Chương 883: Bắt gọn một mẻ
Nếu cái chết của Tam hoàng tử là ngoài ý muốn, vậy thì tất cả những chuyện còn lại đều dễ giải quyết.
Chỉ cần chuyện này không ầm ỹ, Kim Quang sẽ đủ khả năng đè chuyện này xuống. Hơn nữa còn có Võ Thần ủng hộ Tiêu Hào, chắc chắn sẽ không xảy ra bất kỳ vấn đề nào.
Cho nên Tiêu Hào cố nhịn xuống, làm việc theo kế hoạch trước.
Tam hoàng tử nhìn thấy hai người đi đến thì vội vàng đứng dậy nghênh đón. “Bái kiến Tam hoàng tử điện hạ!” Thanh Nhã lập tức hành lễ với Tam hoàng tử.
Tiêu Hào cũng ôm quyền hành lễ với Tam hoàng tử, nói: “Bái kiến Tam hoàng tử điện hạ
Vẻ mặt Tam hoàng tử đầy kích động, chủ động đi lên nghênh đón, vội vàng đỡ Thanh Nhã dậy.
Sau đó anh ta nói với hai người: “Hai vị không cần đa lễ.
Thanh Nhã vội vàng giới thiệu: “Tam hoàng tử điện hạ, vị này chính là Hắc Ưng các hạ cường giả mạnh nhất của thành Di Thất.
Tam hoàng tử vội vàng ra hiệu mời, nói: "Hắc Ưng các hạ, mời anh qua bên này ngồi."
Tam hoàng tử cực kỳ tôn kính và khách sáo với Hắc
Ung.
Tam hoàng tử cũng để cho Thanh Nhã ngồi xuống, trước kia Thanh Nhã đã làm việc cho Tam hoàng tử, trước tới nay đều chỉ đứng báo cáo công việc, chưa từng có cơ hội ngồi chung với Tam hoàng tử.
Nhưng bởi vì chuyện lần này thật sự rất quan trọng, Tam hoàng tử rất biết ơn Thanh Nhã cho nên mới để cho cô ta ngồi cùng.
Thanh Nhã có hơi kinh ngạc và hoảng sợ, thế nhưng những chuyện xảy ra tiếp theo lại càng làm cho Thanh Nhã thấy giật mình hơn.
Không ngờ Tam hoàng tử lại tự pha trà cho hai người, Tam hoàng tử là người thần thánh thế nào chứ, người này chính là con trai thứ ba của Đế Vương Hoàng triều đứng trên vạn người của thủ đô Võ Thần.
Bây giờ anh ta lại tự pha trà cho Thanh Nhã, làm cô ta sợ tới mức giống như thấy tuyết rơi mùa hè, trong lòng càng cảm thấy được chiều mà sinh sợ.
Xem ra lần này cô ta thật sự đã lập được công lớn, nếu làm xong chuyện này thì Thanh Nhã sẽ trở thành tâm phúc bên cạnh Tam hoàng tử.
Lúc này Tiêu Hào đưa cuốn thư bằng da dê đưa cho Tam hoàng tử, nói: “Tam hoàng tử điện hạ, đây chính là thư mà Chủ Tịch Thành Phố chúng tôi viết cho anh, mời anh xem qua
Thanh Nhã đã báo cáo hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra cho Tam hoàng tử bằng nhẫn truyền âm, cho nên Tiêu Hào nhanh chóng lấy thư ra giao cho Tam hoàng tử.
Tam hoàng tử cầm cuốn thư trong tay nhưng lại không mở ra được, bởi vì cái này cần phải có sức mạnh Đế vương. Có một người mặc áo đen nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Tam hoàng tử, người áo đen nhận cuốn da dễ, sau đó sờ nhẹ trên mặt, cuốn da dễ đã dễ dàng được mở ra.
Tam hoàng tử nhanh đọc nội dung bên trong, nội dung của nó rất đơn giản, Trương Lỗi bị giết chết, bây giờ tìm được một món bảo bối có thể giúp Tam hoàng tử đột phá lên cảnh giới Đế Vương.
Hai mươi ngày sau gặp mặt ở khu vực gần núi Cửu
Hỏa. Tam hoàng tử cần phải tự mình cầm theo bí tịch tối cao của Hoàng thất thủ đô Võ Thần để làm vật trao đổi với bảo bối.
Sau khi Tam hoàng tử xem xong thư thì không cảm thấy có gì bất thường.
Nét chữ trong thư đúng là của Lục Vũ Dương.
Mà qua vài đợt sức mạnh kỳ diệu thì cuốn thư cũng nhanh chóng biến mất, không để lại bất kỳ dấu vết nào. Tam hoàng tử hỏi: “Hắc Ưng các hạ, ý của Chủ Tịch Thành Phố là muốn tôi tự mình ra mặt giao dịch sao?”
Cả người Tiêu Hào chìm trong bóng tối, không thấy rõ mặt mũi.
Thật ra vẻ ngoài của Hắc Ưng cũng không tệ, chỉ là anh ta luôn âm thầm làm việc cho Chủ Tịch Thành Phố, cho nên rất ít người biết khuôn mặt thật của anh ta.
Giọng nói của Tiêu Hào rất tôn kính, trả lời: “Tam hoàng tử điện hạ, ý của Chủ Tịch Thành Phố chúng tôi là lần hành động này rất quan trọng, cần phải để Tam hoàng tử điện hạ tự mình làm.” “Tôi tin sau khi Tam hoàng tử điện hạ tự mình kiểm tra sức mạnh của đá quý thì anh mới hoàn toàn tin tưởng đúng chứ? Với lại Chủ Tịch Thành Phố chúng tôi đã từng nói bà ấy cần tự mình kiểm tra bí tịch tối cao của Hoàng thất thủ đô Võ Thần.”
Sau khi Tam hoàng tử xác nhận lại lần nữa, anh ta hơi nhíu mày trong lòng thoáng do dự.
Đương nhiên anh ta biết tầm quan trọng của chuyện lần này, nhưng anh ta sợ sau khi giao bí tịch tối cao của Hoàng thất cho Lục Vũ Dương sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn? Sau này có xảy ra vấn đề lớn nào hay không?
Bởi vì bí tịch Hoàng thất của thủ đô Võ Thần nhất định không thể để cho người ngoài biết.
Có điều, Tam hoàng tử lại nghĩ thêm, tám mươi phần trăm thành viên trong Hoàng thất đều sẽ tu luyện bí tịch Hoàng thất Thủ đô Võ Thần.
Cho dù có thật sự tiết lộ ra ngoài thì sẽ không ai nghi ngờ anh ta đâu nhỉ?
Cho dù có người nghi ngờ anh ta thì sao chứ?
Không có chứng cứ, ai có thể làm gì anh ta?
Những năm gần đây Tam hoàng tử đã làm rất nhiều việc.
Có rất nhiều việc ai cũng biết do là Tam hoàng tử làm. Nhưng mà không có chứng cứ, vì thế không một ai dám xung đột chính diện với Tam hoàng tử, người muốn giết Tam hoàng tử trên cơ bản đều bị anh ta xử lý sạch.
Tam hoàng tử nhìn người áo đen bên cạnh, dù sao người áo đen này đã đạt cảnh giới Đế Vương, anh ta muốn người này đưa ra lời khuyên cho mình.
Người áo đen nghĩ đến cục diện hiện tại, lại nghĩ đến cảnh giới của Tam hoàng tử. Nếu Tam hoàng tử tiếp tục kéo dài e là sau này sẽ khó có thể đột phá đến cảnh giới Đế Vương.
Giờ đây chính là một cơ hội cực kỳ tốt, cơ hội này hiếm có, nhất định phải nằm cho thật chắc, cho nên người áo đen nhìn Tam hoàng tử rồi nặng nề gật đầu.
Tam hoàng tử nói: “Hai vị các hạ, xin chờ một lát, tôi sẽ trở lại nhanh thôi.” Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net* để ủng hộ team nha !!!
Tam hoàng tử sắp xếp người áo đen tiếp đãi hai người, còn anh ta đi qua phía sau bức tường trôn ốc, sau đó sử dụng một màng cách âm.
Tam hoàng tử lập tức trò chuyện với hai người, mà hai người kia có quan hệ vô cùng thân mật với Tam hoàng tử, và cũng biết rõ giao dịch giữa anh ta với thành Di Thất
Cho nên Tam hoàng tử muốn nói việc này cho hai người kia, để cho họ đưa ra lời khuyên cho mình.
Cuối cùng, đáp án mà hai người kia cho Tam hoàng tử chính là nắm lấy cơ hội lần này, tận dụng cơ hội này, nếu để mất sẽ không có cơ hội thứ hai.
Sau khi Tam hoàng tử nhận được câu trả lời khẳng định của bọn họ thì quyết định sẽ tự mình ra mặt gặp gỡ Chủ Tịch Thành Phố Dị Thất để hoàn thành cuộc giao dịch này.
Sau khi Tam hoàng tử quay lại thì tiếp tục trò chuyện với Tiêu Hào và Thanh Nhã.
Tam hoàng tử cười nói: “Hắc Ưng các hạ, tôi đồng ý chuyện lần này, nhờ anh trở về chuyển lời cho Chủ Tịch Thành Phố đại nhân, hai mươi ngày sau tôi nhất định sẽ mang theo những đồ vật bà ấy yêu cầu tới đúng giờ.
Sau khi bàn bạc xong mọi chuyện, trong lòng Tiêu Hào đã thấy an tâm hơn.
Tiêu Hào nói: “Tôi nhất định sẽ truyền lại lời của Tam hoàng tử điện ha."
Tam hoàng tử nói: “Hôm nay cũng đã tối rồi, tôi sẽ sắp xếp cho Hắc Ưng các hạ một khách sạn trong thành, sáng mai anh và Thanh Nhã hãy quay trở về
Lần này Thanh Nhã đi là để thay mặt Tam hoàng tử chuyển lời đến cho Chủ Tịch Thành Phố đại nhân.
Tiêu Hào lại nói thêm: “Thời gian lần này gấp gáp, hơn nữa tôi là người Yêu tộc, không thể ở nơi đây lâu được, nếu chuyện này đã bàn bạc xong thì tôi muốn nhanh chóng hành động” Tam hoàng tử cười nói: “Đừng nôn nóng quá, bởi vì tôi còn có một vài việc nhỏ muốn để cho Thanh Nhã đi làm, cũng cần người Yêu tộc các anh giúp đỡ
Tiêu Hào không biết Tam hoàng tử đang làm trò quỷ gì, nói: “Tam hoàng tử điện hạ cần chúng tôi giúp đỡ gì thì cứ nói, chỉ cần có thể làm được chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.
Câu trả lời của Tiêu Hào khiến Tam hoàng tử rất hài lòng.
Tam hoàng tử gật đầu, cười nói: “Cho tới nay có rất nhiều người ở thủ đô Võ Thần ngầm đối phó tôi, muốn giết chết tôi, những thế lực này đã ăn sâu bén rễ rất khó diệt trừ" “Hơn nữa những thế lực này vẫn luôn tìm chứng cứ tôi giao dịch với Yêu tộc, sau đó đưa tôi ra trị tôi." “Tôi nghĩ muốn sử dụng lần giao dịch với Yêu tộc lần này làm mồi nhử tạo cơ hội bắt gọn một mẻ đám người này.
Lòng Tiêu Hào rất khiếp sợ, rõ ràng Tam hoàng tử muốn lợi dụng chuyện lần này để đối phó với đám người Đại đội trưởng Hoàng thành, muốn diệt trừ tận gốc những người này.
Tiêu Hào tiếp tục hỏi: “Xin hỏi Tam hoàng tử điện hạ, cụ thể là cần phải làm gì?"