Chương 928: Hôn tạm biệt
Anh ta phát hiện tất cả những gì anh ta sắp xếp của mình đều vô dụng.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Tần Kình yêu cầu Đường Minh Tam tiếp tục ở lại cạnh Tiêu Hào chờ kế hoạch tiếp theo.
Lúc này Độc Cô Lão Nhân đã bàn bạc xong với Đế Vương Khu, ông ta đi tới nhìn thấy khuôn mặt ủ rũ của Tần Kình liền vội vàng hỏi đa xảy ra chuyện gì, Tần Kình nói hết mọi chuyện cho Độc Cô Lão Nhân nghe.
Độc Cô Lão Nhân nghe tin Thượng Quan Linh Nguyệt đã chết ông ta có chút đau lòng, Thượng Quan Linh Nguyệt là để tử đắc ý nhất mà ông ta bồi dưỡng. Không ngờ không giết được Liễu Nguyệt Hân còn hy sinh một đệ tử Độc Cô Lão Nhân tức giận: “Tiêu Hào chết tiệt này rốt cục mạnh đến mức nào? Làm thế nào lấy được ba huyết mạch Đế Vương của ba thành này? Cậu ta là người như thế nào? “Chẳng lẽ Tiêu Hào là Đế Vương cao cao tại thượng,
Đế Vương bất khả chiến bại ư?” “Không thể, tuyệt đối không thể” Sắc mặt Tần Kình rất khó coi. “Tôi hiểu rõ Tiêu Hào, anh ta chỉ là một con tốt, chỉ là con rể của thành Danh Nam mà thôi.” “Năm đó bị nhốt vào tù, được người của Long tổ nhìn trúng, sau khi được bồi dưỡng nhiều năm cũng trở thành một người mạnh mẽ. “Chỉ trong sáu bảy năm, một đứa trẻ bình thường sao có thể trở thành Đế Vương được?” Bất cứ ai nghe thấy những điều này đều cho rằng nó quá vô lý.
Có bao nhiêu gia tộc thế lực hùng mạnh, thậm chí là hoàng tộc của ba khu vực lớn đều sử dụng tất cả các loại bí tịch và tài nguyên để bồi dưỡng những người mạnh mẽ từ nhỏ. Họ thông qua mọi nỗ lực để bồi dưỡng ra một Đế Vương mạnh mẽ, nhưng chuyện này rất khó, khó hơn cả trúng số độc đắc.
Bởi vì tỷ lệ để tạo ra Đế Vương là một phần trăm triệu, thậm chí là một phần trăm nghìn triệu, thực sự quá khó. Mà Tiêu Hào trước năm hai mươi tuổi là một người bình thường, không có bất cứ tài nguyên nào đào tạo, là một người bình thường hoàn toàn lẫn vào đám đông không ai để ý tới.
Loại người như vậy, chỉ sau sáu bảy năm tu luyện sao có thể trở thành Đế Vương, chẳng ai có thể tin được.
Nhưng hai người họ không biết bố mẹ Tiêu Hào là người mạnh mẽ đến mức nào.
Huyết mạch và thiên phú của Tiêu Hào được di truyền từ bố mẹ, dù hai mươi năm không tu luyện nhưng chỉ cần kích hoạt huyết mạch và thiên phú đó, trong thời gian ngắn có thể điên cuồng nâng cao thực lực, sáu bảy năm có thể thành Đế Vương không phải chuyện khó
Kỳ thực Tiêu Hào đã đột phá cảnh giới Đế Vương trong hơn ba năm.
Tần Kình nhớ lại chuyện anh ta đối đầu với Tiêu Hào hơn một năm nay, càng nghĩ càng thấy mệt mỏi. Anh ta ngồi xuống ghế toàn thân giống như bị tê liệt. “Độc Cô, ông nói cho tôi biết chúng ta có kế hoạch gì để giết Tiêu Hào?”
Độc Cô Lão Nhân nói: “Chúng ta đã đến Đế Vương Khu, Cửu Âm huyết mạch đang ở trong tay tôi, chúng ta có thể dùng huyết mạch này để bàn điều kiện với Đế Vương Khu “Hiện tại bàn bạc cũng tương đối rồi, chỉ cần chúng ta có quan hệ với Đế Vương Khu, sau này đối phó Tiêu Hào không phải là chuyện quá dễ dàng sao?” “Hiện tại Cửu Âm huyết mạch là con bài mạnh nhất trong tay chúng ta, chúng ta phải dùng con bài này đổi lấy tài nguyên tu luyện để nâng cao sức mạnh của bản thân, sau đó chúng ta cùng liên minh đối phó Tiêu Hào.”
Nghe đến đây mắt Tần Kình sáng lên, dù thế nào đi nữa, anh ta sẽ không từ bỏ việc đối phó với Tiêu Hào, cho dù thất bại bao nhiêu lần, anh ta vẫn phải quay trở lại.
Ban đầu Tần Kình muốn giết Tiêu Hào để diệt khẩu, bởi vì anh ta cho rằng năm đó anh ta giết hết người nhà họ Tiêu, chỉ còn lại Tiểu Hào nên muốn diệt cỏ diệt tận gốc.
Hiện tại Tần Kình giết Tiêu Hào chỉ vì mục đích duy nhất là vì báo thù cho gia tộc.
Chẳng mấy chốc Tần Kình đã hồi phục trạng thái, anh ta nắm chặt tay nghiến răng nghiến lợi nói: “Tiêu Hào anh chờ đấy cho tôi, sẽ có ngày tôi giết anh, giết tất cả những người xung quanh anh.”
Mấy ngày gần đây Tiêu Hào luôn ở bên cạnh Liễu Nguyệt Hân. Tiêu Hào muốn quan sát tình trạng hấp thụ huyết mạch trong cơ thể Liễu Nguyệt Hân. Nếu cơ thể cô có bất kỳ phản ứng bất thường nào, hoặc vấn đề khác Tiêu Hào sẽ kịp thời xử lý.
Đến ngày thứ ba cơ thể Liễu Nguyệt Hân không còn bất kỳ vấn đề nào nữa. Tiêu Hào dạy có rất nhiều phương pháp tu luyện, để cô luyện tập trong Linh Trì, có vấn đề gì có thể hỏi Chu Tước. Bởi vì anh phải tham gia cuộc đàm phản ba bên sẽ được tổ chức một tháng sau đó, Tiêu Hào buộc phải rời khỏi đây.
Vấn đề này đã gây náo loạn cả thành phố. Tiêu Hào chưa đi gặp Đế Vương Trung tâm, Viêm Đế của Đế Vương Khu, cuộc đàm phán ba bên do Tiêu Hào quyết định sớm đã truyền ra ngoài. ТrцуeлАРР.cоm trang web c*ập nhật nhanh nhất
Trước đây Tiêu Hào chỉ dùng nhẫn truyền âm để chào hỏi Viêm Đế một tiếng, Viêm Đế lập tức yêu cầu Tiêu Hào trở về và báo cáo chi tiết sự việc. Bên ngoài cửa hang, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên hai người, Liễu Nguyệt Hân tựa vào vai Tiêu Hào, hai người vừa cười vừa nói, trên mặt đều là nụ cười hạnh phúc.
Sau khi nói chuyện một lát, Tiêu Hào nói: “Ngày mai anh phải đi rồi, có một chuyện quan trọng nhất định phải làm”
Nụ cười trên mặt Liễu Nguyệt Hân biến mất, cô bất lực nói: “Em biết anh rất bận, từ lúc trở về vẫn luôn bận rộn không có thời gian ở bên mọi người.
Tiêu Hào chỉ muốn ở bên Liễu Nguyệt Hân, đưa cô đến nơi không ai quen biết, sống một cuộc sống tốt đẹp. Tuy nhiên có nhiều chuyện thân bất do kỷ, muốn bỏ cũng không bỏ được, muốn rời đi cũng không rời được.
Anh phải giải quyết tất cả những vấn đề này mới có thể rời đi. Tuy nhiên giải quyết xong một việc thì những việc khác cứ nối nhau mà đến. Tiêu Hào cũng bất lực, gượng cười: “Anh đã hứa với em, sau khi báo thù sẽ cùng em kết hôn, tổ chức một đám cưới thật hoành tráng, sau đó một nhà chúng ta sẽ sống với nhau qua ngày thật hạnh phúc. Nhưng gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, anh không còn lựa chọn nào khác phải giải quyết triệt để những vấn đề này”
Liễu Nguyệt Hân biết để cứu sống cô, Tiêu Hào đã phải trả giá nhiều như thế nào. Anh đi tìm thuốc giải cho cô mới vướng vào những chuyện này.
Liễu Nguyệt Hân lại cười, nằm trên ngực Tiêu Hào: “Anh đi giải quyết chuyện của anh đi, em đợi. "Em sẽ chăm chỉ tu luyện, đợi em tu luyện đến cảnh giới nhất định, em sẽ đi cùng anh, dù có chuyện gì cũng không rời xa anh.
Từ trước đến này Liễu Nguyệt Hân chưa bao giờ nói những lời âu yếm như vậy, toàn bộ tình cảm đều được cô giấu kín trong lòng.
Tiêu Hào cũng vậy, anh vốn không phải là người giỏi bộc lộ tình cảm, cũng không biết nói mấy câu ngọt ngào. Đối mặt với kẻ ngốc trước mặt Liễu Nguyệt Hân đành phải lên tiếng trước.
Bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên Liễu Nguyệt Hân hôn lên môi Tiêu Hào. Tiêu Hào không ngờ cô sẽ hôn anh, anh cảm thấy lạnh trên môi, sau đó một cảm giác ngọt ngào truyền đến trái tim anh.
Thác nước xinh đẹp, bốn bên có chim hót hoa thơm, ánh nắng ấm áp.
Một đôi tình nhân, đang hôn nhau đắm đuối...