"Người anh em, nếu tiện thì cậu cho tôi xem qua ngọc bội của cậu một cái."
Thống lĩnh Long muốn Tiêu Hào cho anh ta nhìn xem ngọc bội. Tiêu Hào cũng không từ chối, thảo ngọc Huyết Phật trên cổ đưa cho thống lĩnh Long, anh không đối phương lấy đồ của mình.
Thống lĩnh Long cầm ngọc bội của Tiêu Hào trong tay, truyền năng lượng cẩn thận kiểm tra nó. Một nguồn năng lượng huyết mạch cường đại từ ngọc bội bộc phát ra bên ngoài.
Loại năng lượng này khiến thống lĩnh Long kinh ngạc, trong lòng anh ta chấn động không ngừng.
Quả nhiên là năng lượng của huyết mạch Hoàng thất, chỉ xem xét một chút, đưa một chút sức mạnh vào thôi, đã có thể lộ ra hơi thở huyết mạch cường đại như thế, thật đáng sợ!
Thống lĩnh Long tiếp tục truyền năng lượng của mình vào trong. Anh ta nhanh chóng phát hiện ra bên trong ngọc bội như có một ấn ký thần bí, nói cách khác là một thứ gì đó ngăn cản sức mạnh của anh ta.
Hay là nói, ngọc bội này có thể nhận chủ nhân, chỉ chủ nhân mới mở được năng lượng chân chính ở sâu trong nó.
Còn có khả năng nữa là, bản thân mình không có năng lực mở ra năng lượng sâu thẳm trong ngọc bội, là do thực lực của bản thân không đủ Xem xét một lúc xong, thống lĩnh Long hít một hơi thật sâu, lau đi mồ hôi lạnh trên trán, làm vẻ mặt kinh ngạc nói: "Người anh em à, ngọc bội của anh là vô giá đấy, chính là một pháp khí vô cùng lợi hại." "Không thể không nói, năng lượng huyết mạch bên trong nó rất mạnh, tôi đã từng này tuổi cũng chưa từng thấy năng lượng của pháp khí nào mạnh đến thế." "Nên nói, đây là một pháp khí từ cổ xưa, thậm chí là bảo vật của Hoàng thất xưa."
Tiêu Hào thản nhiên thừa nhận: "Tôi biết."
Thống lĩnh Long sửng sốt, rồi cười nói: "Đúng rồi, bảo vật này như anh em của cậu, sao cậu có thể không biết được." "Người anh em này, tôi không giấu cậu, tôi rất thích bảo vật này. Đương nhiên, quân tử sẽ không đoạt vật yêu thích của người khác." "Thế này đi, cậu nói ra một cái giá, người làm anh như tôi sẽ mua vật này, tất nhiên sau khi tôi mua lại thì hai người chúng ta cùng dùng chung, cậu ba, năm, bảy, tôi hai, tư, sáu, được không?"
Tiêu Hào cười cười, uống một ngụm rượu, nói: "Ông anh à, anh nói thật à?" "Ha ha ha ha!"
Thống lĩnh Long cười to vài tiếng: "Người anh em, tôi nói đùa thôi, tôi uống hơi nhiều, một "Mà bảo vật này, Yêu tộc chúng ta không có, chỉ nhận loại mới có." "Cho nên tôi muốn dùng bảo vật của tôi đổi lấy một số bảo vật có giá trị" "Vì hiện tại quá trình tu luyện của tôi cần có năng lượng từ bảo vật của nhân loại mới có thể làm tăng cảnh giới của bản thân"
Tuy Tiêu Hào không phải là người của Yêu tộc, nhưng rất hiểu quá trình tu luyện của Yêu tộc.
Người của Yêu tộc chú trọng nhất là tu luyện năng lượng huyết mạch. Đương nhiên là Yêu tộc ở trong thành phố này không phải là Yêu tộc cổ xưa.
Bọn họ cũng có cơ thể của con người, chỉ mạch máu bên trong là huyết mạch của Yêu tộc, chân chính Yêu tộc là nhờ tu luyện mà thành.
Ngàn năm trước, thành phố này rộng lớn vô cùng, rộng gấp mấy lần thành phố hiện giờ, dân số lên đến cả triệu người.
Ngàn năm trước trải qua một lần hủy diệt, Yêu tộc tiếp tục sinh tồn ở đây, phát triển qua ngàn năm cũng đạt tới quy mô nhất định.
Điểm yếu lớn nhất của bọn họ chính là huyết mạch, bí quyết tu luyện, cùng với phương pháp cải tạo huyết mạch.
Yêu tộc có rất nhiều bảo thạch huyết mạch, còn có rất nhiều bảo vật khác, nhưng bảo thạch cũng vô dụng, người không có phương pháp tu luyện thích hợp thì không thể làm huyết mạch của mình mạnh lên được.
Chủ tịch thành phố cấm bất kỳ ai của Yêu tộc giao du với nhân loại. Bọn họ chỉ muốn người của Yêu tộc yên lặngsống ở nơi này, ngăn cách với bên ngoài, không tranh đoạt gì với người ngoài.
Một khi có giao dịch, sẽ có xung đột lợi ích, nhất định phát sinh thêm một vài chuyện. Nếu xảy ra chém giết, hay phát động chiến tranh, có thể sẽ dẫn tới hủy diệt. Ủng hộ team chúng mình bằng cách th*eo dõi truyện tại tamlinh247.net
Thống lĩnh Long nghe Tiêu Hào nói vậy cũng hiểu được, bảo: "Chẳng lẽ lúc trước các người lên rời khỏi thành phố đi tới đầm lầy kia là muốn đến thủ đô của Võ Thần?"
Tiêu Hào hít sâu một hơi, nói: "Ông anh, việc này tôi chỉ dám nói với anh" "Thật ra, hôm nay tôi muốn đi xem thử, nghe nói thủ đô của Võ Thần là thánh địa để tu luyện, có nhiều bí quyết tu luyện, cường giả đông như mây" "Tôi chỉ muốn xem thử có bí tịch gì không, trà trộn vào thành phố của bọn họ, trộm một chút lợi ích rồi trở về."
Thống lĩnh Long nghe vậy, cười vài tiếng, nói: "Có rất nhiều người cũng nghĩ như thế, nhưng chỉ là mọi người tùy tiên nói vài câu, làm gì có ai thật dám đi đến thủ đô của Võ Thần đầu. "Cậu phải hiểu rằng người của thủ đô Võ Thần rất ghét Yêu tộc chúng ta. Nếu biết người của chúng ta trà trộn vào đó, có khi sẽ bắt chúng ta lại rồi giết chết" "Mọi người đều biết rõ, dù là thủ đô Võ Thần hay thành Di Thất đều cấm đôi bên làm ăn giao dịch, nếu để bị phát hiện thì đều là tội chết." "Cho nên, người anh em à, việc này cậu nói chơi thì được, đừng làm thật, chẳng khác nào dẫn tới họa sát thân đâu."
Vừa rồi Tiêu Hào nói như vậy, mục đích đơn giản chỉ là muốn dùng ngọc Huyết Phật dụ Tam hoàng tử tới đây Thống lĩnh Long rất thông minh, anh ta không thể nào để lộ ra chuyện mình làm giao dịch với Tam hoàng tử được.
Dù sao thì anh ta mới gặp Tiêu Hào lần đầu tiên, loại chuyện mất đầu thế này sao có thể nói cho người lạ nghe? Tiêu Hào thở dài: "Ông anh nói đúng. Việc này nghĩ một chút thôi, chắc chắn không thể thực hiện, bị bắt sẽ mất đầu. "Đương nhiên là tôi có nghĩ thế cũng không làm nổi. Tôi nghe nói, Yêu tộc chúng ta cách thủ đô Võ Thần rất xa, phải vượt qua rất nhiều ngọn núi lửa"