình quyết đấu với Long tổ, mà là quyết đấu với Tiêu Hào. Anh ta tin chắc rằng mọi chuyện đều do Tiêu Hào gây ra. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp
Tần thiếu chủ lại cầm điện thoại lên muốn gọi cho cha mình, gọi cho trưởng lão trong gia tộc. Nhưng mỗi khi anh ta muốn bấm số thì lại bỏ di động xuống. Mấy năm nay Tần thiếu chủ làm rất nhiều chuyện đều vì lợi ích và sự phát triển của gia tộc, nhưng mọi chuyện đều do một mình Tần thiếu chủ làm ra.
Anh ta bồi dưỡng rất nhiều cao thủ bí mật làm việc cho mình, bất cứ chuyện gì cũng không liên lụy tới người nhà họ Tần.
Tần thiếu chủ làm việc rất cẩn thận, kế hoạch chu đáo. Theo mấy năm nay anh ta làm chuyện bí mật càng ngày càng lớn, liên lụy tới càng ngày càng nhiều thế lực, lỡ như thật sự có một ngày mọi chuyện bại lộ thì anh ta cần thiết tự gánh vác trách nhiệm, không thể khiến gia tộc bị thiệt hại. Cho nên Tần thiếu chủ không muốn xin cha giúp đỡ, xin gia tộc giúp đỡ.
Tần thiếu chủ nhớ tới số lượng cường giả bí mật mà mình bồi dưỡng mấy năm nay lên tới mấy trăm người. Nếu Long tổ thực sự công khai xin phép điều tra mình, Tần thiếu chủ định mang theo những cường giả này bí mật chuyển chỗ khác, hoặc trực tiếp ra nước ngoài phát triển, chờ tiếng gió trôi qua rồi lại nghĩ cách quay về. Tóm lại chuyện gì cũng phải phủi sạch quan hệ với gia tộc của mình.
Mặc dù đã suy xét mọi đường, nhưng Tần thiếu chủ vẫn rất bất an. Buổi tối anh ta trằn trọc nằm trên giường, không tài nào ngủ nổi.
“Tiêu Hào, rốt cuộc cậu là ai? Rõ ràng cậu chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi, tại sao mỗi lần cậu đều trở nên mạnh hơn? Tiên Thiên, Huyền Thông, Thần Thông, Kim Đan, Ngưng Nguyên... hực lực chân chính của cậu rốt cuộc là gì?”
“Tiêu Hào, lần này tôi sẽ đích thân ra tay. Tôi sẽ phải ra cường giả bí mật của tôi, nhất định phải giết chết cậu!”
Đêm nay Tiêu Hào hơi mất ngủ. Đã hơn hai giờ sáng, nhưng anh vẫn không ngủ được. Kế hoạch lâu như vậy, điều tra lâu như vậy, cuối cùng Tiêu Hào cũng sắp chính diện đối kháng với nhà họ Tần! Giết chết Tần thiếu chủ, hủy diệt nhà họ Tần mới thực sự báo thù được! Ngày mai sẽ được báo thù, nhưng Tiêu Hào không tài nào vui vẻ nổi, thậm chí trong lòng rối bời. Mãi cho tới ba giờ sáng, Tiêu Hào mới mơ màng thiếp đi.
Hơn sáu giờ, Tiêu Hào thức dậy. Anh và Đỗ Thanh Như, Thu Hồng cùng nhau đi gặp Long Vũ. Bên phía Long Vũ dẫn theo Hàn gia chủ và hai trưởng lão, Trang Diệu Linh cũng đã tới, người đi cùng cô là một người đàn ông trung niên đã mất hai chân, đeo mặt nạ che khuất nửa gương mặt, ngồi trên một chiếc xe lăn.
Tiêu Hào chào hỏi Trang Diệu Linh và người đàn ông trung niên. Trang Diệu Linh giao tư liệu mà mình sắp xếp xong cho Tiêu Hào. Cô rất kính trọng Tiêu Hào, bởi vì số 18 đã căn dặn là phải toàn diện phối hợp với Tiêu Hào.
Thấy nội dung tư liệu, Tiêu Hào cực kỳ hài lòng.
“Chú Lưu Thịnh này năm đó từng tham dự chuyện nhà họ Tiêu bị diệt môn?”
Lưu Thịnh gật đầu: “Đúng, năm đó tôi từng làm việc cho Tần thiếu chủ, là thuộc hạ của Tần thiếu chủ. Tần thiếu chủ đã lên kế hoạch đối phó với nhà họ Tiêu, kêu thế lực của thành Danh Nam xử lý chuyện này. Tôi với một người khác tên là Giang Nam Trung được Tần thiếu chủ phái đi, mục đích chủ yếu là lấy ngọc Huyết Phật của nhà họ Tiêu. Tần thiếu chủ đã lên kế hoạch thiên y vô phùng, một ngọn lửa lớn thiêu cháy nhà họ Tiêu. Tôi với Giang Nam Trung cũng thuận lợi tiến vào mật thất của nhà họ Tiêu, lấy được ngọc Huyết Phật. Sau khi chúng tôi trở về giao nhiệm vụ, không ngờ Tần thiếu chủ lại muốn giết người diệt khẩu..."
“Tần thiếu chủ đích thân ra tay, một chiêu đánh trúng đầu của tôi và Giang Nam Trung. Tôi với Giang Nam Trung chống cự thì bị chém đứt hai chân, sau đó Tần thiếu chủ lại đánh nát tâm mạch của chúng tôi! Thi thể của chúng tôi bị ném xuống giếng cạn, nhưng tôi vẫn chưa chết! Bởi vì tôi trời sinh khác thường, trái tim của tôi không nằm ở bên ngực trái mà ở bên ngực phải. Mặc dù khuôn mặt bị hủy, mất hai chân, đầu cũng bị thương, nhưng tôi vẫn là cường giả Thần Thông, vẫn còn lực lượng, tôi vẫn còn sống!” Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp
Nghe Lưu Thịnh tự thuật, Tiêu Hào thở phào nhẹ nhõm. Nhân chứng này quá quan trọng. Tần thiếu chủ làm việc không có kẽ hở, nhưng cẩn thận mấy thì vẫn có sai sót! Người quan trọng này, anh ta vẫn chưa giết chết!
Lưu Thịnh còn nói: “Tôi không rõ chỉ là một thế lực nho nhỏ ở thành Danh Nam mà sao Tần thiếu chủ lại làm việc bí mật, lại muốn qua cầu rút ván, giết người diệt khẩu, ngay cả người của mình cũng không chịu buông tha? Sau này tôi mới nghĩ ra, đó là vì ngọc Huyết Phật mà năm đó Tần thiếu chủ cướp lấy là một báu vật vô giá!”
“Đúng vậy.” Tiêu Hào hít sâu một hơi: “Ngọc Huyết Phật là báu vật vô giá, là đồ gia truyền của nhà họ Tiêu chúng tôi. Tần thiếu chủ diệt nhà họ Tiêu, giết cha mẹ em gái của tôi, cướp đoạt đồ gia truyền của nhà họ Tiêu chúng tôi. Hôm nay, tôi muốn nhà họ Tần nợ máu trả bằng máu!”
Bấy giờ, Long Vũ mới biết được mục đích thực sự của Tiêu Hào. Vốn chỉ tưởng rằng vì nhà họ Tần sai khiến nhà họ Hàn ám sát Tiêu Hào, bây giờ lại có bằng chứng mới, chính là nhà họ Trần tiêu diệt cả nhà họ Tiêu, còn cướp đoạt đồ gia truyền của nhà họ Tiêu! Nếu trước đó nhà họ Hàn cung cấp bằng chứng còn chưa đủ thì bây giờ có thêm hai bằng chứng này, mọi chuyện đã được chứng thực
Chẳng qua Long Vũ vẫn không hiểu tại sao nhà họ Tần lại trêu vào một người mạnh như Tiêu Hào? Còn giết cả nhà người ta nữa chứ! Long Vũ đã biết hành động lần này là để Tiêu Hào trả thù!
Lưu Thịnh hung tợn nói: “Tần thiếu chủ hèn hạ vô liêm sỉ, ác độc như rắn rết. Lúc trước giết tôi, còn giết tám người trong gia đình tôi, có thể nói là nhổ cỏ tận gốc! Tiêu Hào các hạ, tôi cũng có mục đích như cậu, chính là muốn trả thù cho người nhà. Chỉ cần có thể trả thù cho người nhà của tôi, chỉ cần giết chết Tần thiếu chủ, tôi sẵn lòng tạ tội bằng cái chết vì chuyện nhà họ Tiêu năm xưa!”
Lưu Thịnh đột nhiên rời khỏi xe lăn, quỳ xuống đất. Ông ta không có chân, nhưng lại bày ra tư thế quỳ xuống.