Chương 842: Một tấm lòng chính nghĩa
Lời Kim Quang nói cũng rất có lí, nhưng Tiêu Hào và Liệt Diễm hai người họ nhất định phải kéo Kim Quang nhúng tay vào vụ này.
Giờ chỉ có ông ta mới có thể giúp Tiêu Hào và Liệt Diễm làm rõ ràng chuyện những người ở đây không phải do họ giết.
Ngay cả khi Kim Quang không thấy vị Đế Vương kia giết người, đến lúc đó cũng phải nói rằng mình đã nhìn thấy.
Liệt Diễm liên tục nhấn mạnh, nói: "Kim Quang các hạ, ông đừng trở mặt như thế, chúng tôi có thể giúp ông đột phá thì cũng có thể lấy đi toàn bộ sức mạnh của ông. Ông nên hiểu rõ."
Kim Quang thở dài não nề, nói: "Tôi biết các anh đang muốn gì, nhưng nếu tôi giúp các anh chuyện này, thật sự là dấn thân vào con đường chết." "Các anh căn bản không biết Tam hoàng tử đáng sợ như nào. Những người dám chọc phải Tam hoàng tử, dù chỉ là chuyện cỏn con cũng sẽ bị tiêu diệt toàn dòng họ " "Hạ gia chỉ là một trong những gia tộc đã bị tiêu diệt. Vẫn còn rất nhiều gia tộc khác đã, đang và sẽ bị tiêu diệt. Hỗn loạn lúc sau cũng chẳng đáng kể, toàn bộ sự việc rồi cũng sẽ bị áp chế" "Quan trọng hơn, gia tộc Kim của chúng tôi luôn cúi mình, khiêm tốn làm việc cho Hoàng thất. Chúng tôi tránh xa những tranh chấp của Hoàng thất, chỉ cần làm tốt việc của riêng mình là được rồi." "Kim gia chúng tôi đã đứng hàng trăm năm ở Hoàng thành trong Thủ đô Võ Thần. Cũng chính vì lý do này, Kim gia chúng tôi chỉ làm việc cho Hoàng thất mà thôi, làm tốt chức vụ, công việc của chính mình là được rồi."
Hạ Tử Thanh ở một bên từ đầu đến cuối không nói chuyện, lúc này cô ấy lên tiếng: "Chuyện nhà họ Kim tôi có được biết, chú Kim Quang, tôi có quen với con trai của chú, lúc trước tôi và anh ta đã ăn cơm cùng nhau, anh ta là bạn tốt của cháu." "Lúc mới tới đây, tôi vẫn chưa biết chú là ai, nhưng sau khi nhìn thấy chú, tôi cực kì chắc chắn." "Tổ tiên của Kim gia là một trong những người bảo vệ Thủ đô Võ Thần. Gia tộc Kim của chú có sự bảo vệ của tổ tiên và được hưởng các đặc quyền từ Hoàng thất." "Mặc dù địa vị của Kim gia trong Hoàng thành đã dần dần suy giảm qua nhiều năm, nhưng Kim gia vẫn có tiếng nói rất lớn. Chỉ cần chú lấy ra lệnh bài của tổ tiên ra, có lẽ Đế Vương triều đình bây giờ cũng phải nể mặt mấy phần nữa mà."
Tiêu Hào và Liệt Diễm rất ngạc nhiên khi nghe những điều này.
Trên thực tế, chuyện này không phải là bí mật ở Thủ đô Võ Thần, gia tộc Kim không chỉ là một trong những gia tộc có công bảo vệ đất nước, mà tổ tiên của gia tộc Kim cũng là một trong ba người sáng lập Thủ đô Võ Thần.
Người nhà họ Kim có đặc quyền rất lớn, bất cứ lúc nào nhà họ Kim cũng được xem như người của Hoàng thất, không ai có thể tiêu diệt hoàn toàn Kim gia.
Nếu ai muốn đối phó với nhà họ Kim, đó là mang tội với những người góp công xây dựng đất nước.
Hơn nữa trong cung điện của Hoàng triều Thủ đô Võ Thần có ba bức tượng, một trong số đó là tổ tiên của Kim gia.
Quyền hạn của Kim Quang trông thì rất nhỏ, thật ra ông ta có địa vị rất cao. Kim Quang thích cỏ cây thiên nhiên, thích những thứ đời thường chứ không thích quyền lực. Đảm nhiệm chức vụ trong Hoàng thất, là chuyện bất đắc dĩ mà thôi.
Vì mọi người trong gia tộc Kim đều phải phục vụ cho Hoàng thất, nên Kim Quang mới đi làm hộ vệ.
Nhưng Kim Quang là con cháu của một trong ba người sáng lập Thủ đô Võ Thần, vì vậy ông ta được đảm nhiệm chức chỉ huy đội bảo vệ cung điện Tam hoàng tử.
Kim Quang nhìn Hạ Tử Thanh nói: "Địa vị của tôi tuy trông rất có trọng lượng, nhưng quyền lực thực sự thì không có. "Tôi ghét việc phải đấm đá với nhau. Một tháng tôi đi làm mười lăm ngày, mười lăm ngày còn lại thì nghỉ, luyện tập thư pháp và vẽ tranh, uống rượu với bạn bè và tán gẫu. Lẽ nào không tốt sao? Đánh nhau, chém giết, có gì thú vị?" "Tu luyện không phải phụ thuộc vào việc phải đấu đá lẫn nhau, nhìn ta mỗi ngày đều vẽ tranh, viết chữ, chắc phải rất ổn hay sao!"
Cuộc sống của Kim Quang là như vậy, mục tiêu theo đuổi cũng khác mọi người.
Cuộc sống mà Kim Quang muốn hướng tới là một cuộc sống tự tại, nhưng thật đáng tiếc là ông ta sinh ra ở nhầm nơi.
Trong Hoàng thất, căn bản sẽ không thể sống một cuộc sống như vậy. Ở đây đầy rẫy những âm mưu và thủ đoạn, đầy rẫy những tranh chấp.
Kim Quang vẫn không muốn giúp đỡ, ông ta nói: "Tôi không muốn dính vào những chuyện này. Một khi đã dính vào, tôi không thể thoát ra được. Tôi phải chọn đứng về phe nào, rồi nhất định phải giúp người của phe đó!" "Nếu tôi chọn chống lại Tam hoàng tử, thì Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử chắc chắn sẽ lôi kéo tôi, đến lúc đó những rắc rối sẽ không ngừng xảy ra." "Hoàng thất giống như một cái thùng nhuộm lớn nhuộm đen con người ta, bây giờ tôi đang mặc một bộ quần áo trắng tinh. Tôi không muốn bị bất kì loại thuốc nhuộm nào làm ô uế." "Các anh cũng nên biết rằng những thứ càng tinh khiết thì càng dễ bị nhiễm bẩn. Nếu một chút vết mực rơi trên quần áo trắng, nó sẽ làm ổ cả một vùng rộng lớn." "Cho nên tôi vẫn có thể bảo vệ mọi người bình an rời đi, rời khỏi thủ đô Võ Thần, đến một nơi khác sinh sống. Tôi có thể cho các anh đầy đủ tiền bạc." "Tôi sẽ sắp xếp cho mọi người một thân phận mới để sống ở thế giới bên ngoài. Không ai có thể tìm ra danh tính của mọi người. Mọi người chỉ cần ở bên ngoài sống một cuộc sống an nhàn là được rồi."
Thân phận của Kim Quang càng có trọng lượng như thế, Tiêu Hào và Liệt Diễm càng muốn Kim Quang giúp đỡ. Kim Qua từ chối bất lần nàu đến lần khác khiến Liệt Diễm trở nên bực bội, nhưng vẻ mặt Tiêu Hào trông vẫn bình tĩnh.
Tiêu Hào lấy ra một tấm lệnh bài, đó là lệnh bài mà trước đó Võ Thần đã đưa cho Tiêu Hào.
Nếu Tiêu Hào đã muốn điều tra chuyện này một cách bí mật, thì Võ Thần nhất định sẽ âm thầm giúp đỡ anh hết mực.
Giúp đỡ, lệnh bài là thứ đầu tiên, vẫn còn hai người có thể để Tiêu Hào tự do sai phái, nhưng Tiêu Hào chỉ sử dụng thủ hạ của Võ Thần như một phương án cuối cùng, nếu không sẽ có chuyện khác xảy ra và sẽ kéo theo rất nhiều rắc rối.
Kim Quang chắc chắn phải biết lệnh bài của Võ Thần. Nhìn thấy lệnh bài trong tay Tiêu Hào, anh ta kinh ngạc với vàng quỳ xuống. "Bái kiến quốc sư đại nhân!"
Tất nhiên, Kim Quang bái kiến là lệnh bài, là Võ Thần, chứ không phải là Tiêu Hào. Ủng hộ team chú*ng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Lệnh bài của Võ Thần đại nhân chắc chắn sẽ đại diện cho danh tính của Võ Thần đại nhân. Giờ đây, Kim Quang mới hiểu ra chính Võ Thần đã để cho Tiêu Hào điều tra vấn đề này.
Lúc này, Kim Quang lên tiếng: "Võ Thần ban đầu cũng là một trong những người sáng lập Thủ đô Võ Thần. Vì Võ Thần đại nhân đã để anh điều tra vấn đề này, tôi chắc chắn dốc sức giúp đỡ. "Thực tế là Đế Vương của Hoàng triều đã phạm quá nhiều sai lầm trong những năm qua, ông ấy kiểm soát mọi thứ ở Thủ đô Võ Thần." "Võ Thần đại nhân đã muốn can thiệp vào chuyện này,
Diễm trở nên bực bội, nhưng vẻ mặt Tiêu Hào trông vẫn bình tĩnh.
Tiêu Hào lấy ra một tấm lệnh bài, đó là lệnh bài mà trước đó Võ Thần đã đưa cho Tiêu Hào.
Nếu Tiêu Hào đã muốn điều tra chuyện này một cách bí mật, thì Võ Thần nhất định sẽ âm thầm giúp đỡ anh hết mực.
Giúp đỡ, lệnh bài là thứ đầu tiên, vẫn còn hai người có thể để Tiêu Hào tự do sai phái, nhưng Tiêu Hào chỉ sử dụng thủ hạ của Võ Thần như một phương án cuối cùng, nếu không sẽ có chuyện khác xảy ra và sẽ kéo theo rất nhiều rắc rối.
Kim Quang chắc chắn phải biết lệnh bài của Võ Thần. Nhìn thấy lệnh bài trong tay Tiêu Hào, anh ta kinh ngạc với vàng quỳ xuống. "Bái kiến quốc sư đại nhân!"
Tất nhiên, Kim Quang bái kiến là lệnh bài, là Võ Thần, chứ không phải là Tiêu Hào.
Lệnh bài của Võ Thần đại nhân chắc chắn sẽ đại diện cho danh tính của Võ Thần đại nhân. Giờ đây, Kim Quang mới hiểu ra chính Võ Thần đã để cho Tiêu Hào điều tra vấn đề này.
Lúc này, Kim Quang lên tiếng: "Võ Thần ban đầu cũng là một trong những người sáng lập Thủ đô Võ Thần. Vì Võ Thần đại nhân đã để anh điều tra vấn đề này, tôi chắc chắn dốc sức giúp đỡ. "Thực tế là Đế Vương của Hoàng triều đã phạm quá nhiều sai lầm trong những năm qua, ông ấy kiểm soát mọi thứ ở Thủ đô Võ Thần." "Võ Thần đại nhân đã muốn can thiệp vào chuyện này,vậy chúng ta cùng nhau liên kết với Võ Thần đại nhân. Lần này chúng ta sẽ dạy cho Đế Vương Hoàng triều một bài học, mong rằng sau này bọn họ sẽ biết kiêng kỵ"
Ba người sáng lập Thủ đô Võ thần, Kim gia, tổ tiên của Võ thần, và tổ tiên của dòng dõi Hoàng thất. Từ nhiều năm trước tới nay tại thủ đô Võ Thần đều luôn như kiềng ba chân. Đế Vương Hoàng triều là một thế lực, Võ Thần là một thế lực, Kim gia cũng là một thế lực.
Nhưng sau nhiều năm, quyền lực của Đế Vương Hoàng triều ngày càng lớn mạnh, dần kiểm soát toàn bộ Thủ đô Võ Thần.
Trong khi Võ Thần trở thành pháp sư bảo vệ đất nước thì Kim gia lại trở thành tướng quân bảo vệ đất nước.
Về sau, Võ Thần đều là pháp sư bảo vệ đất nước, còn Kim gia đã từ bỏ chức tướng quân.
Gia tộc họ Kim càng ngày càng sa sút, chuyện này và cả lộ trình phát triển của gia tộc Kim đều có lý do riêng.
Giống như Kim Quang, căn bản không có bất kỳ dã tâm nào, chỉ muốn đi du ngoạn, làm thơ và vẽ tranh.
Nhưng Kim Quang cũng có tấm lòng chính nghĩa, lúc trước không giúp đỡ vì thực lực quá yếu, không cách nào chống lại tam hoàng tử, không cách nào lay chuyển được Đế Vương Hoàng triều