Nếu đã trở mặt thì trở mặt tới cùng luôn đi.
Tần gia chủ còn chưa nổi giận thì những kẻ bên cạnh ông ta đã nổi giận đùng đùng.
“Càn rỡ!”
"Long Vũ, cậu ăn nói kiểu gì đấy hå?"
"Long Vũ, tôi nói cho anh biết, anh giết hai vị trưởng lão của chúng tôi, hôm nay chúng tôi sẽ cho anh trả giá đắt!”
“Long Vũ, hôm nay anh đừng hòng bước chân ra khỏi nhà họ Tần!”
“Long Vũ, đừng tưởng rằng cậu là tổ trưởng Long tổ thì chúng tôi không dám đụng vào cậu! Giết người đền mạng, thiên kinh địa nghĩa!” Người của Long tổ đánh tới tổng bộ, người nhà họ Tần vô cùng phẫn nộ, hai vị trưởng lão bị giết càng làm tăng cơn giận của họ. Lời nói của Long Vũ càng chọc giận người nhà họ Tần. Với địa vị của nhà họ Tần ở thủ đô, bình thường ai dám làm càn ở tổng bộ nhà họ Tần? Người nhà họ Tần vẫn luôn kiêu ngạo ngang ngược, bình thường không thèm để mắt tới người của Long tổ. Lần này Long tổ ức hiếp tới tận nhà, đại khai sát giới, người nhà họ Tần không thể chịu đựng được!
Nghe thấy đối phương chửi rủa, Long Vũ trực tiếp ra lệnh: “Bất cứ kẻ nào hạ nhục người Long tổ, hạ nhục tôi đều giết chết không cần bàn cãi!”
Nghe thấy mệnh lệnh của Long Vũ, người nhà họ Tần đều kinh hãi. Tần Lập Huân toát mồ hôi lạnh, lập tức hét lên: “Tất cả đều câm miệng cho tôi!”
“Long đại nhân, mong cậu hãy dừng tay, thu hồi mệnh lệnh.” Người nhà họ Tần lập tức im lặng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
Long Vũ vung tay lên, mọi người tiến lên bao vây chung quanh đoàn người nhà họ Tần, mặt đầy sát khí. Sắc mặt Tần Lập Huân nặng nề, kiềm chế cơn giận trong lòng.
Đối phương tới cửa tìm con trai Tần Khứ, xem ra bên chỗ Tần Khứ đã xảy ra chuyện!
Tần Lập Huân nhìn Long Vũ. Trước kia người này gặp mình đều rất tôn kính, chuyện gì cũng lễ nhượng mấy phần, mà Long Vũ trước mắt lại như biến thành một con người khác, cực kỳ lãnh khốc vô tình. Long Vũ không hề nề mặt bất cứ ai, cho dù là gia chủ đứng ở cũng không được nể mặt.
Tần Lập Huân bước lên trước hai bước, nhìn chằm chằm Long Vũ nói: “Vừa rồi Long đại nhân nói lần này tới nhà họ Tần là để bắt con trai Tần Khứ của tôi?”
Long Vũ lạnh lùng nói: “Đúng thế. Lần này tôi tới để bắt giữ Tần Khứ. Lệnh bắt giữ của chúng tôi đã bị đại trưởng lão xé rách. Trong di động của tôi còn giữ lệnh bắt giữ điện tử!”
Long Vũ lấy di động ra cho Tần Lập Huân xem lệnh bắt giữ. Xem xong, Tần Lập Huân run lên. Đây là lệnh bắt giữ chính thức, hơn nữa còn là lệnh bắt giữ màu đỏ! Lệnh bắt giữ màu đỏ là tờ lệnh cấp bậc cao nhất của Long tổ. Nói cách khác, tờ lệnh bắt giữ này không phải do Long Vũ viết, mà là bên Đế Vương Khu hạ đạt! Đế Vương Khu muốn bắt Tần Khú!
Bấy giờ Tần Lập Huân mới biết được tại sao Long Vũ lại không nể mặt mình. Rốt cuộc con trai mình đã đắc tội ai? Đắc tội với nhân vật lớn nào?
Tần Lập Huân hít sâu một hơi, kìm nén nỗi khiếp sợ trong lòng: “Long đại nhân, rốt cuộc con trai tôi đã phạm phải tội gì?”
Long Vũ lấy bằng chứng ra, nói: “Tần Khứ sai khiến người nhà họ Hàn thuê sát thủ của tổ chức Huyết Ảnh ở thủ đô Võ Thần, ám sát lính xuất ngũ của binh bộ bắc cảnh nước Kỳ Hạ, Tiêu Hào! Chuyện này đã được chứng thực."
Nhân chứng vật chứng đều đầy đủ. Sau khi bàn bạc, Long tổ đã đưa ra quyết định lập tức bắt giữ Tần Khứ, tiến hành thẩm phán công khai! Cho nên mong Tần gia chủ hãy giao con trai Tần Khứ của ông ra đây!”
Sắc mặt Tần Lập Huân cực kỳ khó coi. Những người này đều chuẩn bị hết rồi, hơn nữa còn có đủ nhân chứng vật chứng. Đây là muốn dồn Tần Khứ vào chỗ chết! Tần Lập Huân cầm bằng chứng trong tay Long tổ lên xem, thấy bằng chứng này, lại thấy Thu Hồng đứng bên cạnh Long Vũ, trong lòng ông ta lạnh buốt. Bất kể trước kia Tần thiếu chủ đã từng làm gì, chỉ riêng chuyện này bị bại lộ, từ những bằng chứng đã có cũng đủ để phán tội chết cho Tần thiếu chủ!
Long Vũ lấy lại bằng chứng, nói: “Chuyện này rất quan trọng. Trừ việc bắt giữ Tần thiếu chủ, sau này Tần gia chủ và tất cả cao tầng của nhà họ Tần đều phải đi theo chúng tôi một chuyến. Bất cứ ai liên quan tới chuyện này đều phải nhận được trừng phạt. Đương nhiên Long tổ chúng tôi làm việc luôn công bằng chính trực, không phạt lây người nhà, cũng sẽ không ảnh hưởng tới người vô tội. Có điều nếu có kẻ dám chống cự thì chúng tôi sẽ không nương tay!”
Thấy thái độ của Long Vũ vô cùng kiên quyết, Tần Lập Huân biết lần này không chỉ có người muốn đối phó với con trai mình mà còn muốn dồn nhà họ Tần vào chỗ chết! Tần Lập Huân là người thông minh, nếu vì chuyện này mà chống lại Long tổ thì chắc chắn có bao nhiêu người, Long tổ sẽ giết bấy nhiều người!
Hai trưởng lão đều là cường giả Kim Đan tứ cấp, thực lực của nhị trưởng lão thậm chí có thể đánh bại Long Vũ, nhưng hai trưởng lão đều bị giết chết. Chắc chắn trong đám người này vẫn còn cường giả khác.
Trưởng lão nhà họ Tần có địa vị cao thượng trong nhà họ Tần, quyền lực chỉ dưới gia chủ, bây giờ Long tổ nói giết là giết luôn, có thể thấy được lần này Long tổ dẫn theo năm trăm người tới đây, e rằng mục đích là muốn tiêu diệt nhà họ Tần! Tần Lập Huân càng nghĩ càng sợ hãi, kinh hồn bạt vía!
“Long đại nhân, lần này các cậu muốn bắt giữ con trai tôi, cũng muốn nhằm vào nhà họ Tần, các cậu đại khai sát giới chỉ vì một nguyên nhân, đó là muốn hủy diệt nhà họ Tần! Người khôn không nói chuyện mập mờ, tôi muốn biết lý do thực sự!
Lúc này, Tiêu Hào bước ra: “Lý do thực sự thì chờ Tần thiếu chủ đến đây, tôi sẽ chậm rãi nói cho các người nghe. Bây giờ mời Tần gia chủ giao Tần thiếu chủ ra đây.” Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
Ánh mắt của người nhà họ Tần đều đổ dồn lên người Tiêu Hào. Tần Lập Huân cẩn thận quan sát Tiêu Hào, cảm thấy người này rất quen mắt, nhưng trong lúc nhất thời ông ta không thể nhớ ra.
“Xin hỏi các hạ là ai?”
Tần Lập Huân thực sự không biết Tiêu Hào. Bởi vì Tần Lập Huân rất ít khi hỏi tới những chuyện mà Tần thiếu chủ đã từng làm ở bên ngoài. Đối với những nhân vật có máu mặt, người như Tiêu Hào bé nhỏ không đáng kể. Trước kia Tần Lập Huân thậm chí không thèm để mắt tới Long Vũ, những thế lực nhỏ, nhân vật nhỏ bé ở nơi khác, đương nhiên cũng không thể lọt vào mắt ông ta.
Ánh mắt Tiêu Hào tràn đầy cay đẳng và phẫn nộ. Hôm nay anh tới tìm nhà họ Tần trả thù, vậy mà gia chủ nhà họ Tần lại không biết anh. Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Sáu năm trước, thảm án nhà họ Tiêu ở thành Danh Nam bị diệt môn, Tần thiếu chủ cướp đoạt đồ gia truyền của nhà họ Tiêu chúng tôi, ngọc Huyết Phật, giết mười ba người nhà họ Tiêu! Tần gia chủ, ông đã nhớ ra chưa?”
Ngọc Huyết Phật? Ba chữ này đã kích thích tới Tần Lập Huân.
“Cậu... cậu là Tiêu Hào, con trai của Tiêu Kình!” Giọng Tần Lập Huân run rẩy. Chẳng trách ông ta thấy Tiêu Hào hơi quen quen. Bây giờ ông ta đã nhớ ra, thanh niên này trông rất giống người bạn cũ ngày xưa của ông ta, Tiêu Kình! Ông ta chưa từng gặp Tiêu Hào, nhưng Tiêu Hào lại là cái gai trong lòng Tần Lập Huân!
Tiêu Hào cau mày: “Tần Lập Huân, ông biết cha tôi ư?”
Tần Lập Huân im lặng, sắc mặt thay đổi liên tục như đang nhớ lại chuyện cũ. Tiêu Hào biết chắc chắn Tần Lập Huân quen biết cha mình. Trong trí nhớ của Tiêu Hào, cha mình là một người thành thật và cẩn trọng, vẫn sống ở thành Danh Nam. Cha chỉ là một người làm ăn bình thường, sao có thể quen biết với gia chủ nhà họ Tần ở thủ đô?
Trên người Tiêu Hào dần tỏa ra sát khí đáng sợ: “Tần gia chủ, ông hãy nghe cho kỹ đây, hôm nay tôi tới đây là để trả thù! Tôi muốn toàn bộ nhà họ Tần các ông nợ máu trả bằng máu!”