Tiêu Hào lập tức dùng ý niệm truyền âm: “Trần Bắc Huyền, hai năm không gặp, không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây.
Ý niệm truyền âm, chỉ có hai bên mới nghe thấy, là trao đổi bằng ý thức.
Trần Bắc Huyền nói: “Tôi cũng rất bất ngờ. Có kẻ bóp nát Đế Vương Đặc Xá Lệnh của tôi, tôi còn tưởng là ai, thì ra là cậu, Tiêu Hào. Bóp nát Đế Vương Đặc Xá Lệnh của tôi, quá không nể mặt tôi!”
“Trước mặt tôi, anh còn đòi mặt mũi hả?” Tiêu Hào cười lạnh: “Mặt mũi là do mình tự tạo ra, không phải chờ người ta cho. Lệnh đặc xá của anh nằm trong tay nhà họ Liễu, bị người nhà họ Liễu lợi dụng che chở cho tội phạm, chẳng lẽ tôi không nên bóp nát hay sao?”
“Tiêu Hào, cậu đừng quá kiêu ngạo.”
Trần Bắc Huyền lạnh giọng nói: “Cậu đã giết không ít người rồi, bây giờ lập tức dừng tay lại!”
“Tại sao tôi phải dừng tay? Anh kêu tôi dừng thì tôi phải dừng lại à?” Tiêu Hào và Trần Bắc Huyền vốn có quan hệ không tốt, hôm nay gặp mặt khó tránh khỏi một trận chiến. Mời đọc truyện trên Truyện App
“Vừa rồi người của anh đã tỷ thí với người của tôi, người của anh đã thua, không được nhúng tay vào chuyện nhà họ Tần nữa, tại sao anh còn hiện thân?”
Trần Bắc Huyền cũng không muốn hiện thân, nhưng đồ đệ thua, anh ta cần thiết ra mặt.
“Tiêu Hào, nể mặt tôi, đều lùi lại một bước đi, tôi không muốn giao chiến với cậu.”
Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Hôm nay tôi muốn giết Tần Lập Huân, muốn giết chết tất cả người nhà họ Tần. Trần Bắc Huyền, anh không thể ngăn cản tôi!”
Trần Bắc Huyền nói: “Thực lực của hai ta tương đương. Năm đó tôi và cậu từng đánh một trận, cậu thua tôi nửa chiêu, thua toàn bộ Nam Cảnh vào tay tôi, chẳng lẽ cậu đã quên rồi hả?”
Năm đó Tiêu Hào và Trần Bắc Huyền đúng là từng đánh một trận. Tiêu Hào thua nửa chiêu, nhưng không phải thua trên vũ lực, thua cảnh giới, mà thua dưới âm mưu quỷ kế của Trần Bắc Huyền. Lúc trước hai người đánh nhau chỉ so đấu ba chiêu, ba trận hai thắng. Kết quả là chiêu thứ nhất và chiêu thứ hai đều là thế hòa, chiêu thứ ba Tiêu Hào thua nửa chiêu, thua vì chiêu thức. Lúc đó Tiêu Hào lùi lại nửa bước, tức là thua nửa chiêu, bị Trần Bắc Huyền gài bẫy. Nếu hai người thực sự liều mạng thì Trần Bắc Huyền chưa chắc đã là đối thủ của Tiêu Hào.
Sau khi Tiêu Hào thua cuộc, Trần Bắc Huyền đã đưa ra điều kiện trao đổi thân phận của hai người. Trần Bắc Huyền thích phong cảnh hoa thơm cỏ lạ của Nam Cảnh nên Trần Bắc Huyền sẽ sang Nam Cảnh, trở thành vua của Nam Cảnh. Còn Tiêu Hào thua, chỉ có thể đồng ý điều kiện của Trần Bắc Huyền, tiếp quản Bắc Cảnh, trở thành vua Bắc Cảnh mới.
Còn một chuyện nữa. Hai người vừa trao đổi thân phận không lâu thì nửa năm sau, Bắc Cảnh đã khai chiến với Ma Đô. Sau chuyện này, Tiêu Hào đã điều tra, thậm chí Tiêu Hào cho rằng Trần Bắc Huyền đã sớm biết Bắc Cảnh sẽ khai chiến với Ma Đô, không thì tại sao lại yêu cầu trao đổi thân phận với mình? Tại sao lại trao đổi lãnh địa của nhau?
Sau khi khai chiến, cường giả Bắc Cảnh thương vong vô số. Tiêu Hào giành chiến thắng, nhưng Bắc Cảnh nguyên khí đại thương, khiến Bắc Cảnh trở thành nơi yếu nhất trong bốn lãnh địa. Tiêu Hào từng nghi ngờ Trần Bắc Huyền, cho nên đã cục diện rối rắm của Bắc Cảnh cho Tiêu Hào. Khi đó Tiêu Hào có chơi có chịu, trở thành vua Bắc Cảnh thì cũng đã chiến thắng trong trận chiến tranh đó.
Tiêu Hào nói: “Năm đó đúng là tôi đã thua anh nửa chiêu, hôm nay tôi sẽ không thua anh nữa đâu. Tôi phải giết người nhà họ Tần, anh không thể ngăn cản tôi!”
Trần Bắc Huyền nói: “Tôi chỉ muốn bảo vệ nhà họ Liễu chứ không phải là nhà họ Tần. Tôi báo cho cậu biết một tin, ngọc Huyết Phật đã bị nhà họ Liễu lấy đi, là người nhà họ Tần đưa ngọc Huyết Phật cho nhà họ Liễu. Người nhà họ Liễu đã hứa với nhà họ Tần là sẽ bảo vệ nhà họ Tần, cho nên hôm nay cậu không thể giết người nhà họ Tần. Nhà họ Liễu phải tuân thủ lời hứa.”
Tiêu Hào không hiểu: “Anh đường đường là để vương, thế mà lại bảo vệ nhà họ Liễu? Rốt cuộc nhà họ Liễu có quan hệ gì với anh? Anh cũng biết ngọc Huyết Phật là đồ gia truyền của nhà họ Tiêu chúng tôi. Người nhà họ Liễu lấy đồ gia truyền của tôi mà anh còn che chở nhà họ Liễu? Anh thật lòng muốn đối đầu với tôi đấy hả?” Mời đọc truyện trên Truyện App
Trần Bắc Huyền lạnh lùng nói: “Tiêu Hào, cậu bảo vệ nhà họ Tiêu của cậu, chẳng lẽ tôi không thể bảo vệ gia tộc của tôi sao?”
“Cái gì? Gia tộc của anh?” Tiêu Hào hỏi: “Trần Bắc Huyền, anh họ Trần chứ có phải là họ Liễu đâu, từ khi nào mà nhà họ Liễu lại trở thành gia tộc của anh vậy?”
Trần Bắc Huyền giải thích: “Nhà họ Trần và nhà họ Liễu từ nhiều năm về trước đã liên hôn, người nhà họ Liễu cũng có huyết thống của nhà họ Trần. Vừa rồi cậu và người của cậu đã giết rất nhiều cường giả của nhà họ Liễu, chuyện hôm nay cậu cũng hả giận rồi, coi như hết đi.”
Sao Tiêu Hào có thể bỏ qua? Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Nếu là chuyện khác, anh bảo thôi thì tôi sẽ mặt anh. Nhưng chuyện này không được! Mười ba mạng người nhà họ Tiêu chúng tôi bị giết, tôi nhất định phải trả thù! Hơn nữa nhà họ Liễu lấy ngọc Huyết Phật của tôi, tôi nhất định sẽ lấy lại!”
“Ai bảo ngọc Huyết Phật là bảo vật của nhà họ Tiêu?” Trần Bắc Huyền nói: “Tôi đã từng thấy ngọc Huyết Phật rồi, là bảo vật của Yêu tộc, sao có thể là đồ gia truyền của nhà họ Tiêu các cậu?”
“Cái gì? Bảo vật của Yêu tộc?” Tiêu Hào không tin.
Trần Bắc Huyền nói: “Cậu tin cũng được, không tin cũng thế, chuyện hôm nay dừng lại tại đây đi. Nhà họ Liễu muốn bảo vệ nhà họ Tần, cậu hãy nể mặt tôi tha cho nhà họ Tần đi. Hơn nữa nhà họ Liễu đang nghiên cứu chuyện liên quan tới Yêu tộc. Ngọc Huyết Phật có khả năng liên quan tới Yêu Giới Chi Môn. Cho nên ngọc Huyết Phật tạm thời sẽ do nhà họ Liễu bảo quản.”
Tiêu Hào cảm thấy Trần Bắc Huyền không nói dối. Muốn chứng thực xem chuyện này có phải là sự thật hay không, chỉ cần Tiêu Hào điều tra nhà họ Liễu một chút sẽ biết, hơn nữa Trần Bắc Huyền không cần thiết nói dối. Tiêu Hào biết ngọc Huyết Phật rất mạnh, nhưng Tiêu Hào vẫn chưa thực sự thấy ngọc