Chương 741: Sớm muộn gì cũng bị làm thịt thôi!
Người đẹp số chín lên tiếng hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì? Chúng ta nên đối phó với những người còn lại thế nào đây?"
Đội trưởng số một suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu muốn đối phó với Ma Sói thì chỉ có thể dùng trí tuệ, không thể dùng năng lực. Giống như vừa rồi chúng ta đập chết Ma Sói vậy, đây chính là một biện pháp vô cùng tốt, rõ ràng là chúng ta có thể sử dụng trận pháp mạnh mẽ để có thể chế tạo ra một ảo ảnh vô cùng lợi hại" "Bên trong ảo ảnh đó nếu có núi và đá thì có nghĩa đó là chuẩn bị cho chúng ta, cho nên chúng ta có thể sử dụng những thứ đó để giết chết Ma Sói. Bây giờ chúng ta hãy tìm những thứ còn sót lại trong rừng rậm này, cứ tiếp tục tìm, tìm biện pháp khác để có thể đối phó với Ma Sói."
Người số hai lại nói: "Đội trưởng nói đúng đấy, thời gian đang vô cùng cấp bách, mau tìm biện pháp khác thôi"
Chúng ta không thể nào trì hoãn việc này nữa, ba người họ nhanh chóng rời đi.
Tiêu Hào và người đẹp số tám tiếp tục ở trong lồng năng lượng, Tiêu Hào có thể rút lui khỏi lồng năng lượng, sau đó đưa người đẹp ra ngoài, thế nhưng làm vậy thì quá nguy hiểm.
Dù sao thì năng lượng và cảnh giới bây giờ của Tiêu Hào cũng đang bị áp chế, cho nên Tiêu Hào sẽ ở lại đây chờ, dù sao thì những thứ Ma Sói đó cũng chỉ là những sinh vật cấp thấp, nếu chúng không thể nào phá vỡ thì sẽ tự nhiên mà tản đi thôi.
Tiêu Hào nhìn thời gian trên lệnh bài. Khoảng mười lăm phút sau, những Ma Sói bên ngoài nhanh chóng tản đi hết toàn bộ, sau khi Tiêu Hào đã an toàn thì nhanh chóng rời khỏi lồng năng lượng.
Người đẹp số tám thấy thế thì giật mình: "Số mười, lực lượng của anh đúng là lợi hại thật đất, lồng năng lượng lại có thể duy trì lâu như thế, hơn nữa tim không đập mạnh cũng không dám thở mạnh"
Tiêu Hào cười một tiếng: "Nếu như thực lực của cô đạt tới một cảnh giới nhất định thì cô cũng có thể làm được như thế thôi. Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa. Đội trưởng và số chín, số hai đã để chúng ta lại đây. Vừa rồi hai chúng ta kẹt ở dưới đó, bọn họ không tìm được cách để cứu chúng ta ra ngoài." "Nếu bọn họ đã để chúng ta lại đây rồi vậy thì chúng ta tự tìm đường đi thôi."
Người đẹp số tám nghe thấy lời của Tiêu Hạo thì gật đầu một cái: "Dùng lực lượng của hai chúng ta mà có thể vượt qua được cửa ải này sao?"
Tiêu Hào lấy lệnh bài ra, thế thời gian bên dưới tấm lệnh bài, những chữ số này chính là số Ma Sói đã bị giết chết. Bên dưới tấm lệnh bài của Tiêu Hào có số năm, bên dưới lệnh bài của người đẹp số tám là số bảy.
Mời vừa rồi mọi người dùng cây mây trói ba mươi hòn đá, mỗi người chịu trách nhiệm chém đứt sáu cây mây đó.
Xem ra người đẹp số tám đã đập chết bảy con Ma Sói, mà Tiêu Hào chỉ đập chết năm con mà thôi.
Tiêu Hào nói: "Ma Sói cũng là động vật, vừa rồi cô cũng đã thấy được sức chiến đấu của nó rồi đấy, lấy cứng đối cứng, chúng ta không có cách nào thắng được chúng" "Ba người đội trưởng chắc chắn sẽ nghĩ cách để đối phó với số Ma Sói còn sót lại, mà thứ mà hai người chúng ta phải làm chính là nín thở, âm thầm đi theo sau nhóm Ma Sói đó, cứ liệu tình thế mà làm"
Vì thấy hai người đi theo những dấu chân mà nhóm
Ma Sói kia để lại.
Cánh rừng rậm này vô cùng lớn, hai người họ đuổi theo Ma Sói. Bốn mươi phút sau, nghe thấy từ đằng xa truyền tới tiếng gào thét của đám Ma Sói.
Hai người họ nhanh chóng đến gần, sau đó leo lên một cây cổ thụ, hai người họ nhanh chóng nhìn thấy cách đó hơn một trăm thước có hơn ba mươi Ma Sói rơi vào trong một cái bẫy.
Bẫy đó chính là một cái hố to, sau khi đám Ma Sói rơi xuống đó thì không thể trào lên được. Những Ma Sói còn sót lại thì đang đứng vây ở chỗ cái hố đo, muốn tìm cách để cứu bạn mình nhưng lại không làm được.
Tiêu Hào cảm nhận được ở đằng sau cây đại thụ ở phía xa đang có ba người đứng đó, chính là nhóm của đội trưởng.
Tiêu Hào thản nhiên lên tiếng: "Xem ra ba người kia cũng vô cùng thông minh, có thể nghĩ ra được cách này"
Người đẹp số tám nói: "Trong thời gian ngắn như thế, sau có thể đào một cái hố to như vậy chứ? Sao có thể làm được?"
Tiêu Hào cẩn thận quan sát tình cảnh xung quanh, rồi nói: "Nơi này vốn là một cái hố, thế nhưng cái hố này cũng không lớn lắm, năng lượng của mỹ nhân số chín đã mạnh lắm rồi. Hơn nữa trong hố này còn có một ít thức ăn mà bọn Ma Sói vẫn thường ăn, hoặc cho một người vào hố để dẫn dụ chúng. Sau khi đám Ma Sói đó nhìn thấy loài người sẽ nhảy xuống hố ngay!"
Người đẹp số tám nhanh chóng trả lời: "Dùng con người làm mồi dụ dỗ chúng chính là cách tốt nhất, hơn nữa dùng mây cũng có thể làm thành một sợi dây thừng co giãn được. Sau đó cột con người vào trong sợi dây mây đó, rồi đặt xuống hố này, chờ những con Ma Sói kia tự rơi vào trong hố thôi, rồi sau đó chúng ta sẽ kéo người kia ra khỏi hố"
Tiêu Hào lại nói: "Không sai, tám mươi, chín mươi phần trăm là bọn họ đã dùng cách này đấy. Bây giờ tôi có một kế hoạch thế này, chính là cướp người với họ. Đến sau khi bọn Ma Sói rời khỏi cái hố ta này thì hai chúng ta sẽ nhanh chóng nhảy xuống, sau đó sẽ giết sạch những thứ trong hố." Người đẹp số tám lên tiếng hỏi Tiêu Hào: "Giết thế nào?"
Nụ cười trên mặt Tiêu Hào chẳng có chút thiện cảm nào: "Chờ lát nữa sau khi đám Ma Sói rời khỏi đó, chúng ta nhanh chóng nhảy xuống rồi sử dụng lồng năng lượng để cản trở ba người của nhóm đội trưởng, sau đó chúng ta sẽ tới bên cạnh cái hố kia giết chết đảm Ma Sói đó. Ma Sói cũng không thể trào lên khỏi hố, vì thế cũng chỉ có thể đứng chịu chết mà thôi!" Nhớ đọc tru*yện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Người đẹp số tám nhớ tới người số hai suýt nữa đã giết chết mình vì thế nhanh chóng đồng ý với kế hoạch của Tiêu Hào: "Được rồi, chúng ta cùng nhau hành động.
Đội trưởng, số hai và số chín không hề phát hiện ra
Tiêu Hào và người đẹp số tám còn sống, càng không thể biết được họ đã nhìn thấy nơi ẩn nấp của họ.
Chỉ cần Tiêu Hào không để đối phương phát hiện ra thì bọn họ vĩnh viễn sẽ không thể phát hiện ra được.
Tiêu Hào và người đẹp số tám lẳng lặng, không tiếng động tiếp cận bọn họ, từ một cây cổ thụ nhanh chóng lao tới cây cổ thụ khác, vẫn luôn nhảy phía trên mấy cây cổ thụ, che giấu bản thân.
Ngoài ra ở một cây cổ thụ khác, ba người đội trưởng nhìn thấy thành quả của mình thì vô cùng hài lòng.
Đội trưởng lên tiếng: "Chúng ta đã thành công rồi, lần này may mà có số chín đấy. Lần này chúng ta đã khống chế được ba mươi hai Ma Sói. Người đẹp số chín là người có công nhất vì thế cô ấy sẽ được mười hai con, còn hai chúng ta mỗi người sẽ giết mười con nhé, hai người thấy sao?"
Số hai và số chín không có bất kì ý kiến nào.
Mười phút sau, cuối cùng tất cả Ma Sói còn lại cũng nhanh chóng bỏ đi, nhanh chóng chạy về phía xa kia.
Đội trưởng thở phào nhẹ nhõm, nói: "Đi thôi, bây giờ phía dưới an toàn rồi."
Ba người họ không nhanh không chạm trèo xuống, bọn họ đang định đi tới cái hố to bên kia thì thấy có hai người nhanh chóng xuất hiện ở bên phải cái hố to kia.
Đó chính là Tiêu Hào và người đẹp số tám.
Tiêu Hào nhanh chóng đưa tới một chiếc lồng năng lượng, sau đó bọc lấy cái hố to kia!
Ba người đội trưởng thấy Tiêu Hào và người đẹp số tám không chết thì cảm thấy vô cùng kinh ngạc. "Tại sao hai người vẫn còn sống?" "Sao hai người có thể sống được chứ?" "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao có thể sống sót trong bầy Ma Sói đó được?" Hai kẻ thù đối mặt với nhau, người đẹp số tám tức giận nhìn số hai, nhớ tới lúc nãy mình suýt nữa đã bị số hai hại chết, thì cảm thấy vô cùng tức giận. "Tôi nói cho anh biết nhé số hai, chuyện lúc trước giữa hai chúng ta vẫn chưa xong đầu. Chờ đến khi chuyện này kết thúc, tôi nhất định sẽ tự tay làm thịt cái đồ khốn kiếp nhà anh đấy!"
Số hai lạnh lùng nói: "Tôi cũng không người, con đàn bà đê tiện như cô vẫn chưa chết!" "Lần này là do cô may mắn thôi, còn lần sau thì sao chứ? Cô cảm thấy mình cứ may mắn mãi như thế sao? Vẫn luôn được người khác cứu giúp à? Tôi nói cho cô biết, sớm muộn gì thì tôi cũng sẽ làm thịt cô mà thôi! Chỉ trong một thời gian ngắn là đã có thể mở rộng cái hố rồi, chuyện này chẳng có gì khó!"