Chương 867: Bị lừa rồi!
Rất nhanh sau đó, Tiêu Hào cảm thấy có gì đó không ổn.
Anh lớn tiếng hét lên: “Chủ tịch, cách để cứu người phụ nữ này là truyền máu trong người tôi cho bà sao?
Giọng nói của Lục Vũ Dương vang lên: “Đúng, chính là như thế, đây là cách duy nhất để cứu bà ta.”
Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Nói như vậy, bà đã biết trước nếu cứu người phụ nữ này, sau khi bà ấy tỉnh lại thì tôi sẽ chết, đúng không?
Lục Vũ Dương trả lời: “Sự thật là thế, vừa nãy tôi còn nghĩ làm sao để lừa cậu, làm sao để thuyết phục được cậu chịu cứu bà ta, sau đó tiện tiễn cậu vào quan tài” “Nhưng thật không ngờ được, anh lại tình nguyện chủ động đi cứu bà ta, tôi cũng không muốn anh chết nhưng mà tôi cũng không có cách nào."
Tiêu Hào hít một hơi nói: “Bà có chắc sau khi tôi mất, ý thức của người phụ nữ này sẽ hoàn toàn tỉnh táo? Mọi bất thường trong cơ thể đều có thể hồi phục?”
Lục Vũ Dương mỉm cười, tiếng cười mang theo một chút chế nhạo nói: “Cậu thật sự cho là tôi muốn cứu người? Tại sao tôi phải cứu? Tôi cũng chẳng quen bà ta, trong mắt tôi bà ta cũng chỉ là kẻ xa lạ
Nghe tới đây, Tiêu Hào khó hiểu hỏi: “Không phải bà nói bà ta là người của Yêu tộc cổ xưa ư? Trăm phương ngàn cách đưa người tới đây, không phải vì để cứu người? Bây giờ ý của bà là thế nào?”
Lục Vũ Dương nói: “Thật sự không ngờ trên thế giới này lại còn có người ngốc như cậu.” “Cho dù có là người của Yêu tộc cổ xưa thì liên quan gì tới tôi? Tôi lại không phải là người dưới trướng thuộc Yêu tộc cổ xưa, càng không phải là hậu duệ của bà ta “Sở dĩ đưa bà ta về chỉ để lấy được huyết mạch của bà ta, nhưng lại phát hiện bà ta bị mất máu, hơn nữa còn mất vô cùng nghiêm trọng.” “Cho nên cách duy nhất là hồi phục lại tất cả lực lượng huyết mạch của bà ta, sau đó lại lấy đi lượng máu đấy biến thành của tôi.”
Nghe vậy trong lòng Tiêu Hào cảm thấy rất phẫn nộ!
Cuối cùng anh cũng hiểu rồi: “Bà không những muốn máu của bà ấy, mà còn muốn cả máu của tôi, đó là lý do bà đưa tôi tới đây đúng không?” Lục Vũ Dương lại cười nói: “Bây giờ biết thì đã muộn rồi, trước đây tôi đã kiểm qua máu của cậu, cậu thật sự có đến chín loại huyết mạch, mà còn là Võ Thần Huyết." “Nhưng Ma Đông máu cường đại này, tiếc là tôi cũng không có cách nào hấp thụ được, cũng chẳng có cách đoạt được, vậy thì chỉ nghĩ tới cách khác thôi." “Chỉ cần truyền hết máu của cậu vào trong cơ thể bà ta, để trận pháp Cửu Long chuyển hóa máu của bà ta “Đến lúc đấy chỉ cần lấy đi máu của bà ta, cũng tương đương lấy đi máu của hai người, đúng là một công đôi việc.
Tiêu Hào thật sự không thể tin được mình đã bị tính
Anh nói: “Bà không sợ bà ấy tỉnh lại sẽ giết bà sao? Hoặc là không sợ tôi sẽ giết bà?” "Ha ha ha ha..."
Lục Vũ Dương cười lớn: “Đừng nói là cậu thật sự nghĩ là bà ta sẽ tỉnh sau khi hai dòng máu hòa hợp đấy chứ? Cơ thể tỉnh và ý thức thức tỉnh là hai chuyện khác nhau. “Nói cho cậu biết, muốn người tỉnh lại, nếu đến tôi cũng chẳng có biện pháp vậy thì làm sao bà ta có khả năng tỉnh lại đây?” “Còn chuyện cậu muốn giết tôi, cậu có thể làm được sao? Cậu cho rằng tôi không biết cậu là ai sao? Cho rằng tôi không biết cảnh giới của cậu à?” “Tên thật của cậu không phải là Bành Bối Nhĩ, mà là Trương Lỗi thuộc hạ của Kim Quang, hơn nữa thực lực của cậu đã đến cảnh giới Đế Vương, tôi nói đúng không?”
Tiêu Hào nghe tới đây không khỏi sửng sốt. Anh không hiểu được đối phương làm sao biết được những thống tin này.
Những thông tin này đều là cơ mật, hơn nữa Yêu tộc cách biệt với thế giới bên ngoài, không có phương tiện nào có thể liên lạc với người của thế giới bên ngoài.
Đột nhiên, trong đầu Tiêu Hào xuất hiện lên một hình bóng đó chính là Thanh Nhã.
Thanh Nhã biết bản thân tên Trương Lỗi, biết mục đích của mình đến, nhưng không hề biết bản thân là cảnh giới Đế Vương.
Tiêu Hào hỏi: “Thanh Nhã phản bội tôi, đúng không?” Lục Vũ Dương nói: "Không sai, chính là con bé đó bán đứng anh, thực ra cô ta là người của Tam hoàng tử.
Tiêu Hào thật không dám tin rằng cả nhà Thanh Nhã đều bị giết dưới tay Tam hoàng tử, vậy sao có thể là người của Tam hoàng tử được?
Hơn nữa trước đấy Thanh Nhã còn bị tra tấn bởi người của Hồn Điện trong mấy năm, chịu đau đớn thống khổ, làm sao Thanh Nhã có thể làm việc cho kẻ thù?
Lục Vũ Dương cười đáp: “Có phải rất tò mò? Rất ngạc nhiên?" “Trên thực tế, trước đây Thanh Nhã đã cùng rất nhiều người lén lút đến Yêu tộc của chúng tôi, ngoài cô ta ra thì những người khác đều bị chúng tôi giết chết, chỉ có mỗi cô ta còn sống sót. “Sở dĩ họ bị giết, cũng là do Thanh Nhã đã nói cho chúng tôi vị trí, cô ta thực chất vẫn luôn là người của Tam hoàng tử” “Mấy năm nay, mọi thứ Thanh Nhã làm trong đội bảo vệ, Tam hoàng tử đều biết tất. “Cho nên chuyện các người tới đây để tìm chứng cứ đối phó Tam hoàng tử, những thứ này chúng ta đều biết “Thanh Nhã nói với tôi, để tôi nghĩ cách giết cậu ngay tại đây, tất nhiên, đây cũng là yêu cầu của Tam hoàng tử “Nhưng không ngờ tới trên người anh lại có bảo vật, lại còn có quan hệ tới người phụ nữ này, tất cả những điều này dường như là do trời cao đang ưu ái tôi.” “Lần này, không những có thể hoàn thành được nhiệm vụ Tam hoàng tử giao cho, mà còn có thể lấy được huyết mạch của hai người, thật sự là quá tốt rồi, ha ha ha ha!” Tiêu Hào thật sự rất tức giận, anh cũng chẳng ngờ tới tất cả những điều này đều là âm mưu. Tiêu Hào tức giận, thật sự rất tức giận! Cập nhật nhanh nhất* trên tamlinh247.net
Lục Vũ Dương muốn sát hại anh và mẹ, anh tuyệt đối không cho phép điều đó.
Cơn thịnh nộ của Đế vương khủng khiếp như thế nào? Nhưng Tiêu Hào phát hiện ra rằng muốn vận sức mạnh nhưng tất cả sức mạnh trong đan điền đều không thể vận lên được, trong tích tắc lại biến mất.
Cho dù là sức mạnh của Đế vương, cũng chẳng có cách nào nhấc lên được, điều này làm Tiêu Hào rất kinh ngạc.
Anh nhìn những đường vân máu xung quanh cỗ quan tài pha lê, sau đó cũng đã rõ ràng, những đường này không đơn giản, cỗ quan tài trước mắt này cũng không hề đơn giản, cộng thêm trận pháp Cửu Long vô cùng mạnh mẽ, hoàn toàn vây khốn Tiêu Hào lại nơi này. trận pháp Cửu Long, còn có quan tài pha lê, cũng như những vẫn máu trên quan tài, ba sức mạnh này chồng chéo lên nhau liền có thể phong ấn được sức mạnh Để vương.
Đây vốn là cái bẫy do Lục Vũ Dương giăng sẵn cho Tiêu Hào, một đời Đế vương không ngờ lại bị khống chế ở nơi này.
Lục Vũ Dương nhìn thấy hành động của Tiêu Hào trong cỗ quan tài cảm thấy vô cùng nực cười, nói: “Đừng giãy giụa nữa, tôi biết thực lực cậu rất mạnh, nhưng mà cậu có biết cỗ quan tài trước mắt này là gì không? Cậu có biết nguồn gốc của trận pháp Cửu Long không?” “Cho dù cậu có là Đế vương, tôi cũng có thể khiến cậu bị vây khốn trong đó.
Tiêu Nam đương nhiên là biết rõ sức mạnh của trận pháp Cửu Long, anh đã ừng thấy ở Đoạn Hồn Nhai, trận pháp Cửu Long có thể nuốt chửng một con rồng trưởng thành.
Tiêu Hào cũng sớm nhận ra rằng, tay của mình và mẹ dường như bị một lực thần bí nào đó xích lại một chỗ, không thể nào gỡ ra được. Máu trong người nhanh chóng chảy vào bên trong người mẹ, chẳng có cách nào ngăn được.
Tiêu Nam vốn có thể cưỡng ép bỏ tay ra, sức mạnh của anh hoàn toàn phá hủy được cỗ quan tài này, thậm chí là hủy đi trận pháp Cửu Long.