"Thưa ngài, vẫn là câu nói đó, chúng tôi không thể cho cho ngài đi vào." "Nhà họ Thường chúng tôi có quy tắc của nhà họ Thường, dù sao ngài cũng là người của hoàng thất, chắc hẳn cũng biết điều này." "Các vị lãnh đạo cấp cao của triều đình cũng không phải ai muốn gặp cũng đều gặp được, vì vậy mong ngài quay về đi ạ." "Chúng tôi cũng không cần lời xin lỗi của ngài nữa, những lời nói đầy kiêu ngạo lúc nãy của ngài, tôi đều đã nghe thấy hết rồi."
Tên thủ lĩnh rất hiểu chuyện, anh ta không hề tỏ ra công kích đối phương, từ đầu đến cuối chỉ mang thái độ lạnh nhạt, chuyện lớn hóa thành chuyện nhỏ.
Nhưng kỳ thật trong lòng anh ta đã có dự định khác, trước tiên anh ta sẽ tha cho Tiêu Hào, sau đó sẽ cho người đi điều tra cẩn thận, nếu như đằng sau Tiêu Hào không có bất cứ thế lực nào chống lưng, vậy thì mọi chuyện sẽ không kết thúc đơn giản như vậy đâu.
Sự sỉ nhục mà ngày hôm nay anh ta nhận, chắc chắn sẽ trả lại trong tương lai.
Tuy nhiên, Tiêu Hào không chịu nể mặt lên tiếng đáp: "Có phải người nhà họ Thường các anh đều bị điên rồi à? Tôi chỉ nhờ các anh chuyển lời của tôi đến Ngũ trưởng lão thôi, vậy thì các anh chỉ cần phải người đi tìm Ngũ trưởng lão, nói với ông ấy rằng Tiêu Hào tôi đến tìm ông ấy." "Các anh chỉ cần chuyển lời đến ông ấy là được, còn những chuyện sau đó các anh không cần quan tâm, chẳng lẽ nhờ các anh mỗi một chuyện con còn như vậy mà khó đến thế sao?"
Không có ai chịu gửi lời của Tiêu Hào, không thể nào có chuyện có người đến nhà họ Thường nói rằng tìm trưởng lão của bọn họ, là bọn họ lập tức đến báo với trưởng lão.
Trưởng lão nhất định sẽ nổi giận, nói rằng đám người bọn họ không biết làm việc.
Tên thủ lĩnh thấy Tiêu Hào vẫn khăng khăng muốn làm theo ý mình, liền không nể mặt anh nữa, lên tiếng đáp trả: “Tôi đã nhân nhượng ngài, nể mặt ngài, đề nghị ngài lập tức rời khỏi đây, nhưng ngài đây lại được đẳng chân lân đằng đầu. "Nếu đã như vậy thì tôi sẽ không nhân nhượng nữa." "Người đâu! Mau bắt kẻ này lại cho tôi, rồi đưa anh ta đến triều đình tra hỏi xem anh ta là ai, giao anh ta cho triều đình xử lý, để triều đình cho chúng ta một câu trả lời."
Những người xung quanh lần lượt vây quanh Tiêu Hào, ánh mắt của Tiêu Hào liếc nhìn qua họ, tất cả bọn họ đều mang cảnh giới lĩnh vực.
Cảnh giới lĩnh vực rất khó tu luyện, được chia thành năm cấp, giữa các cấp độ đều có sự phân hóa rất cao.
Tên thủ lĩnh mang lĩnh vực cấp ba, thuộc hạ của anh ta mang lĩnh vực cấp hai và cường giả cấp một.
Đây là một trong bốn gia tộc lớn của hoàng thất.
Ở đây không nhìn thấy cường giả nào có cảnh giới ngưng nguyên, tên đệ tử thấp nhất cũng mang lĩnh vực cấp một.
Hơn hai mươi người nhất tề xông tới, người nào người nấy đều hừng hực khí thế, hơn hai mười người mang lĩnh vực đều ra tay tấn công, trông vô cùng đáng sợ, tất cả sức mạnh của lĩnh vực liên thủ lại với nhau, hướng về phias Tiêu Hào, một sức mạnh khủng khiếp liền bao phủ lấy Tiêu Hào đang đứng ở giữa.
Nhưng ngay giây tiếp theo, hai tay của Tiêu Hào liền vung ra, một luồng năng lượng vô tận đập tan sự liên kết mạnh mẽ của đám người lĩnh vực. "ầm ầm ầm...
Một tiếng nổ lớn vang lên, từng tên lĩnh vực đều bị đánh ngã.
Sau khi bị đánh ngã, tất cả bọn họ đều nằm sõng soài trên mặt đất, ai ai cũng bị thương nặng. Chỉ trong khoảng thời gian mười giây ngắn ngủi, ngoại trừ tên thủ lĩnh, tất cả những người khác đều ngã xuống đất.
Tên thủ lĩnh lập tức biến sắc, anh ta không ngờ rằng đối phương lại lợi hại như vậy, có thể đánh ngã tận hai mươi người, hơn nữa phương thức tấn công tuy rằng đơn giản nhưng lại vô cùng mạnh mẽ, dường như chỉ cần xuất vài ba chiêu là có thể hạ gục hai mươi mấy người.
Có thực lực cường đại như vậy, tên thủ lĩnh đoán kẻ đang đứng ở trước mắt anh ta đây ít nhất phải mang lĩnh vực cấp bốn.
Nhìn thấy người của mình bị thương nhiều như vậy, trong lòng tên thủ lĩnh vô cùng căm phẫn, nhưng thực lực của đối phương quá mạnh, cho dù anh ta có ra tay thì e rằng cũng không đấu lại được một chiêu của đối phương.
Đánh trọng thương nhiều người như vậy, sự việc đã không còn đơn giản như lúc ban đầu nữa, tên thủ lĩnh gầm lên đầy giận dữ: "Đây là mày tự mình tìm phiền phức tạo đã nể mặt mày hết lần này đến lần khác rồi, vậy mà mày lại được voi đòi tiên, tao nói cho mày biết, hôm nay mày chết chắc rồi.”
Tên thủ lĩnh lập tức kích hoạt chiếc nhẫn truyền âm trong tay, nói vài câu với chiếc nhẫn, báo cáo sự việc ở đây với lãnh đạo cấp cao.
Tiêu Hào đứng im tại chỗ chờ đợi, một phút sau, có năm người bước ra cửa. Ánh mắt của Tiêu Hào quét qua năm người đó, người đứng đầu mang lĩnh vực cấp năm còn bốn người phía sau mang lĩnh vực cấp bốn.
Tiêu Hào nhìn ra rằng chắc chắn bọn họ không phải là trưởng lão, hóa ra tên thủ lĩnh đã báo cáo tình hình ở đây cho bọn họ.
Tiêu Hào bước lên phía trước, một luồng sức mạnh vô tận lập tức bao phủ lấy năm người đó, đó chính là sức mạnh lĩnh vực của anh.
Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, năm thuộc tính của lĩnh vực trấn áp năm người bọn họ, trong nháy mắt liền khiến bọn họ không thể xuất chiêu phản kháng.
Toàn bộ sức mạnh của bọn họ đều đã bị khống chế.
Cả năm người đều đều vô cùng bàng hoàng, bọn họ không ngờ rằng đối phương lại ra tay nhanh như vậy, hơn nữa trong nháy mắt đã giam cầm sức mạnh của bọn họ.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Mau đề nghị Ngũ trưởng lão của các anh ra gặp tôi, hoặc là để tôi đi vào trong đó gặp Ngũ trưởng lão, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn!" tamlinh247.net trang web cậ*p nhật nhanh nhất
Người đàn ông trung niên phía trước toàn thân toát đầy mồ hôi lạnh: "Thưa ngài, tôi là quản gia của nhà họ Thường. "Xin hỏi rốt cuộc ngài là ai? Đến tìm Ngũ trưởng lão của chúng tôi làm gì?"
Tiêu Hào đáp: “Tôi tìm Ngũ trưởng lão của các người để làm gì không liên quan đến các người, còn không mau đi báo với Ngũ trưởng lão đi Người đứng bên cạnh tên quản gia gầm lên: "Láo xược! Cho dù mày là ai đi chăng nữa, một khi dám làm càn ở nhà họ Thường thì chỉ có một con đường chết mà thôi." "Mau thu hồi lại sức mạnh của mày, lập tức quỳ xuống tạ tội!"
Ông ta vừa dứt lời, Tiêu Hào liền giơ tay ra, tát thẳng mặt ông ta, gương mặt ông ta lập tức xuất hiện vết hằn đỏ, răng nanh liền rơi xuống đất. "Láo xược, quá láo xược. Ông ta bò dậy, còn định ra tay với anh.
Nhưng dưới sự khống chế lĩnh vực của Tiêu Hào, ông ta không thể động thủ. Tiêu Hào thấy đối phương không phục, tay trái liền vườn ra, làm động tác bắt lấy giữa không trung.
Lập tức cánh tay của người này bị vặn ra đằng sau, một tiếng "rắc" vang lên, cánh tay liền bị bẻ gãy.
Nhiều khi, vũ lực là cách tốt nhất để giải quyết vấn đề.
Sắc mặt năm người tái nhợt, lúc này mới nhận ra sức mạnh của đối phương đáng sợ đến chừng nào.
Có thể khống chế được lĩnh vực cấp bốn ít nhất năng lực của người đó phải ở lĩnh vực cấp năm hoặc là đại viên mãn.
Tiêu Hào hét lên: "Bây giờ các người dẫn tôi đi gặp Ngũ trưởng lão của các người được chưa?"
Tên quản gia trán toát mồ hôi lạnh: "Thưa ngài, bây giờ chúng tôi sẽ đi thông báo, mời ngài vào trong, chúng tôi sẽ đón tiếp ngài thật cẩn thận, sau khi thông báo xong, chúng tôi sẽ cho ngài một câu trả lời thích đáng"
Tên quản gia cuối cùng đã thỏa hiệp.
Những người này ở tổng bộ nhà họ Thường, mỗi một người đều có thân phận vô cùng hùng mạnh.
Trong phân bộ, còn có địa bàn bên ngoài, thân phận cũng rất cao quý.
Nhưng khi tất cả đối mặt với Tiêu Hào, bọn họ lại chẳng thể làm gì được, chỉ có thể khoanh tay chịu trói.
Vì vậy ngay sau khi Tiêu Hào thu hồi lại sức mạnh, tên quản gia và những người khác đích thân đưa anh vào bên trong sơn trang.
Hơn hai chục người bên ngoài cũng bước theo sau, sau đó liền tản ra đi chữa trị vết thương.
Bên trong trang viên ngập tràn màu sắc của hoa cỏ, đâu đâu cũng là những hòn non bộ tuyệt đẹp.
Cũng có một số võ sĩ đi qua đi lại.
Xa xa là những dãy nhà cao lớn, đồ sộ.
Toàn bộ trang viên tràn ngập linh khí, không gian vô cùng tĩnh lặng.
Mọi người đi về phía trước dọc theo con đường rải sỏi, rồi lại đi qua hai chiếc đình mới đến được hậu viện.