Chương 797: Bởi lông tìm vết
Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đã ngồi ở đây cả đêm, sáng sớm hôm sau, họ cười phi thú rời khỏi đảo Bí Long.
Trước khi rời đi, Tiêu Hào đặc biệt dặn dò võ sĩ giáp đen phải chăm sóc cho Linh Xà thật tốt. Võ sĩ giáp đen cũng đảm bảo với Ninh Khinh Vân và Tiêu Hào sẽ lấy tính mạng của mình ra bảo đảm sẽ chăm sóc Linh Xà thật tốt.
Sau khi hai người rời khỏi đảo Bí long, trở về thành phố, tắm rửa sạch sẽ ở một khách sạn rồi sau đó đi ra ngoài ăn trưa.
Thành thị ở Ma Đô vô cùng phồn hoa, tất cả thành phố đều rất tập trung, lưu lượng người qua lại rất đông.
Hai người tìm thấy một nhà hàng rất trang nhã, gọi đầy ấp một bàn thức ăn, trông giống như một đôi tình nhân, nói nói cười cười, vừa ăn vừa trò chuyện.
Hai người đang nói chuyện thì đột nhiên có một thanh niên tóc ngắn đi tới, ánh mắt lướt qua người Ninh Khinh Vân, rồi rơi vào Tiêu Hào. “Xin lỗi, anh có phải là Tiêu Hào không?” Ánh mắt thanh niên đó nhìn Tiêu Hào không mấy thiện cảm.
Tiêu Hào cảm thấy có chút kỳ lạ, ở ma đô này anh không hề quen biết những người khác, tại sao người này vừa nhìn thoáng qua thì đã nhận ra anh là Tiêu Hào chứ?
Tiêu Hào liếc nhìn người thanh niên và nói: "Tôi chính là Tiêu Hào, có chuyện gì sao?"
Người thanh niên nói: "Ông chủ của chúng tôi mời anh đến đó một chuyến" Tiêu Hào nói: "Ông chủ của anh là ai? Tìm tôi có chuyện gì sao?"
Người thanh niên lạnh lùng nói: "Anh đi thì sẽ biết, bây giờ đi theo tôi, đến muộn rồi thì sẽ không hay nữa"
Lời người thanh niên này có ý đe dọa, Tiêu Hào cũng không hiểu anh đã đắc tội với ai nữa.
Anh và Ninh Khinh Vân đang ở đây ăn cơm, thì có người đến làm phiền anh, rốt cuộc là chuyện gì? Lẽ nào Ngũ Trưởng Lão của nhà họ Thường tìm người đến đối phó anh sao?
Bởi vì ngoài chuyện này ra, Tiêu Hào không thể nghĩ đến ai khác.
Tiêu Hào nói: "Bây giờ tôi đang ăn cơm cùng bạn, đợi tôi ăn xong bữa này sẽ đi cùng anh qua đó."
Vẻ mặt của người thanh niên trở nên lạnh lùng: “Anh Tiêu Hào, nếu như anh thức thời, thì bây giờ đi với tôi một chuyến, nếu không sẽ rất phiền phức đấy."
Tiêu Hào mỉm cười nói: "Không biết tôi sẽ gặp phiền phức gì nhỉ? Tôi nói cho anh biết tốt nhất là đừng làm phiền tôi ăn cơm, bây giờ anh nên rời khỏi đây, nếu không người gặp phiền phức sẽ là anh đấy."
Đây là nhà hàng, Tiêu Hào không muốn động thủ ở đây, mọi người xung quanh đang dùng bữa, nghe nhạc, động thủ ở đây sẽ làm phiền bọn họ.
Trong nhà hàng chắc chắn là có nhân viên bảo vệ, nhưng kỳ lạ là, những nhân viên bảo vệ đó chỉ đứng từ xa nhìn, không có ai qua đây, bọn họ đã phát hiện tình hình ở đây từ lâu, chỉ là không có ai dám qua giúp mà thôi. Người thanh niên nói: "Ông chủ của chúng tôi thân phận cao quý, mời anh qua đó chắc chắn là có chuyện quan trọng, nếu anh không đi, tôi chỉ còn cách đích thân ra tay bắt anh qua đó."
Tiêu Hào dò xét người thanh niên vài cái, thì biết được sức mạnh của anh ta, người thanh niên trước mặt này tướng mạo trông cũng chẳng mấy thu hút, nhưng sức mạnh của anh ta không hề yếu, vậy mà lại ở cảnh giới lĩnh vực đại viên mãn.
Sau khi Tiêu Hào tìm hiểu thực lực của đối phương, anh đã hiểu rõ, e rằng anh đã bị người ta dòm ngó từ lâu, nhưng Tiêu Hào sẽ không đi theo anh ta, nói: "Lời của tôi đã nói rất rõ ràng, tôi sẽ không đi cùng anh, muốn tôi đi cùng anh cũng được, đợi tôi ăn xong bữa này đã
Lời Tiêu Hào vừa dứt, người thanh niên trực tiếp động thủ, đập lên bàn.
Bàn ăn bằng đá cẩm thạch trực tiếp biến thành bột, bát đĩa trên bàn ăn đều rơi xuống đất, dao nĩa cũng rơi xuống cùng một chỗ.
Những người đang ăn xung quanh lần lượt rời khỏi chỗ ngồi, đứng từ xa quan sát.
Có người gây sự ở đây, bọn họ chắc chắn sẽ không ăn cơm, hơn nữa những người ở đây cũng là người tu luyện.
Bọn họ đứng từ xa quan sát, không hề rời đi.
Nhân viên bảo an cũng đứng từ xa quan sát, không có ý chạy lại ngăn cản.
Bây giờ Tiêu Hào đã hiểu rõ người muốn tìm mình gây sự chắc chắn là có người đứng sau chống lưng, cho nên người trong nhà hàng này mới không dám quản.
Hai người Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đang dùng bữa, bây giờ bị người ta đến phá rối, Tiêu Hào cũng không ngờ được, đối phương lại trực tiếp dùng lực phá hỏng bàn ăn.
Cũng may là lúc đó Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đều sử dụng lực đạo, khiến thức ăn trong bàn không bị bắn vào người mình.
Tiêu Hào đang muốn phát hỏa, Ninh Khinh Vân sắc mặt lạnh lùng, nói: “Nhiều năm như vậy rồi, tôi ăn cơm ở bên ngoài, trước giờ chưa từng có ai dám làm phiền tôi, chứ đừng nói tới là lật bàn." "Nhóc con, cậu là người đầu tiên, cậu biết cậu đã đắc tội với ai rồi không?"
Người thanh niên cười giễu cợt: "Tôi mặc kệ cô là ai, các người đắc tội ông chủ của tôi thì nên trả giá, biết điều thì bây giờ lập tức đi theo chúng tôi ngay, tôi cũng không muốn ở đây gây sự với các người."
Người thanh niên này đúng là không hiểu chuyện, hoàn toàn không biết hai người trước mặt này là để vương cao cao tại thương, còn Ninh Khinh Vân là ma để của ma đô. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõ*i truyện tại tamlinh247.net
Nếu như Ninh Khinh Vân muốn, bây giờ chỉ cần một ý niệm là có thể khiến người thanh niên tan xương nát thịt. “Đúng là hỗn láo!” Ninh Khinh Vân thực sự đã rất tức giận.
Ninh Khinh Vân mời Tiêu Hào ra ngoài ăn, vốn dĩ hai người đang trò chuyện vui vẻ, lại bị người ta làm phiền, còn bị lật cả bàn ăn.
Ninh Khinh Vân trực tiếp ra tay, một chưởng đánh về phía người thanh niên trước mặt, người thanh niên này bay ra xa mười mấy mét, đập vào bức tường đối diện, sau đó rơi xuống quầy rượu, rồi cuối cùng mới rơi xuống đất.
Không ai ngờ được là người phụ nữ xinh đẹp này trông còn rất trẻ, vậy mà lại có thể một chưởng đánh bay người thanh niên.
Tiếp sau đó, người thanh niên đột nhiên nhảy lên, thân hình lóe lên ánh sáng đủ màu, kim mộc thủy hỏa thổ, năm loại sức mạnh cũng bạo phát rất dữ dội, khiến cả nhà hàng đều nơm nớp lo sợ.
Thanh niên trực tiếp xông tới, sức mạnh của ngũ hành trên người bao trùm lấy Tiêu Nam và Ninh Khinh Vân!
Mọi người xung quanh bất giác lùi lại, có người còn rời khỏi nhà hàng. Nhiều người không khỏi hét lên: “Lĩnh vực ngũ hành? Sức mạnh của người này cực kỳ cường đại, là cảnh giới lĩnh vực đại viên mãn!" "Trời ạ, ở đây ăn cơm thôi mà cũng gặp được cảnh giới lĩnh vực đại viên mãn, hai người này rốt cuộc là ai? Lại dám đắc tội với cường giả lĩnh vực đại viên mãn!" "Hai người này chết chắc rồi, cường giả đại viên mãn tức giận, chắc chắn sẽ giết họ, chúng ta còn không mau đi. Cường giả đại viên mãn tức giận có thể trút hết lên người chúng ta đấy, sẽ lây sang cho người khác, thôi rồi thôi rồi, nhà hàng này coi như xong rồi!"
Vừa dứt lời, rất nhiều người đều rời khỏi nhà hàng, nhưng những người không sợ chết còn muốn nán lại đây xem náo nhiệt, những người có thể ở đây sức mạnh cũng không yếu "Cô dám đánh tôi? Tôi phải giết chết các người." Thanh niên tức giận, muốn dùng sức mạnh của Ngũ Hành Lĩnh Vực xé nát hoàn toàn hai người trước mặt.
Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, Ninh Khinh Vân chỉ nhẹ tay đánh ra một chưởng, lĩnh vực ngũ hành của người thanh niên trực tiếp biến thành từng mảnh vỡ, rơi loảng xoảng giống như những mảnh thủy tinh, vỡ vụn rồi biến mất.
Tay phải của Ninh Khinh Vân trực tiếp bóp cổ người thanh niên, chỉ dùng một tay cũng có thể nhấc người thanh niên cao lớn lên