Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Chương 67: Tương kế tựu kế
Điền Văn Trung tức giận nói: "Muốn làm rạng danh nhà họ Điền thì phải trông cậy vào các bác sĩ của nhà họ Điền!" "Là gia đình có truyền thống y học, phải dựa vào kỹ thuật y học và đạo đức làm nghề y cứu người!" "Chứ không phải dựa vào việc đi đường tắt!"
Tiêu Hào hiểu họ là không còn cách nào khác, nếu nhà họ Điền không hợp tác với nhà họ Đường, đến cuối cùng ... sẽ bị nhà họ Đường ăn thịt.
Cứ cho là có được thẻ vàng khiến họ không dám đối phó trước mặt, nhưng họ sẽ ngầm sử dụng nhiều cách để cướp đi nguồn khách hàng của nhà họ Điền, cướp đoạt tất cả mọi thứ của nhà họ Điền.
Nếu đã đấu không lại họ thì chỉ đành phải cúi đầu, làm theo tình hình mà thôi.
Điền Hậu không nói cho bố và mọi người biết những chuyện này, xem ra ông ta đã nghĩ trước đường rút lui, nếu có chuyện gì xảy ra thì một mình ông ta sẽ gánh chịu tất cả.
Tiêu Hào trong lòng đã có quyết định, lạnh lùng nói: "Điền Hậu, với những chuyện mà ông làm với tôi, chỉ cần tôi nói một lời thì cả đời này ông đừng mong có được thẻ vàng!" "Chỉ cần tôi chào hỏi các chuyên gia y tế cao cấp ở Kỳ Hạ, nhà họ Điền của ông sẽ bị xóa sổ trong phút chốc"
Ngay sau khi nghe được kế hoạch này, đám người sợ hãi quỳ lạy không ngừng.
Tiêu Hào nói: "Tuy nhiên, tôi với ông Điền có chút duyên phận, Điền gia cũng có rất nhiều nghiên cứu về lĩnh vực tâm linh, trong những năm qua đã cứu được vô số người." "Cho nên, tôi có thể tha thứ cho nhà họ Điền."
Đám người quỳ lạy cảm ơn. "Nhà họ Điền các ông sau này hãy tôn trọng tôi, mọi việc đều nhất định phải tuân theo mệnh lệnh của tôi!" "Nếu dám làm trái ý tôi, thì sẽ như chiếc bàn này!"
Tiêu Hào dùng lòng bàn tay đập vào bàn trà bằng đá cẩm thạch bên cạnh.
Bùm!
Cả bàn trà bị vỡ làm đôi, sau đó lại vỡ tung ra thành tám mảnh!
Mọi người run lên vì kinh hãi.
Đá cẩm thạch dày như vậy, chỉ một chưởng đã bị đánh vỡ thành tám mảnh!
Đặc biệt là Lý Tính, ông ta biết Tiêu Hào rất lợi hại, nhưng đến mức độ như vậy, quả là ngoài sức tưởng tượng của ông ta.
Mọi người cuống quýt đồng ý, không dám ngẩng đầu nhìn.
Điền Văn Trung vẻ mặt thành kính: "Điền Văn Trung tôi xin thề, sau này sẽ luôn tuân theo mệnh lệnh của Thần Y. Được làm việc cho Thần Y quả là vinh dự cho Điền gia chúng tôi!"
Điền Hậu cũng bày tỏ thái độ: "Chỉ cần cậu nói một câu thì dù có vào nơi nước sôi lửa bỏng cũng quyết không chối từ!"
Tiêu Hào nhẹ giọng nói: "Mọi người đứng dậy cả đi." Sau khi mọi người đứng dậy, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm.
Bầu không khí u uất cuối cùng cũng dịu đi. "Chuyện hôm nay, không ai được phép kể ra ngoài, cũng không ai được phép tiết lộ thân phận của tôi" "Sau này cứ gọi tên tôi là được." "Đã rõ chưa?" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Mọi người cuống quít đồng ý. "Điền Hậu ở lại, những người khác đi ra ngoài."
Sau khi ông lão và Điền Sáng đi ra ngoài, Tiêu Hào ngồi trên sô pha, chỉ sang bên cạnh nói với Điền Hậu: "Ngồi đi."
Điền Hậu nào dám ngồi: "Anh Tiểu, anh có chuyện gì cứ nói, tôi đứng nghe là được rồi."
Tiêu Hào nói: "Ông kể cho tôi nghe về nhà họ Đường ... và việc nhà họ Tiêu bị diệt vong sáu năm trước, ông biết được bao nhiêu?"
Điền Hậu nghe xong sửng sốt, ngồi phịch xuống, quỳ xuống đất lần nữa. "Đại nhân, hợp tác với nhà họ Đường tôi chỉ sống như một con rối suốt bao năm qua. Bí mật quan trọng của nhà họ Đường tôi hoàn toàn không có cách nào biết được." "Về nhà họ Tiêu của cậu, rất nhiều người đều biết mọi chuyện không đơn giản như vậy, nhưng đều giữ khoảng cách, không ai dám đi điều tra sự việc năm đó vì sợ sẽ gặp rắc rối" "Chuyện này, Điền gia chúng tôi tuyệt đối không biết." "Nhưng mà, tôi biết nhà họ Đường muốn đối phó với cậu." “Ồ ?” Tiêu Hào nói tiếp: "Vậy ông nói xem đang xảy ra chuyện gì?”
Điền Hậu trả lời: "Mấy ngày trước, sau khi Liễu Kiến Phong - cháu rể của Đường gia chủ Đường Thiên Quân, cũng chính là anh họ của cậu gặp tai nạn, nhà họ Đường đã lên lên kế hoạch diệt trừ cậu. Lúc đó tôi mới biết chuyện, vì không liên quan gì đến nhà họ Điền nên tôi cũng không để ý đến.” "Nhưng hôm nay, tôi được biết con trai tôi bị bắt nạt. Sau khi cậu đến nhà của chúng tôi, tôi đã đem chuyện này nói với Đường Thiên Quân " "Những chuyện sau đó đều là làm theo chủ ý của Đường Thiên Quân." "Sau khi Đường Thiên Quân biết được việc cậu sẽ tinh chế thuốc giải cho Đại đô đốc, ông ta yêu cầu tôi tương kế tựu kế, làm hỏng thuốc giải " "Nếu bị cậu phát hiện ra thì hãy tìm cách bắt cậu và giao cho Đường Thiên Quân." "Đường Thiên Quân đã hứa với tôi, chỉ cần tôi làm tốt điều này thì năm nay tôi có thể nhận được một thẻ vàng"
Điền Hậu kể ra mọi chuyện một cách trung thực. “Tốt lắm.” Tiêu Hào đã quyết định rồi: “Nếu ông đã muốn bắt tôi giao cho Đường Thiên Văn, vậy thì cứ làm theo chủ ý của Đường Thiên Văn, hãy đem tôi giao cho ông ta”
Điền Hậu kinh ngạc: "Đại nhân, ý của cậu là gì?" “Tương kế tựu kế.” Tiêu Hào nói: “Bây giờ gọi cho
Đường Thiên Quân đi.”
Điền Hậu hiểu ý của Tiêu Hào, anh muốn đối phó với nhà họ Đường!
Nếu là trước đây thì trong lòng Điền Hậu luôn nghĩ nhà họ Đường mãi mãi không bao giờ có thể đối phó được, giống như một ngọn núi to lớn.
Nhưng Tiêu Hào trước mặt đây chính là Thần Y, chỉ cần một mệnh lệnh là có thể khiến nhà họ Đường bị xóa sổ hoàn toàn! Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Điền Hậu lập tức gọi vào số điện thoại của Đường Thiên Quân. "Tổng giám đốc Đường, mọi việc đã xong xuôi, Tiêu Hào đã bị tôi đánh thuốc mê và trói lại, tôi có thể đưa Tiêu Hào đến đó bất cứ lúc nào." “Làm tốt lắm.” Đường Thiên Quân nói: “Chúng ta đã làm hợp tác với nhau được ba năm, ông chưa bao giờ làm tôi phải thất vọng”
Điền Hậu nói: "Tổng giám đốc Đường, chúng ta hợp tác với nhau lâu như vậy, tôi luôn muốn nhận được thẻ vàng. Vấn đề thẻ vàng ... "Ông yên tâm. Đường Thiên Quân nói: “Năm nay đảm bảo ông sẽ nhận được thẻ vàng. "Về phần Tiêu Hào, đợi sau khi Cao Đại đô đốc chết ông hãy giao Tiêu Hào qua bên đây cho tôi." "Nhớ chùi mép cho sạch, xóa hết dấu vết Tiêu Hào đến nhà anh, không được để lại chút mạnh mối nào."
Đường Thiên Quân cúp điện thoại.
Rõ ràng, Đường Thiên Quân đã làm mọi chuyện đều rất thận trọng, ông ta sợ rằng trong thời gian này sẽ xảy ra chuyện gì đó, phải đợi sau khi Cao Đại đô đốc chết trước rồi mới đối phó với Tiêu Hào.
Tiêu Hào đương nhiên có cách đối phó với con cáo già Đường Thiên Quân: "Tôi ở đây ba ngày, ba ngày sau ông hãy giao ta cho Đường Thiên Quân" "Ông lui xuống đi."
Tiêu Hào lên ở phòng ngủ trên tầng hai. Tiêu Hào gọi một cuộc điện thoại, nửa tiếng sau, bên ngoài đã có động tĩnh.
Tiêu Hào đi đến ban công, sau đó một bóng đen với dáng người uyển chuyển xuất hiện bên phải Tiêu Hào.
Bóng đen quỳ trên mặt đất: "Bái kiến Nam Đế
Tôi chính là Băng Sương. “Đứng dậy đi.” Tiêu Hào lấy ra thuốc giải Ẩn Sát và đưa cho Băng Sương. "Đưa cho Cao Đại đô đốc uống. Còn nữa, giúp tôi làm một chuyện."
Băng Sương nhận thuốc và nói: "Xin Nam Đế dặn dò "Hai ngày sau hãy tổ chức tang lễ cho Cao Đại đô đốc." "Còn nữa, Tiêu Hào mất tích ... Để người của bộ quân sự tìm tôi, nhưng không tìm được." "Tất cả tin tức đều phải được sắp xếp thỏa đáng, nhất định phải khiến cho mọi người tin là thật, đặc biệt là người của nhà họ Đường"
Tiêu Hào kể sơ qua chuyện đã xảy ra ở đây cho Băng Sương biết.
Băng Sương nhận lệnh: "Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!"
Tại công ty Liễu gia, Liễu Nguyệt Hân vẫn luôn chờ đợi
Tiêu Hào.
Tiêu Hào nói sau khi hoàn thành mọi việc anh ấy sẽ đến công ty.
Nhưng cho đến tận khi tan làm, Tiêu Hào vẫn chưa quay lại, điện thoại thì liên tục không liên lạc được.
Còn bên công ty, dự án đang gặp sự cố lớn.
Lương Thiếu Thu đã gọi điện đến nói muốn hủy bỏ dự án đang hợp tác với nhà họ Liễu
Lương Thiếu Thu và Liễu Nguyệt Hân đã hẹn nhau lúc 8 giờ tối để bàn chuyện dự án.
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net