Chương 742: Sát ý
Hai bên chẳng ai nhường ai, số hai cũng nói chẳng chút khách sáo nào.
Người đẹp số tám tức giận tiếp lời: "Số hai à, chúng ta cứ thử nhìn xem!" "Còn có đội trưởng nữa, sao anh có thể ở cùng một chỗ với người như số hai chứ? Ba người vẫn còn hợp tác được trong khi số hai bán đứng tôi, anh ta bán đứng tôi được thì cũng sẽ bán đứng các người được! Thứ người như thế không xứng làm đồng đội tôi, anh ta hoàn toàn là một người lòng dạ hẹp hòi, vô liêm sỉ!"
Đội trưởng và người đẹp số chín cũng không hề muốn hợp tác với số hai, thế nhưng trong tình huống ban nãy thì họ cũng chẳng còn cách nào khác nữa.
Đội trưởng lên tiếng: "Mọi người đừng ồn ào như thế nữa, chuyện cũng đã xảy ra rồi thì cũng không thể quay ngược lại được. Thế nhưng mọi người có ân oán cá nhân gì thì đợi cho đến khi rời khỏi đây thì từ từ giải quyết có được không? Bây giờ vẫn còn nhiều Ma Sói chưa chết, chúng ta phải hợp tác với nhau thôi."
Người đẹp số tám tức giận lên tiếng: "Tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ hợp tác với số hai, cũng sẽ không hợp tác với các người nữa. Bây giờ tôi và số mười là một đội!" "Không sai." Tiêu Hào cũng nói: "Đội trưởng, mới vừa rồi chúng tôi bị kẹp giữa bầy sói, ba người các người không hề cứu chúng tôi. Nếu chúng ta là đồng đội thì các người cũng không thể chúng tôi ở lại được." "Cho nên, ba người các người đã không còn tư cách để làm đồng đội của chúng tôi nữa. Kể từ giờ chúng ta không hề liên quan gì đến nhau."
Số hai hừ lạnh một tiếng: "Đúng là buồn cười thật đấy, anh cho là ba người chúng ta cần hai người thật à? Không có hai người thì chúng tôi vẫn qua được cửa ải thứ hai như thường thôi!"
Số một thấy Tiêu Hào và người đẹp số tám từ chối lời mời hợp tác của mình thì lạnh lùng lên tiếng: "Mỗi người có mục tiêu riêng. Nếu hai vị đã không muốn hợp tác với ba người chúng tôi thì đường ai nấy đi thôi!"
Người đẹp số chín thấy vậy thì cảm thấy nóng ruột: "Mọi người đừng tức giận như thể có được không? Bây giờ chúng ta hợp tác với nhau là cách tốt nhất, nếu chúng ta thật sự đường ai nấy đi thì làm cách nào giết chết đám Ma Sói kia đây?"
Tiêu Hào trả lời: "Đương nhiên là có cách riêng rồi, hiện trong chiếc hố to này có ba mươi hai Ma Sói, vừa rồi hai người chúng tôi đã giết mười hai con, tổng cộng hết là có bốn mươi bốn con." "Cho nên bây giờ tôi và người đẹp số tám chia đều, mỗi người có hai mươi hai còn thì xem như nhiệm vụ lần này đã hoàn thành rồi." "Mấy con Ma Sói còn lại sẽ giao cho ba người tự đi xử lý!"
Ba người kia nghe thấy lời nói của Tiêu Hào thì cảm thấy vô cùng sửng sốt.
Thanh niên số hai tỏ vẻ khinh thường: "Anh trai số mười, anh đang nói đùa đấy à? Đám Ma Sói trong hố này chính là chiến lợi phẩm của bọn tôi, anh nghĩ rằng mình có thể chiếm được chiến lợi phẩm của bọn tôi sao?"
Đội trưởng cũng tức giận lên tiếng: "Tên số mười này muốn cướp đồ của chúng tôi thì cũng đừng trách chúng tôi không khách sáo. Hai người mau rời khỏi nơi này đi!"
Tiêu Hào cười một tiếng, nói: "Tôi đã nói rồi, ba mươi hai con chó sói kia là tôi và người đẹp số tám giết, không có liên quan gì tới các người, các người hãy mau đi tìm bầy sói khác đi." "Đúng là khốn khiếp mà!" Thanh niên số hai không chịu nổi thái độ của Tiêu Hào, nhanh chóng xông thẳng về trước, nhanh chóng đập mạnh vào lồng năng lượng.
Một tiếng động thật lớn vang lên, cú đấm của người thanh niên số hai vô cùng thô bạo, thế nhưng anh ta lại không thể phá vỡ được lồng năng lượng, toàn bộ năng lượng của anh ta đều bị lồng năng lượng hóa giải.
Ngón út của tay phải cũng bị gãy, miệng vết thương nứt ra bắt đầu túa máu.
Người thanh niên số hai cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, đội trưởng và người đẹp số chín cũng vô cùng ngạc nhiên, bọn họ thấy thanh niên số hai vô cùng mạnh mẽ thế nhưng lại không thể phá vỡ được lồng năng lượng.
Người thanh niên số hai cảm thấy không cam lòng, anh ta càng dùng sức mạnh hơn đập vào chiếc lồng năng lượng, một tiếng nổ lớn vang lên, sau đó một tầng sóng xung kích bắn ra nhanh chóng bắn ngược người thanh niên số hai ra sau, lui về sau ba bốn bước mới có thể đứng vững được.
Trán của người thanh niên số hai toát mồ hôi lạnh. "Rốt cuộc thì đây là năng lượng gì chứ? Rốt cuộc thì chiếc lồng năng lượng này được tạo nên từ nguồn năng lượng nào? Tại sao sức mạnh của tôi lại không thể phá hủy nó?" "Để tôi thử xem sao?" Đội trưởng nhanh chóng ra tay, hai tay anh ta bắt đầu làm phép, tay phải hóa thành chưởng, từng đợt năng lượng nhanh chóng xuất hiện trên tay phải của anh ta, sau đó anh ta chưởng một cú thật mạnh vào chiếc lồng năng lượng kia.
Nguồn năng lượng màu vàng nhanh chóng chém xuống chiếc lồng năng lượng!
Âm!
Một tiếng động thật lớn vang lên, tất cả nguồn năng lượng màu vàng đều tiêu tan hết.
Đội trưởng vội vàng thu tay lại, thế nhưng tay phải anh ta như đã gãy rồi, cả cánh tay cũng trở nên tê rần.
Chiêu thức này của đội trưởng vô cùng mạnh mẽ thế nhưng vẫn không thể phá hủy được chiếc lồng năng lượng của Tiêu Hào! "Sao có thể? "Cảnh giới của tất cả mọi người đều là huyền thông, chiếc lồng năng lượng này của số mười cũng có nguồn năng lượng y như thế, dùng sức mạnh của chúng ta thì chắc chắn có thể phá vỡ được nó!" "Cho dù không thể phá vỡ thì cũng có thể đập vỡ ra được một chút kẽ hở, thế mà tại sao bây giờ chiếc lồng vẫn không hề nhúc nhích? Tôi nghi ngờ đây không phải thuộc cảnh giới huyền thông rồi!" Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Tiêu Hào thản nhiên nói: "Nếu các người có ý kiến gì thì cứ đến tìm người phụ nữ mặc áo màu hồng ấy, dù sao thì với sức mạnh của các người cũng không thể phá nổi chiếc lồng năng lượng này đâu, nó cũng sẽ không bị tổn thương gì cả."
Người đẹp số chín đột nhiên lên tiếng: "Ôi tôi nhớ ra rồi, trước đây khi số mười và số tám rơi vào bầy sói thì số mười đã sử dụng chiếc lồng này để chặn lại những tên Ma Sói, chẳng trách vì sao bọn họ vẫn sống được, hoàn toàn đều là nhờ năng lượng của chiếc lồng này!"
Đội trưởng số một và người thanh niên số hai cũng nhớ ra.
Thế nhưng nếu bọn họ không phá được lồng năng lượng thì cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiêu Hào và người đẹp số tám giết đám Ma Sói kia.
Hai người dùng hết chiêu này tới chiêu khác công kích đám Ma Sói bên trong hố, đám Ma Sói kêu la thảm thiết, muốn phản kháng thế nhưng lại không có cách nào, bọn chúng không thể với tới.
Hai người mỗi người giết chết từng con Ma Sói, trên lệnh bài của họ nhanh chóng hiển thị số.
Thấy hai người họ đang không ngừng giết chết chiến lợi phẩm của mình, người thanh niên số hai nghiến răng mắng: "Số tám, số mười, hai người quá vô liêm sỉ, đây là chiến lợi phẩm của bọn tôi, thế mà lại bị các người cướp mất, các người quá vô sỉ!"
Đội trưởng cũng không nhịn được lên tiếng mắng, bởi vì chiếc bẫy này mà bọn họ bỏ ra rất nhiều thứ, thế mà bây giờ lại bị người khác cướp mất "Các người đúng là quá đáng! Chúng tôi lãng phí không biết bao nhiêu sức lực mới đào được cái hố này, vất vả lắm mới dụ được bọn Ma Sói tới đây, thế mà bây giờ lại bị các người cướp mất hết!"
Người đẹp số chín cũng tức giận: "Cái hố này là tôi đã dùng sức lực của mình để đào lên, tôi đã dùng rất nhiều sức, đến cuối cùng lại chẳng có gì cả, sao các người có thể làm chuyện hèn hạ như thế chứ?"
Tiêu Hào trưng ra vẻ mặt suy ngẫm: "Nói tới hèn hạ thì phải nghĩ đến số hai trước. Số hai ra tay ám sát đồng đội, mà ba người các người cũng vứt bỏ đồng đội của mình, đây chính là lật lọng đấy! "Các người làm thế trước nên chúng tôi mới như vậy, chúng tôi cố ý cướp chiến lợi phẩm của các người đấy!"
Ba người kia đứng bên ngoài tức giận mắng to, Tiêu Hào và người đẹp số tám cũng không hề tức giận, không hề để ý đến ba người kia.
Cuối cùng sau mấy phút, ba mươi hai con Ma Sói cũng bị Tiêu Hào và số tám giết chết. Trên lệnh bài của hai người đều hiển thị con số hai mươi hai, cả hai người họ đều hoàn thành nhiệm vụ.
Tiêu Hào nhanh chóng rời khỏi lồng năng lượng, cuối cùng hai bên cũng đối mặt trực diện với nhau, không có sự cản trở của lồng năng lượng, ba người kia nhanh chóng đi thẳng về phía Tiêu Hào và người đẹp số tám mà không chút do dự.