Nghe Liễu Vĩnh nói xong, Tiêu Hào hơi khó chịu. Nếu bố mẹ và em gái còn chưa chết thì sự trả giá của mấy năm qua lại là cái gì?
Lúc này, Giang Đinh tiến lên, căm tức nhìn Liễu Vĩnh: “Cậu biết cái thá gì? Ông Tiêu và bà Tiêu, mỗi một người hầu trong nhà họ Tiêu đều coi nhau như người nhà. Cho dù ông bà chủ còn chưa chết, mười người hầu trong nhà họ Tiêu đều bị giết thì cũng coi là người nhà của nhà họ Tiêu. Cảm giác này, loại tiểu nhân hèn hạ vô sỉ như các người sẽ không bao giờ hiểu được đâu!”
Lời nói của Giang Đinh khiến Tiêu Hào rất kích động. Giang Đinh nói đúng, người nhà họ Tiêu đều coi người hầu trong nhà như người nhà, cho nên sau khi nhà họ Tiêu xảy ra chuyện, Giang Đinh vẫn luôn trông chừng thay nhà họ Tiêu, cả đời ông ấy vẫn làm việc cho nhà họ Tiêu.
“Đúng thế.” Tiêu Hào hít sâu một hơi: "Chú Giang, chú nói đúng lắm. Mỗi thành viên trong nhà họ Tiêu đều là người nhà của tôi. Bất kể là quản gia hay người hầu thì cũng đều làm việc ở nhà họ Tiêu rất nhiều năm. Giết người thì đền mạng, mười người đó cũng đều là người nhà của tôi. Mà Liễu Vĩnh, anh đã đào mồ nhà họ Tiêu chúng tôi lên, không báo cho tôi một tiếng. Xem ra anh đào mồ của mười người khác cũng đều lén lút hết nhỉ?” Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
Mộ nhà họ Tiêu vốn có Giang Đinh canh gác, hơn nữa Băng Sương vẫn phải người âm thầm trông chừng. Mấy ngày gần đây Giang Đinh bận rộn xử lý lễ cưới của Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân nên vắng mặt, mặc dù người mà Băng Sương an bài trông coi nghĩa địa rất mạnh, nhưng vẫn không thể ngăn cản cường giả Ngưng Nguyên. Hết thảy đều do Liễu Vĩnh tiến hành trong âm thầm. Anh ta muốn kết tội cho Tiêu Hào, hôm nay phải giết chết Tiêu Hào!
Liễu Vĩnh nói: “Lần này điều tra có lệnh điều tra của khu chủ đại nhân, cho nên chúng tôi không cần báo cho bất cứ ai. Tiêu Hào, bây giờ có ngọc Huyết Phật, bố mẹ và em gái của cậu còn chưa chết, hai điều này đủ để chứng minh nhà họ Tiêu các người có dính líu rất lớn tới Yêu tộc!”
Sắc mặt Tiêu Hào lạnh lẽo: “Ngọc Huyết Phật đúng là của nhà họ Tiêu, nhưng ngọc Huyết Phật chỉ là vật chứng, có thể chứng minh được thứ gì? Bố mẹ, người nhà tôi chưa từng làm chuyện gì gây hại cho Kỳ Hạ!”
“Chết tới nơi rồi mà còn ngụy biện!” Liễu Vĩnh lạnh lùng nhìn Tiêu Hào: “Tiêu Hào, có phải trên núi Bàn Long Kim Cường có một con linh xà không? Con linh xà này đã thừa nhận cậu là chủ nhân của nó. Dựa theo điều tra của chúng tôi, huyết mạch của con linh xà này rất mạnh, hơn nữa có thể nói tiếng người, tu luyện thêm mấy chục năm nữa sẽ thành hình người.”
Nói rồi, Liễu Vĩnh lấy di động ra truyền phát một đoạn video trước mặt mọi người. Trong video là một con linh xà dài hơn ba mươi mét nhanh chóng biến thành một con linh xà dài ba bốn mét. Liễu Vĩnh nhảy vào một linh trì rất lớn, chơi đùa trò chuyện với rất nhiều người tu luyện trong linh trì, nói tiếng người.
“Cả đây nữa!” Liễu Vĩnh lại lấy ra một tờ xét nghiệm, đây là báo cáo xét nghiệm ADN của linh xà: “Linh xà này không phải là tinh quái tầm thường, cũng không phải tán yêu, mà là một trong những con dân Yêu tộc có được huyết thống của Yêu tộc!”
Nghe tới đây, sắc mặt Tiêu Hào hơi thay đổi. Đúng là huyết mạch của linh xà rất mạnh, hơn nữa linh trì trên núi Bàn Long đã công khai. Trừ bạn bè của Tiêu Hào tu luyện ở đó, binh bộ Bắc Cảnh cũng sẽ phải mấy người tới tu luyện theo định kỳ, cùng với người của môn phái Vạn Phù mà trước kia Tiêu Hào đã đồng ý, còn có người của mấy thế lực phải tới tu luyện. Những người này đều là người mà Tiêu Hào tin tưởng. Nhưng linh trì đã trong trạng thái nửa mở cửa, không ai dám bảo đảm những người do các thế lực khác phaid tới tu luyện ở linh trì sẽ không tiết lộ tin tức của linh xà cho bên ngoài. Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
Muốn quy video linh xà rất đơn giản, muốn thu hoạch được ADN của linh xà thì chỉ cần mấy thứ nhỏ bé trên người linh xà là được. Cũng như con người, chỉ cần một cọng tóc cũng có thể xét nghiệm ADN. Tiêu Hào không ngờ Liễu Vĩnh lại hao hết tâm tư đối phó với mình như thế. Hơn nữa trong đoạn video mà anh ta quay lại, linh xà cũng thừa nhận chủ nhân của nó là Tiêu Hào. Rõ ràng đã sớm có âm mưu.
Khu chủ lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Hào: “Bây giờ cậu còn gì để nói nữa? Chẳng phải cậu đòi bằng chứng sao? Video này, xét nghiệm ADN của linh xà, còn có ngọc Huyết Phật, vật chứng đều đầy đủ! Nếu cậu còn cần nhân chứng thì có thể gọi mấy người từng tu luyện ở linh trì tới đây xem cậu có phải là chủ nhân của linh xà không!”
Đường chủ bày ra tư thái ngạo mạn “Tiêu Hào, hãy nhận tội đi, nhận hết mọi tội lỗi, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, chối tội sẽ bị nghiêm trị”
Liễu Vĩnh, khu chủ và đường chủ liên tục dồn ép.
“Thật thú vị.” Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Một con linh xà bị phong ấn dưới lòng đất mà lại trở thành bằng chứng để các người đối phó với tôi. Vậy thì tôi sẽ nói cho các người nghe, tôi chính là chủ nhân của linh xà. Hơn nữa con linh xà đó chẳng những liên quan tới Yêu tộc mà còn liên quan tới Ma Đô, có vấn đề gì không? Tôi không nhận tội đấy! Các người có thể làm khó dễ được tôi?”
Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do? Linh xà là linh vật đã được Tiêu Hào thu phục mà thôi. Linh vật có huyết thống Yêu tộc là chuyện rất bình thường. Thường thì sẽ chẳng ai lôi chuyện này ra vu khống. Ví dụ như ở thủ đô Võ Thần, có những võ giả cường đại sẽ thu phục những con yêu thú mạnh, chúng cũng có huyết thống Yêu tộc, đây là chuyện rất tầm thường. Huyết thống của linh xà cao cấp hơn một chút nên mới trở thành bằng chứng để Liễu Vĩnh đối phó với Tiêu Hào.
“Ha ha ha ha!” nghe thấy Tiêu Hào thừa nhận tội ác, Liễu Vĩnh cười ầm lên: “Tiêu Hào, cậu đã nhận là tốt rồi! Hiện tại có rất nhiều cười giả ở đây, bao nhiêu thế lực ở đây, mọi người đều nghe thấy rõ, Tiêu Hào đã thừa nhận! Ngọc Huyết Phật là của nhà cậu ta, cũng thừa nhận linh xà Yêu tộc là của cậu ta! Tiêu Hào, hai bằng chứng này đã đủ phán tội chết cho cậu! Đường chủ Chấp Pháp Đường có thể thực hiện trừng trị cậu ngay bây giờ, xử tử cậu!”
Liễu Vĩnh cho rằng mình đã thắng. Mọi người nghe thấy Tiêu Hào thừa nhận thì đều rất kinh ngạc. Sắc mặt Long Vũ rất khó coi. Nếu Tiêu Hào đã