Chương 748: Tiêu Hào muốn giết người
Nhìn thấy Tiêu Hào không bị thương, người đẹp số tám thở phào nhẹ nhõm, vẻ lo lắng trên khuôn mặt của cô ta cuối cùng cũng biến mất.
Trên mặt của Tiêu Hào tràn đầy sát khí, anh chậm rãi đi về phía người số một và người số hai, nói: "Không phải các người thích giết người sao? Bây giờ tôi sẽ giết các người."
Dù người số một và người số hai nhìn thấy Tiêu Hào đang đằng đằng sát khí và đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, nhưng khi họ thật sự cảm nhận được sát khí của Tiêu Hào thì đều không kìm được mà rùng mình. Người đẹp số tám đang đứng bên cạnh Tiêu Hào. Cô ta và Tiêu Hào cùng nhau tiến lên.
Thấy vậy, người số hai cười lạnh: "Số mười, cho dù anh không bị trúng độc chết thì anh cũng không thể hồi phục lại sức lực nhanh như vậy được đâu." “Đúng vậy” Người số một rất tự tin về độc của mình: “Số mười, phải nói là anh đã khiến tôi rất kinh ngạc. Nhưng cho dù anh có năng lực giải độc thì sức lực của anh cũng không thể hồi phục lại được.
Nói xong, người số một lập tức tung một cú đấm về phía Tiêu Hào đang xông đến đây. Bóng dáng của Tiêu Hào chợt lóe, sau đó đã đến trước mặt người số một và dùng sức đấm vào anh ta. Nắm đấm của hai người đều mang một lực lượng rất mạnh và chúng đang đánh vào nhau.
Răng rắc
Không có một vụ nổ nào và cũng không có chấn động nào từ cuộc oanh tạc lực lượng mạnh mẽ đó. Dường như sức mạnh của cả hai đã triệt tiêu lẫn nhau và không người nào có thể làm đối phương bị thương.
Nhưng mà lúc này, người số một đã bị gãy xương tay. "Chết đi."
Ngay sau đó, có một lực đang đánh vào chỗ cổ của người số một.
Một lực này nhanh đến mức khó có thể tin được, nó chắc chắn có thể cắt cổ của người số một và giết chết anh ta.
Nhưng khi đang ở tình huống ngàn cân treo sợi tóc này thì đột nhiên có một tia sáng màu đỏ xuất hiện, trực tiếp đánh tan sức mạnh của Tiêu Hào và đẩy anh lùi ba bước.
Tia sáng mang theo lực lượng này xuất hiện một cách rất đột ngột, không ai biết là người nào đã ra tay. Nhưng lực lượng này không làm Tiêu Hào bị thương mà chỉ đánh tan sức mạnh của anh, đẩy lùi anh và cứu người số một.
Người số một lập tức lùi về phía sau bảy, tám bước, cực kỳ hoảng sợ mà nhìn chằm chằm vào Tiêu Hào. Anh ta cảm giác như bản thân vừa thoát chết.
Một lực vừa rồi của Tiêu Hào thật sự quá nhanh. Cú đánh đầu tiên là anh đối đầu với người số một. Còn cú đánh thứ hai thì anh không cho người số một có thời gian phản ứng và đúng là anh ta cũng không tránh kịp.
Nếu không phải là có người nào đó đã ra tay cứu người số một thì có lẽ bây giờ anh ta đã đầu ở một đẳng, thân ở một nẻo rồi. Điều khiến người số một càng kinh hãi hơn là trong cú đánh vừa rồi, lực lượng từ nắm đấm của anh ta có chất độc rất mạnh, nhưng đối phương lại không có chút sợ hãi nào.
Tiêu Hào muốn giết người, nhưng lại bị người nào đó ngăn cản. Người đó chắc chắn không phải là người đang tham gia thử thách ở đây vì người số hai không có bản lĩnh đó.
Tiêu Hào tức giận: "Ai là người vừa mới ra tay vậy? Mau cút ra đây
Giọng nói của người phụ nữ mặc áo choàng đỏ vang lên: "Chúc mừng bốn người đã vượt qua thử thách của tầng thứ hai. Thời gian đã hết, xin mời bốn người hãy dừng tay lại, đừng đánh nhau nữa.”
Mọi người đều đã biết người vừa ra tay chính là người phụ nữ mặc áo choàng đỏ.
Tiêu Hào đang chuẩn bị giết người nhưng thời gian thử thách lại hết rồi.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Người số một và người số hai hợp lại với nhau giết chết người số chín. Tại sao tôi không thể giết hai người bọn họ chứ?"
Người phụ nữ mặc áo choàng đỏ giải thích: "Thời gian của thử thách đã hết rồi nên cho dù anh muốn giết người thì bây giờ cũng không được làm vậy"
Sát khí của Tiêu Hào không hề giảm đi: "Thật xin lỗi, hôm nay tôi nhất định phải giết hai người này."
Giọng nói của người phụ nữ mặc áo choàng đỏ lạnh xuống: "Một khi thử thách đã kết thúc, bất cứ ai cũng không được ra tay. Hơn nữa, ở thử thách thứ hai này, người số một và người số hai đã giết chết Vua Ma Sói nên cho dù họ đã dùng thủ đoạn gì thì họ vẫn là người chiến thắng ở tầng thứ hai này.
Vẻ mặt của Tiêu Hào trầm xuống: "Nói như vậy tức là có thể dùng mọi thủ đoạn và bất cứ phương pháp gì trong thử thách ở Tháp Ma Thần đúng không?”
Người phụ nữ mặc áo choàng đỏ nói: "Thử thách ở Tháp Ma Thần chỉ có thắng và thua, giống như tình huống vừa rồi, phương pháp giết một người để cứu mọi người này cũng không có gì là sai cả."
Sát khí trong mắt của Tiêu Hào càng tăng lên: "Vừa rồi rõ ràng đã có cách khác, đó là mọi người cùng phối hợp với nhau để làm tiêu hao sức mạnh của Vua Ma Sói. Sau khi sức mạnh của Vua Ma Sói đã cạn kiệt, chúng ta sẽ có cơ hội giết chết nó. Đây chính là cách tốt nhất."
Người phụ nữ mặc áo choàng đỏ đương nhiên biết Tiêu Hào nói đúng: "Người số mười, nếu như phương pháp mà anh nói không thể thực hiện được thì sao? Nếu như không có cách nào giết được Vua Ma Sói thì sao? Nếu chỉ có thể dùng độc và bỏ rơi một người để cứu những người khác thì anh sẽ làm thế nào? "
Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Cách của tôi chắc chắn sẽ thành công. "Nếu thật sự không thể thực hiện được thì tôi cũng sẽ không giết người bừa bãi. Tôi sẽ tìm ra biện pháp đúng đắn khác để giải quyết vấn đề. Nếu không tìm được thì đến cuối cùng tôi sẽ bỏ cuộc."
Cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, Tiêu Hào cũng sẽ không giết người bừa bãi và sẽ không giết người vô tội. Đây là quy tắc của anh.
Nếu đúng là cách này không thể thực hiện được, Tiêu Hào thật sự sẽ bỏ cuộc và sẽ tìm biện pháp khác để cứu
Liễu Nguyệt Hân.
Người phụ nữ mặc áo choàng đỏ mỉm cười: "Người số mười, anh thật sự là quá kiêu ngạo rồi. Vì anh đã tự tin như vậy thì bây giờ mọi người cùng nhau tiến vào thử thách của tầng thứ ba, tôi xem anh sẽ lựa chọn như thế nào? Tôi xem anh làm thế nào để không giết một người mà vẫn có thể vượt qua được thử thách. Ví dụ như bảo anh giết người số tám đang ở bên cạnh thì sao?" Nhớ đọc truyện trên ТгцyeлАРР.c*ом để ủng hộ team nha !!!
Nghe thấy những lời nói này, vẻ mặt của mọi người đều hơi thay đổi, bọn họ không biết thử thách tiếp theo sẽ như thế nào?
Mà Tiêu Hào lập tức cho người phụ nữ mặc áo choàng đỏ câu trả lời: "Nếu thử thách ở tầng tiếp theo bảo tôi giết người số tám, tôi nhất định sẽ không giết." "Nếu như thử thách của Tháp Ma Thần chỉ là giết người thì loại thử thách này đúng là không bằng rác rưởi.
Tiêu Hào trực tiếp mắng to. Anh cảm thấy rằng thử thách ở Tháp Ma Thần không thể so sánh được với thử thách ở khu Trung tâm Đế vương. “Láo xược. Người phụ nữ mặc áo choàng đỏ giận dữ nói: “Người số mười, anh đúng là chẳng biết cái gì cả. Thử thách ở Tháp Ma Thần có ý nghĩa sâu xa. Anh nghĩ rằng nó chỉ là chiến đấu với nhau đơn giản như vậy sao? Nếu như tất cả các người đều cho rằng việc giết người ở tầng thứ nhất và tầng thứ hai là để vượt qua thử thách thì các người đã sai hết rồi và tốt nhất là các người hãy rời đi ngay lập tức.
Đương nhiên là Tiêu Hào biết ý đồ của Thần Ma Tháp. Mọi thử thách ở đây đều không phải là để rèn luyện sức mạnh, cảnh giới và tinh thần.
Trên đời này có rất nhiều người, có người tốt, có người xấu, cũng có người ở trung lập và còn có người theo phe chính nghĩa và người theo phe ác nhưng bất cứ ai cũng đều có tư cách đến đây để tham gia thử thách.
Có thể nói rằng thử thách của Tháp Ma Thần chính là để kiểm tra cảnh giới và đồng thời cũng là để đào tạo ra những nhân tài mạnh mẽ cho Ma Đô.
Nhiều khi, chính nghĩa và cái ác không còn là điều quan trọng nữa mà chúng đã trở nên rất mơ hồ. Rõ ràng là Tháp Ma Thần đã chấp nhận và đồng ý với phương pháp hy sinh một người để cứu tất cả mọi người của người số hai.
Tiêu Hào không muốn tranh cãi với người của Tháp Ma Thần nữa vì tiếp tục cãi nhau cũng không có ý nghĩa gì. Sau khi cuộc thử thách này kết thúc, Tiêu Hào dự định sẽ nói chuyện với Khinh Vân về những việc ở đây.
Cuối cùng thì Tiêu Hào đã thu lại sát khí, anh tạm thời bỏ qua cho người số một và người số hai, về sau lại tìm cơ hội tiêu diệt bọn họ cũng chưa muộn.
Ngay lập tức, ở trên cành cây của một cây cổ thụ cách đó không xa xuất hiện một cánh cửa bí mật. Sau khi cánh cửa bí mật được mở ra, người phụ nữ mặc áo choàng đỏ cho mọi người bước vào. Tiêu Hào đi ôm thi thể của người đẹp số chín rồi mới bước đến cánh cửa bí mật. Phía sau cánh cửa bí mật vậy mà lại là phòng khách của Tháp Ma Thần.
Giọng nói của người phụ nữ mặc áo choàng đỏ lại vang lên: "Người số mười, anh có thể đặt thi thể của người số chín xuống, sẽ có người của Tháp Ma Thần đến xử lý. "Hiện tại trên người mọi người đều có vết thương và đã tiêu hao rất nhiều sức lực. Mọi người có một ngày một đêm để nghỉ ngơi và hồi phục. Tháp Ma Thần sẽ chuẩn bị đồ ăn cho mọi người."