Chương 844: Điều tra rõ ràng
Đại đội trưởng của đội bảo vệ Hoàng thành là người uyên bác, bởi vì mọi việc lớn nhỏ trong kinh thành đều do ông ta lo liệu, chỉ cần là có chuyện không hay xảy ra, đều do ông ta phụ trách.
Đôi khi có chuyện xảy ra vào nửa đêm, ông ta đều phải đứng ra giải quyết.
Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, hiện tại đã có người ra mặt nói hai tên sát nhân này là bạn ông ta, mà người nói lời này thế mà lại là Kim Quang.
Kim Quang là ai? Kim Quang là hậu duệ của một trong ba người sáng lập thủ đô Võ Thần!
Người nhà họ Kim luôn sống rất khiêm nhường, Kim Quang này là người khiêm tốn nhất trong tất cả, chưa bao giờ tham gia vào bất kỳ cuộc tranh chấp nào.
Mọi thế lực trong Hoàng thành đều biết Kim Quang là một người sống rất dè dặt.
Bất luận là thế lực nào lôi kéo ông ta, ông ta đều sẽ giữ vựng thái độ trung lập, không bao giờ tiếp xúc thân mật quá nhiều với bất kỳ ai.
Về chuyện tiệm vũ khí nhà họ Hạ, đó là Tam hoàng tử ban thưởng cho Kim Quang, Kim Quang không dám thoái thác cứ thế mà đồng ý.
Về sau, Kim Quang đã nhìn thấy một vài bức thư pháp và tranh vẽ tại một cuộc triển lãm nghệ thuật, những bức thư họa đó đều là của Đàm Nguyễn Bá
Vì vậy Kim Quang đã giao cửa hàng vũ khí cho Đàm Nguyễn Bá để đổi lấy những bức thư pháp đó.
Thực tế, Kim Quang còn không biết cửa hàng vũ khí là của nhà họ Hạ, ông ta chưa từng quan tâm, cũng chưa từng xử lý qua chuyện này, nên giao cửa hàng vũ khí cho thuộc hạ của mình trông coi.
Sau đó, ông ta lại chuyển giao cửa hàng vũ khí cho Đàm Nguyễn Bá đổi lấy mấy bức thư pháp.
Vì vậy, những gì đã xảy ra trước đây không liên quan gì đến Kim Quang.
Bây giờ Đại đội trưởng của Hoàng thành cực kì không hiểu nổi, tại sao Kim Quang lại đột nhiên phải hai người ra ngoài, lấy lại cửa hàng của Hạ gia chứ?
Bởi vì cửa hàng này vốn là của Kim Quang, sau đó ông ta đã đưa cho người khác rồi bây giờ lại muốn đòi trở về, đây là tình hình gì vậy?
Đại đội trưởng đội bảo vệ Hoàng thành mang theo muôn vàn thắc mắc muốn hỏi, quyết định lên lầu.
Sau khi đến tầng ba, Đại đội trưởng đội bảo vệ Hoàng thành tràn đầy sợ hãi.
Ông ta nhìn thấy nụ cười mỉm của Liệt Diễm, liền có cảm giác giống như nụ cười của ác quỷ, bởi vì biểu hiện trước đó của Liệt Diễm thật quá kinh hãi.
Khi anh ta giết Dương Quân, anh ta vặn cổ đối thủ đến mức đầu lìa khỏi xác chỉ bằng một động tác. Lúc đó, tất cả mọi người có mặt tại đó đều rất bàng hoàng.
Đại đội trưởng đội bảo vệ Hoàng thành ngồi đối diện với ba người bọn họ, Kim Quang đích thân rót một tách trà cho Đại đội trưởng.
Mà ánh mắt Đại đội trưởng không để tâm đến trà, ánh mắt nhìn liếc qua vài người, nhanh chóng dừng lại ở một bức thư họa ở trên bàn, bức thư họa này cực kì đặc biệt, là một chữ “bại” trong từ thất bại.
Đại đội trưởng đội bảo vệ Hoàng thành cũng đã từng xem rất nhiều thư pháp và tranh vẽ trong cuộc đời của mình, bởi vì anh đã kết bạn với nhiều người, thường xử lý các cuộc tranh chấp giữa nhiều thể lực, và đã đến nhà của nhiều cường giả. Trong nhà những cường giả đó đều có rất nhiều bức thư họa.
Nhưng Đại đội trưởng chưa từng thấy qua, có một bức thư pháp nào có thể so sánh với chữ “bại” trong thất bại ngay trước mắt anh lúc này.
Đội trường chỉ nhìn một cái thôi mà đã thấy cảm giác này thực sự tuyệt vời, như thể chữ này có một loại ma lực, nó hoàn toàn cuốn hút linh hồn của Đại đội trưởng.
Ngay lúc này Đại đội trưởng như chìm đắm vào bức thư pháp này, Tiêu Hào vỗ lên cánh tay của Đại đội trưởng, một luồng lực lượng kỳ lạ ngăn lại cảm giác của Đại đội trưởng.
Đại đội trưởng tức thời trở về thực tại, ông ta phát hiện toàn thân đều toát đầy mồ hôi lạnh, mồ hôi đầm đìa, sắc mặt tái nhợt, thở không ra hơi, cả người như sụp đổ, sức lực trong cơ thể không còn bao nhiêu.
Đợi Trưởng vô cùng kinh ngạc, chỉ vào bức tranh nói: "Đây là cái gì? Đây là một loại yêu vật sao?"
Tiêu Hào giải thích: "Một số thứ có thể nhìn thấy, nhưng một số thứ không nên nhìn thấy." "Năng lực của ông thực sự quá thấp. Bức thư họa này nhất định phải là người ở cảnh giới Âm Thần Đại Viên Mãn mới có thể xem được. "Mà năng lực của ông mới chỉ là Âm Thần cấp chín, ông còn cách cảnh giới này một cảnh giới, nhưng đừng xem thường cảnh giới nhỏ này, có khi cả đời ông cũng không vượt qua được."
Lúc này, Kim Quang nói: "Đại đội trưởng, tôi đã từng ở cảnh giới Âm Thần Đại Viên Mãn, nhưng nhờ việc dùng sức mạnh của bức họa này cũng như có được sự trợ giúp của hai vị đây, tôi cuối cùng cũng có thể đột phá đến cảnh giới Dương Thần"
Kim Quang vừa nói, tay phải khẽ động, một luồng sức mạnh diệu kỳ chiếu sáng từ lòng bàn tay phải ra, đây là sức mạnh thuộc về cảnh giới Dương Thần, khí tức cực kỳ mạnh mẽ khiến trái tim của Đại đội trưởng run lên.
Đại đội trưởng đã bị sốc, ông ta biết rằng Kim Quang đã bị mắc kẹt trong cảnh giới Âm Thần Đại Viên Mãn nhiều năm qua.
Thật không ngờ rằng bức thư pháp này có thể giúp ông ta đột phá một cách hoàn hảo, đây quả là quá kỳ diệu. Liệt Diễm nói: "Nếu Đại đội trưởng thích bức thư họa này, tôi có thể tặng bức thư họa này cho ông. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi tru*yện tại tamlinh247.net
Đại đội trưởng khẽ giật mình, hỏi: "Tặng cho tôi?"
Bàn tay của Tiêu Hào ấn lên mạch môn của ông ta, từng khối năng lượng từng chút chậm rãi tiến vào trong cơ thể ông ta, khiến ông ta cảm giác thể lực đã khôi phục rất nhiều, sức lực thiếu hụt cũng nhanh chóng khôi phục.
Tinh thần lực vừa mất đi vừa rồi cũng hoàn toàn hồi phục trong vòng vài giây.
Vào lúc này, vẻ mặt Đại đội trưởng trở nên hăm hở, cảm giác bị choáng ban nãy ngay lập tức biến mất.
Liệt Diễm muốn tặng bức thư họa này cho Đại đội trưởng, nhưng Đại đội trưởng lại không dám nhận, phải biết rằng một khi Đại đội trưởng lấy bức tranh, ông ta sẽ phải lựa chọn đứng về phía Kim Quang.
Đại đội trưởng không biết tình hình hiện tại là như nào, có quá nhiều chuyện đã xảy ra, người trong hai gia tộc đều đã chết.
Kim Quang vốn là một kẻ sống khiêm tốn, đột nhiên lại làm một chuyện kinh thiên động địa như vậy.
Lúc này trong lòng Đại đội trưởng chỉ có hoảng sợ, trước khi mọi chuyện chưa được điều tra rõ ràng, Đại đội trưởng tuyệt đối không thể lựa chọn bè chọn phái, trong chuyện này một khi đứng nhầm phía thì sẽ hi sinh tính mạng, hài cốt không tồn.
Ông ta biết giá trị của bức tranh này có thể nói là vô giá, thế giới quan của nó quá sâu sắc.
Vừa rồi ông ta cũng bị cuốn vào trong đó, không khỏi tự mình thoát khỏi, cũng tận mắt nhìn thấy Kim Quang, chính là nhờ bức thư pháp này mà có thể đột phá cảnh giới Dương Thần.
Nếu vì một bức tranh mà mất mạng, Đại đội trưởng đội bảo vệ Hoàng thành nhất định sẽ không làm.
Vẫn cứ yên tâm làm Đại đội trưởng của Hoàng thành, không quan tâm đến bất cứ điều gì, chỉ cần điều tra kỹ càng từng bước một.
Nhưng đối mặt với bảo vật vô song như vậy, Đại đội trưởng thật sự có thể không động lòng sao?
Vì vậy Đại đội trưởng suy nghĩ một chút, trong lòng liền quyết định, chuyện này nếu không có bất kì nguy hiểm gì nha ông ta thì ông ta nhắn nhắn cã tham gia
Còn nếu có xảy ra nguy hiểm, ông ta rút lui cũng chưa muộn. Dù sao, Đại đội trưởng có thể thấy rằng Kim Quang dường như đang cố gắng lôi kéo mình.
Đại đội trưởng cuối cùng cũng lên tiếng: "Kim Quang đại nhân, tôi rất thích bức thư họa này! Vấn đề là, hôm nay Kim Quang đại nhân đã làm rất nhiều việc, tôi cần phải biết thông tin chi tiết về mọi thứ." "Điều tra toàn bộ sự việc cũng là trách nhiệm của tôi. Dẫu sao hôm nay có rất nhiều người đã chết. Tôi phải điều tra rõ ràng sự việc và kịp thời báo cáo cho cấp trên."