Liễu Dương Uất đáp lời. Hắn hiểu được thân phận của Đế Vương không được bại lộ. Nếu hắn để người khác biết Tiêu Hào là Nam Đế thì Tiêu Hào sẽ lấy mạng hắn trước. Hơn nữa trận chiến của Đế Vương, sư phụ của hắn thua cuộc, bị đánh hộc máu, hắn đương nhiên sẽ không tiết lộ.
Liễu Dương Uất rất lo lắng cho sự phụ mình.
“Ta không sao, chẳng qua không ngờ Tiêu Hào đột phá lại mạnh đến thế. Sau khi trở về hãy cùng bế quan với sự phụ. Lần này….. e rằng ta cần khôi phục ít nhất là nửa năm.”
Liễu Dương Uất lại cả kinh, không ngờ sư phụ lại bị thương nặng đến thế, cần bế quan nửa năm để chữa thương!
Liễu Dương Uất nói: "Sư phụ, nếu chúng ta bế quan thì ngọc Huyết Phật phải làm sao đây?”
Trần Bắc Huyền nói: “Liễu Vĩnh sẽ tiện thể nhắn giùm, lão phu nhân đương nhiên sẽ hiểu ý ta, không trở thành kẻ địch của Tiêu Hào. Chờ ta chữa thương xong sẽ chậm rãi tính sổ với Tiêu Hào.”
Sau khi Trần Bắc Huyền rời đi, Tiêu Hào lại xuất hiện trước mặt nhà họ Tần. Tiêu Hào cầm trường đao tiếp tục đi về phía Tần Lập Huân. Tần Lập Huân cho rằng cường giả thần bí vừa rồi sẽ cứu mình, cứu nhà họ Tần, nhưng cường giả đó lại bỏ chạy. Giờ đây Tần Lập Huân đã hoàn toàn tuyệt vọng. Đọc truyện hay trên TruyệnApp
Tiêu Hào chỉ vào Tần Lập Huân: “Dựa theo điều tra của tôi, Hồn Điện đã bí mật thiết lập một vài căn cứ ở trên hòn đảo trong biển Vô Tận, bắt giữ rất nhiều trẻ con vào căn cứ đó, bí mật bồi dưỡng sát thủ, nghiên cứu gien của bọn trẻ, coi bọn trẻ như chuột bạch để thí nghiệm. Những trò độc ác mất hết nhân tính của Hồn Điện cũng có bóng dáng của nhà họ Tần nhúng tay vào. Nhà họ Tần đã chi ra một khoản tiền lớn liên thủ với Hồn Điện. Sát thủ và cường giả mà Hồn Điện bồi dưỡng đều sẽ đưa một số người nhà họ Tần các ông dùng vào mỗi năm. Còn nữa, chuyện ngân hàng tư nhân ngầm nhà họ Tần và Âm Quỷ Tông, tôi cũng đã điều tra ra rồi. Tần Lập Huân, bây giờ tôi tuyên án tử hình cho ông!”
Nghe vậy, Tần Lập Huân và một đám cao tầng của nhà họ Tần đều thay đổi sắc mặt. Đúng là nhà họ Tần có nhúng tay vào chuyện này, nhưng đã được thế lực của Đế Vương Khu lau dọn sạch sẽ manh mối, không có bằng chứng. Chẳng qua nhà họ Tần biết rõ Tiêu Hào muốn hủy diệt nhà họ Tần, bất kể có bằng chứng hay không thì hôm nay đều sẽ hủy diệt nhà họ Tần. Tiêu Hào đang tuyên án hành vi phạm tội chứ không phải là đang chứng thực.
Khí tức trên người Tần Lập Huân bỗng bùng nổ: “Cả đời Tần Lập Huân ta đây chỉ có một tín niệm, đó là làm cho nhà họ Tần phát triển mạnh mẽ, khiến nhà họ Tần ở thủ đô này vĩnh viễn trường tồn. Bao nhiêu năm qua, ta vẫn luôn cố gắng, nhà họ Tần cũng trở thành một trong bốn gia tộc lớn của thủ đô. Ta không thể ngờ được rằng nhà họ Tần lại có kiếp nạn hôm nay! Hôm qua còn chưa xảy ra chuyện gì, nhà họ Trần vẫn là gia tộc cao quý hơn người. Nhưng hôm nay nhà họ Tần chúng ta lại sắp bị diệt vong!”
Trong lòng Tần Lập Huân tràn ngập hối hận. Cơ nghiệp mấy trăm năm của nhà họ Tần đều bị hủy hoại trong tay ông ta! Mà hết thảy ngọn nguồn đều là vì sáu năm trước con trai ông ta đã tiêu diệt nhà họ Tiêu, cướp đoạt bảo vật của nhà họ Tiêu! Đúng là thành cũng nhờ ngọc Huyết Phật, bại cũng do ngọc Huyết Phật! Chính vì lực lượng của ngọc Huyết Phật nên mấy năm nay nhà họ Tần mới bồi dưỡng được rất nhiều cường giả, cả hàng nhái của ngọc Huyết Phật cũng trở nên vô giá, mang lại lợi ích khổng lồ cho nhà họ Tần, cũng khiến nhà họ Tần có xu thế đứng đầu trong bốn gia tộc lớn. Bây giờ ngọc Huyết Phật lại mang tới tai họa ngập đầu cho nhà họ Tần!
Tần Lập Huân vô cùng hối hận, nhưng bây giờ nói gì cũng vô ích. Hôm nay Tần Lập Huân chắc chắn sẽ chết, nhà họ Tần ắt bị tiêu diệt!
Sắc mặt Tiêu Hào lạnh lùng băng giả: “Ông còn có di ngôn gì không?”
Tần Lập Huân cắn rằng: “Hôm nay tôi sẽ chết trong tay cậu, nhà họ Tần sẽ diệt vong, nhưng tôi nói cho cậu biết, cậu đừng mừng vội, cuối cùng cậu sẽ chết trong tay người nhà họ Tần bọn ta thôi! Ha ha ha ha!”
“Ngu muội vô tri!” Tiêu Hào ra tay, trường đao hạ xuống, đầu của Trần Lập Huân rời khỏi thân xác, lăn lông lốc sang một bên.
Tần Lập Huân đã chết, chết không nhắm mắt.
“Tao liều mạng với mày!” Gia chủ đã bị giết chết, những người nhà họ Trần còn lại đều xông lên.
“Lên!” Long Vũ lập tức ra lệnh, người của Long Vũ cũng xông lên chém giết. Đọc truyện hay trên TruyệnApp
Mấy phút sau, nhà họ Tần đã bị diệt, người nhà họ Tần bị giết hết sạch không còn một mống, chung quanh tràn ngập mùi máu tươi. Tiêu Hào chưa bao giờ thích tàn sát, nhưng báo thù thì cần phải tàn sát. Nhà họ Tần đã chết, nhưng trong lòng Tiêu Hào vẫn vô cùng nặng nê.
Liễu Nguyệt Hân đi đến bên cạnh Tiêu Hào, cầm tay anh bỏ cây đao xuống, đặt sang một bên, sau đó nắm tay Tiêu Hào đi đến nơi khác, rúc vào lòng anh. Liễu Nguyệt Hân biết Tiêu Hào đang rất khó chịu nên cô muốn ở bên cạnh Tiêu Hào. Cô không biết nên an ủi như thế nào, cứ im lặng ở bên anh cũng được.
Nỗi đau trong lòng Tiêu Hào dần dần tan biến, nhưng anh vẫn cảm thấy rất áp lực.
Một lát sau, Long Vũ tiến đến báo cáo. Lúc thanh lý thi thể ở hiện trường, họ phát hiện thiếu một người trong đám người nhà họ Tần, đó là Tần Kình, con trai của Tần Lập Huân!
Chẳng lẽ anh ta đã bỏ chạy nhân lúc hỗn loạn? Hay là chuồn đi lúc người ta không chú ý? Cũng có khả năng này. Vừa rồi Tiêu Hào chiến đấu với Trần Bắc Huyền, mọi người đều bị thu hút, nếu có người muốn chuồn mất thì đúng là sẽ thành công. Bởi vì không chỉ mình Tần Kình bỏ trốn mà sau khi giết chết toàn bộ người nhà họ Tần, Long tổ phát hiện còn có mười mấy người đã bỏ trốn. Nhưng không sao, chẳng qua chỉ là cá mè lọt lưới mà thôi, Long tổ đều sẽ truy nã hết.
Tiêu Hào cũng không bận tâm tới Tần Kình. Anh không rằng kẻ thù thực sự của anh chính là Tần Kình.
Tiêu Hào không nán lại ở đây lâu, giao công việc kết thúc cho Long Vũ xử lý. Hàn gia chủ và nhóm người Trang Diệu Linh đều chào tạm biệt Tiêu Hào. Trải qua chuyện hôm nay, Hàn gia chủ biết quyết định lúc trước của mình sáng