Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến vương ở rể - Tiêu Hào

Chương 829: Tự làm tự chịu

Về vấn đề trong nhà Hạ Tử Thanh có những sản nghiệp gì, không cần phải đi điều tra thì Hạ Tử Thanh cũng biết trong nhà có ba sản nghiệp chính.

Thủ đô Võ Thần là thành phố lớn mà những người tu luyện đổ về. Thứ đồ mà người tu luyện cần chính là đá quý, sách quý, vũ khí và đan dược.

Đây đều là sản nghiệp chính của các gia tộc lớn, chỉ có các thế lực nhỏ, hoặc người làm kinh doanh nhỏ lẻ mới mở các siêu thị, cửa hàng quần áo, đồ dùng sinh hoạt...

Hạ gia có cửa tiệm vũ khí lớn nhất nằm ở khu sầm uất của kinh thành.

Cửa tiệm vũ khí có ba tầng, mỗi tầng đều là các mặt hàng khác nhau để người tu luyện có thể lựa chọn. Khi ba người đến cửa thì Hạ Tử Thanh phát hiện cửa tiệm đã đổi biển hiệu. Từ "Li Hỏa Các" đổi thành "Vạn Kiếm

Các”.

Và cửa lớn cũng bị chạm trổ những thanh kiếm quý lên. Bước vào bên trong vẫn không có thay đổi gì, tầng một bán các loại đao kiếm, tầng hai bán một số loại đá quý, tầng ba thì bán một số đồ nổi tiếng quý hiếm.

Sau khi ba người đi vào cửa tiệm, Hạ Tử Thanh phát nhân viên và quản lí đều đã bị đổi.

Liệt Diễm trực tiếp đi tới, nhìn thấy một người có vẻ là quản lí đang giao việc cho nhân viên. Liệt Diễm nói: "Ở đây ai là ông chủ? Tôi muốn tìm ông chủ của các người.”

Quản lí rất tức giận khi thấy có khách đến chen ngang cuộc nói chuyện của anh ta và nhân viên.

Nhưng trên mặt vẫn nở một nụ cười chuyên nghiệp: "Xin hỏi anh tìm ông chủ của chúng tôi có chuyện gì a? Anh có hẹn trước không ạ?”

Liệt Diễm bèn nói: "Tôi tìm ông chủ của các anh đương nhiên là có chuyện quan trọng rồi, cửa hàng này trước kia là của em gái tôi, sao giờ lại biến thành người khác?”

Người quản lí và bốn nhân viên ở bên nghe thấy vậy thì đều cảm thấy rất khó hiểu, họ càng lạ hơn khi nhìn thấy cô bé con đứng cạnh Liệt Diễm.

Quản lí nói: "Thưa anh, có lẽ có sai sót rồi ạ. Cửa tiệm này là ông chủ chúng tôi mua lại, sao có thể là của cô gái nhỏ này được a?”

Lúc này Hạ Tử Thanh mới nói: "Đây vốn là cửa tiệm của Hạ gia chúng tôi, tại sao giờ lại thành của người khác rồi? Mau nói ông chủ của các người là ai? Tôi muốn gặp ông chủ của các người.

Quản lí cẩn thận đánh giá Hạ Tử Thanh rồi nói: "Cháu đùa cái gì vậy hả? Hạ gia mấy tháng trước gặp họa diệt môn, cả nhà họ đã bị giết chết, cháu nói cháu là người Hạ gia, không thấy nực cười à?” "Phiền các người mau rời khỏi đây, chở gây thêm chuyện, không thì chúng tôi sẽ không khách khí đâu!” Quản lí thấy những người này đến đây là để bởi lông tìm vết nhưng anh ta không lo lắng chút nào. Mặc dù trong cửa tiệm không có nhân vật lớn nhưng một khi đã có chuyện thì ông chủ sẽ ở đằng sau giúp đỡ.

Với cả, trị an ở kinh thành là tốt nhất, nếu có người dám gây rối ở đây thì đội hộ vệ của kinh thành sẽ đến bắt hết đám người này lại để trị tội.

Hạ Tử Thanh nổi giận đùng đùng “Tôi là Hạ Tử Thanh, là con gái của chủ nhân Hạ gia "Lần này đến đây là muốn lấy lại toàn bộ sản nghiệp của Hạ gia, mà cửa tiệm này trước kia là sản nghiệp lớn nhất của nhà chúng tôi.”

Quản lí đã không còn kiên nhẫn, lập tức gào lên với bảo vệ: "Bảo vệ đầu, tống đám người này ra ngoài!” Bảo vệ lập tức đi tới trước mặt ba người. "Phiền ba vị đi cho, nếu gây rối ở đây thì chúng tôi sẽ không khách khí đâu"Bảo vệ vừa nói vừa rút vũ khí ra.

Hai bảo vệ này chỉ là cường giả kim đan mà thôi, lúc này Tiêu Hào mới mở miệng: “Chúng tôi đã nói rõ rồi, cửa tiệm vũ khí này là của Hạ gia” "Còn cô bé này là con gái của chủ nhân Hạ gia, em ấy mấy tháng không ở đây, lúc quay về thì mới biết tin người nhà đã không còn nữa, bây giờ muốn lấy lại sản nghiệp thuộc về Hạ gia mà thôi. "Chúng tôi đã đến văn phòng nộp đơn thừa kế rồi, nhân viên ở đó nói toàn bộ sản nghiệp của Hạ gia đều giao nộp cho quốc khố, nếu đã là tài sản quốc khổ thì chính là tài sản của hoàng triều thủ đô Võ Thần. "Mà đã là tài sản hoàng triều thì chắc chắn sẽ có ấn ký của kinh thành nhưng giờ điều chúng tôi thấy là trong cửa tiệm này không hề có một con dấu nào.” "Trang phục các người mặc đều là quần áo của người buôn bán bình thường, rất rõ bây giờ cửa tiệm này thuộc sở hữu tư nhân, vậy chúng tôi xin hỏi ông chủ các người là cửa tiệm này từ đầu mà ra?"

Quản lí tức điên lên: "Bảo vệ, các anh làm việc kiểu gì thể? Không nghe thấy tôi nói sao? Còn không mau tổng đảm gây chuyện này ra ngoài?

Lúc này bảo vệ liền trực tiếp ra tay, rút kiếm dài ra chĩa vào đám người Tiêu Hào. "Nếu như các người biết thức thời thì mau tự cút ra ngoài...

Ba người Tiêu Hào vẫn đứng yên, bảo vệ liền ra tay luôn, trực tiếp cầm đạo chém tới.

Ở thế giới tu võ, chỉ cần có người vào địa bàn của bạn gây chuyện thì bạn có quyền đuổi đối phương đi thậm chí là giết chết người đó, cho dù là vậy thì bạn cũng không phải chịu bất kỳ trách nhiệm nào.

Hai đạo của bảo vệ chém thẳng về phía Tiêu Hào và Liệt Diễm. Tiêu Hào và Liệt Diễm nhẹ nhàng vung tay lên đánh một cú lên phía trên, đòn tấn công của người bảo vệ lập tự bị chặn đứng lại, sau đó hai người lại giơ chân đạp lại.

Động tác của Tiêu Hào và Liệt Diễm rất dứt khoát, hai bảo vệ kia đều bị quật ngã ra đất, không đứng dậy được, lăn lộn rên rỉ đau đớn. Cập nhật* chương mới nhất tại TгцуeлАРР.cом

Quản lí và cả nhân viên đều kinh hãi tột độ, không ngờ được rằng hai người này sẽ ra tay đánh luôn người của họ. Quản lí quát lớn: "Đây chính là kinh thành, không đến lượt các người làm loạn!” "Nếu biết thức thời thì mau cút khỏi đây, bằng không đợi đội hộ vệ của kinh thành tới thì các người tự làm tự chịu.”

Đương nhiên ba người Tiêu Hào sẽ không đi, mục đích thật sự của họ không phải là đến đòi lại sản nghiệp, mà là để loan truyền tin tức Hạ Tử Thanh đã quay trở về.

Muốn tin tức được loan đi nhanh chóng thì cách đơn giản nhất chính là đi gây chuyện.

Tiêu Hào nói: "Cửa tiệm vũ khí này thuộc về Hạ Tử

Thanh, chúng tôi sẽ không đi đâu cả. "Bảo ông chủ của các người ra đây nói chuyện với tôi. Nếu còn muốn động tay động chân ấy thì chúng tôi sẽ cho các người thỏa lòng”

Khách hàng trong cửa tiệm thấy có người đến gây rối thì đều nháo nhào chạy mất, bọn họ không muốn dính đến phiền phức. Sắc mặt quản lí càng ngày càng khó coi, thấy ba người không đi, anh ta lập tức lấy ra một cái nhẫn truyền âm liên lạc với ông chủ

Nếu vấn đề ở đây không được giải quyết nhanh chóng thì công việc làm ăn của họ sẽ không thể nào tiếp tục.

Vì vậy quản lí báo tin cho ông chủ càng sớm càng tốt, dù là chuyện gì thì cũng là ông chủ chịu trách nhiệm. Ông chủ muốn báo đội hộ vệ kinh thành cũng không thành vấn đê.

Có những chuyện quản lí không thể tự ý quyết định, không cẩn thận anh ta có thể mất đi công việc, thậm chí là gặp rắc rối lớn.

Rất nhanh trong nhẫn truyền âm truyền ra một giọng nói kinh hãi: "Cậu nói cái gì? Người của Hạ gia đã quay về? Không phải người Hạ gia chết hết rồi à? Sao có thể quay về được?” "Ông chủ, là người nhà Hạ gia thật đấy, là một con nhóc bé tí, khoảng sáu bảy tuổi, còn có hai người đi yểm trợ cho nó nữa. "Ông chủ à, ông mau đến xem đi, chúng tôi không xử lí nổi nữa rồi, sức mạnh của hai người này không tầm thường đâu.” "Chỉ là một con nhóc sáu bảy tuổi mà thôi, cậu gấp cái gì chứ?” "Được rồi, bảo bọn họ đợi đấy, tôi gọi người qua ngay”

Sau khi tắt nhẫn truyền âm, quản lí nói với Tiêu Hào và

Tô Nam: "Các người đợi ở đây đi, ông chủ của chúng tôi đến ngay bây giờ. "Tôi nói cho các người biết, đợi ông chủ đến rồi thì các người cứ tự làm thì tự chịu đi.”

Tiêu Hào và Liệt Diễm kéo thẳng hai cái ghế từ chỗ bàn lễ tân ra đại sảnh rồi ngồi xuống.

Hạ Tử Thanh ngồi giữa Tiêu Hào và Liệt Diễm, họ vừa ngồi đợi ông chủ kia đến vừa nghĩ xem rốt cuộc ông chủ là nhân vật lợi hại nào.

Nhấn Mở Bình Luận