Chương 784: Giết tận cửa
Đường Chủ vừa nói xong, thân ảnh Tiêu Hào xoay một cái. Sau đó đã biến mất trước mặt bọn họ.
Sau khi Tiêu Hào rời khỏi. Đường Chủ vô cùng tức giận, lau vết máu trên khóe miệng, nói: “Tên khốn này rất cuộc là từ đâu tới? Thực lực lại mạnh đến như vậy. “Những năm gần đây người của Hoàng Thất rất kiêu căng, lại dám tìm đến tổng bộ nhà máy của chúng ta gây sự."
Đường Chủ nói xong. Sau đó khởi động nhẫn truyền âm ở trên tay, lập tức liên lạc với Ngũ Trưởng Lão. Nhưng lúc này, Ngũ Trưởng Lão đang bế quan ở bên trong thánh địa.
Những ngày gần đây, tâm tình của ông ta rất tốt.
Ông ta phải giúp một người bạn cũ giết một người. Nếu như giết được người này, ông ta sẽ có được một thứ ở chỗ người bạn cũ đó. Đó là thứ mà mười mấy năm nay ông ta vẫn luôn muốn có được.
Người mà Ngũ Trưởng Lão phải giết chính là Tiêu Hào.
Ngũ Trưởng Lão nhận được tin tức, Tiêu Hào đang thí luyện bên trong tháp Ma Thần. Vậy nên ông ta lập tức liên hệ với người phụ nữ áo choàng đỏ đang làm việc ở tháp Ma Thần. Người phụ nữ áo choàng đỏ là sư muội của Ngũ Trưởng Lão. Lần này có người phụ nữ áo choàng đỏ giúp đỡ, Ngũ Trưởng Lão tin nhất định có thể giết được Tiêu Hào.
Trên tài liệu viết Tiêu Hào chỉ là cường giả cảnh giới lĩnh vực mà thôi. Cho nên Ngũ Trưởng Lão vốn không hề lo lắng. Ông ta tin rằng sư muội có thể giải quyết ổn thỏa chuyện này.
Ngũ Trưởng Lão vẫn luôn bế quan và chờ đợi tin tức. Thí luyện ở tháp Ma Thần sẽ kết thúc trong mấy ngày tới.
Đợi sau khi thí luyện ở tháp Ma Thần kết thúc và xác nhận Tiêu Hào đã chết. Ngũ Trưởng Lão có thể có được bảo vật mà ông ta nằm mơ cũng muốn có được. Cho nên mấy ngày gần đây Ngũ Trưởng Lão ăn cơm rất ngon miệng, ngủ cũng rất sâu, tinh thần cả người đều sảng khoái. Vẻ mặt của ông ta rất hồng hào.
Lúc này, Ngũ Trưởng Lão đang nhắm mắt nghỉ ngơi tu luyện. Đột nhiên nhẫn truyền âm của ông ta truyền đến một tin tức.
Ông ta vô cùng phấn khởi, nghĩ thầm: “Chắc là sư muội ở tháp Ma Thần báo tin đến?”
Bởi vì bản thân đang bế quan tu luyện cho nên ông ta không cho phép bất kỳ ai liên lạc với ông ta trong khoảng thời gian này, ngoại trừ sư muội.
Sau khi khởi động nhẫn truyền âm, bên trong phát ra một âm thanh không phải của sư muội. Mà là Đường chủ của Chấp Pháp Đường. Ngũ Trưởng Lão không biết Đường chủ của Chấp Pháp Đường tìm mình có việc gì.
Giữa Ngũ Trưởng Lão và Chấp Pháp Đường vẫn luôn không có liên lạc. Đường Chủ của Chấp Pháp Đường nhanh chóng nói: “Ngũ Trưởng Lão, không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Ngũ Trưởng Lão ngơ ngác: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao ông lại hốt hoảng như thế?”
Đường chủ nói: “Tổng bộ Nhà họ Thường chúng tôi có một vị khách không mời mà đến, hại rất nhiều cường giả của Nhà họ Thường chúng tôi bị thương. Hơn nữa còn đánh chúng tôi bị thương. Sau đó anh ta còn tuyên bố muốn tìm Ngũ Trưởng Lão gây sự. Bây giờ đã đi đến phía sau núi tìm Ngũ Trưởng Lão rồi.”
Ngũ Trưởng Lão nghe Đường chủ nói xong, ông ta hơi hoảng sợ: “Đường chủ, anh đang nói đùa với tôi sao? Làm sao có người dám xông vào tổng bộ của Nhà họ Thường chúng tôi? Còn đánh ông bị thương nữa chứ?”
Vẻ mặt Đường chủ của Chấp Pháp Đường hiện lên vẻ đau đớn: “Ngũ Trưởng Lão, ông nghĩ rằng tôi đang nói đùa với ông sao? Tôi không dám mang chuyện này ra đùa giỡn. Hơn nữa ông còn đang bế quan, nếu như không có chuyện quan trọng, sao tôi dám làm phiền ông được?” “Đây là người của Hoàng Thất. Anh ta nói muốn tìm Ngũ Trưởng Lão để thương lượng chuyện quan trọng. Nhưng thân phận của anh ta không rõ ràng, cũng không có bất kỳ tín vật nào. Cho nên người của chúng tôi đã cản anh ta ngoài cửa, không cho anh ta bước vào. “Sau đó người này đột ngột xông vào đánh người của chúng tôi bị thương. Bây giờ đang đi đến thánh địa để tìm Ngũ Trưởng Lão. Ông vẫn nên cẩn thận một chút, thực lực của người này không bình thường."
Sắc mặt của Ngũ Trưởng Lão trở nên nghiêm túc. Người này lại dám một mình xông vào địa bàn của Nhà họ Thường, hơn nữa Đường chủ của Chấp Pháp Đường cùng không thể ngăn cản anh ta. Còn tự xưng mình là người của Hoàng Thất.
Ngũ Trưởng Lão đang nghĩ “Rốt cuộc người này là ai?”. Mấy năm nay ông ta vẫn luôn cẩn thận từng li từng tí, không thể nào đắc tội với người của Hoàng Thất được. Cho dù thật sự đắc tội với người của Hoàng Thất, chẳng lẽ người của Hoàng Thất bị điên sao? Lại dám tấn công Nhà họ Thường, tự rước phiền phức vào mình.
Rốt cuộc người này là ai?
Ngũ Trưởng Lão nghĩ hoài vẫn không hiểu được. Nhưng ông ta không lo lắng, thực lực của ông ta mà phải sợ một người thanh niên sao?
Hơn nữa, đây là thánh địa ông ta đang bế quan, muốn xông vào nơi này phải đi qua mấy tầng cửa khẩu.
Ngũ Trưởng Lão nói: "Đường chủ, anh cũng đừng lo lắng quá. Người này dám đến gây phiền phức cho tôi, tôi nhất định sẽ khiến anh ta phải trả một cái thê thảm
Ngũ Trưởng Lão nói xong, sau đó tắt nhẫn truyền âm ở trong tay.
Lúc này Ngũ Trưởng Lão cũng có chút mong đợi. Rốt cuộc người đó là ai? Rốt cuộc tìm ông ta có chuyện gì? Đúng lúc này, đột nhiên ngoài cửa truyền đến một âm thanh vang vọng.
Nơi bế quan của Ngũ Trưởng Lão là một sơn động. Cửa động ở bên ngoài đã được đóng chặt, hơn nữa còn có cấm thuật bảo vệ. Người khác đều không có cách nào đi vào bên trong và âm thanh cũng không thể truyền tới.
Ngũ Trưởng Lão rất thích yên tĩnh, nhưng lúc này lại có một tiếng nổ lớn làm rung chuyển trời đất.
Toàn bộ sơn động đều đang rung lắc dữ dội. Những viên đá nho nhỏ xung quanh cũng rơi xuống, giống như có người đang phá nổ sơn động vậy.
Ngũ Trưởng Lão cực kỳ sợ hãi, lập tức đứng dậy muốn xông ra bên ngoài sơn động xem xem đã xảy ra chuyện gì. Mà lúc này, có một người tốc độ nhanh hơn đi đến trước mặt Ngũ Trưởng Lão. Người này chính là Tiêu Hào. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha *!!!
Vừa nãy, khi Tiêu Hào đi đến cửa động, phát hiện nơi này có một cấm thuật thần bí, cần phải sử dụng phương pháp đúng đắn mới có thể mở nó ra. Tiêu Hào không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp dùng một chiêu phá vỡ toàn bộ cửa đá.
Ngũ Trưởng Lão nhìn thấy Tiêu Hào ở trước mặt mình, đột nhiên cảm thấy người này khá quen mắt, nhưng nghĩ mất nửa ngày cũng không nhớ ra. Tiêu Hào nói: “Ngũ Trưởng Lão, muốn gặp ông thật sự không dễ dàng nha!” “Là.... là cậu sao?” Ngũ Trưởng Lão cuối cùng cũng nhớ ra, ông ta đã từng nhìn thấy người thanh niên này. Trước kia có một người gửi cho ông ta một tập tài liệu, những tấm ảnh bên trong tập tài liệu đó chính là hình của người này. Chính là người mà người bạn cũ đã ủy thác cho ông ta giết.
Ngũ Trưởng Lão không ngờ, lần này, người xông vào Nhà họ Thường lại là Tiêu Hào. “Tiêu Hào cậu không phải đang thí luyện ở tháp Ma Thần sao? Sao cậu có thể xuất hiện ở nơi này?”
Tiêu Hào trả lời: “Ngũ Trưởng Lão, xem ra tin tức của ông không được cập nhập rồi. Thí luyện ở tháp Ma Thần đã kết thúc vào buổi sáng rồi. “Mà tôi là người duy nhất rời khỏi tháp Ma Thần. Ngũ Trưởng Lão đang rất thất vọng có phải không?”
Ngũ Trưởng Lão thật sự rất thất vọng, trong lòng ông ta cảm thấy khó hiểu.
Trước kia, khi ông ta đọc trên tài liệu, cảnh giới của Tiêu Hào là lĩnh vực cấp hai hoặc là Lĩnh Vực cấp ba gì đó. Nhưng khi nhìn thấy tình hình hiện tại, Tiêu Hào tuyệt đối là người không đơn giản.
Có thể đánh Đường Chủ của Chấp Pháp Đường bị thương thì phải biết rằng cảnh giới của ông ta là lĩnh vực cấp năm.
Ngũ Trưởng Lão giận dữ nói: “Tiêu Hào, cậu to gan đấy. Cậu dám xông vào Nhà họ Thường của chúng tôi, đánh người của chúng tôi bị thương, còn dám xông vào nơi tôi tu luyện.” “Đúng là láo xược, cậu còn không nhanh chóng quỳ xuống chịu chết!”
Ánh mắt Tiêu Hào lạnh nhạt nhìn Ngũ Trưởng Lão đang tức giận, cảm thấy vô cùng mắc cười: “Ngũ Trưởng Lão, ông đang đùa với tôi hả? Tôi dám xông vào nơi này, ông cho rằng tôi sẽ sợ người của Nhà họ Thường sao “Bây giờ, ông hãy ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của tôi đi. Tại sao ông muốn giết tôi?”
Trong lòng Ngũ Trưởng Lão hơi bất ngờ, xem ra đối phương đã biết được điều gì rồi. Ông ta cũng không muốn trả lời câu hỏi của đối phương. Hơn nữa chuyện ông ta làm không thể để lộ ra bên ngoài.
Càng không thể để đối phương biết được sau lưng ông ta còn có người bạn ở Kỳ Hạ.
Vậy nên Ngũ Trưởng Lão có nói cũng vô ích. Ông ta trực tiếp ra tay, tay phải giơ lên, trong tay xuất hiện một con dao nhỏ, đâm thẳng về phía Tiêu Hào. Trên dao nhỏ phát ra ánh sáng ngũ sắc. Mà loại ánh sáng này biến thành một loại lĩnh vực mạnh mẽ bao phủ lấy Tiêu Hào.