Chương 967: Niếp Vô Tình
Còn nữa, thành Đêm Đen có những thợ rèn và luyện đan sự hết sức cường đại.
Hàng trăm năm trước, do vị luyện đan sư mạnh nhất Kỳ Hạ đã luyện chế vài loại độc dược vô cùng mạnh mẽ, hại chết không ít người nên bị người của Long tổ và vương triều Ám Dạ đuổi giết. Cuối cùng, vị luyện đan sư này chạy trốn tới thành
Đêm Đen.
Lúc chạy trốn hắn còn đem theo rất nhiều sách luyện đan quý và còn dẫn theo cả mấy chục gã đệ tử. Sau đó những người này cắm rễ ở thành Đêm Đen, hơn nữa còn nhận được sự nâng đỡ của chủ tịch thành phố.
Còn về phương diện rèn đúc, gia tộc của chủ tịch thành phố là một gia tộc rất giỏi về nghề rèn, các chủ tịch thành phố của những triều đại trước đây đều là bậc thầy rèn đúc.
Vậy nên sự phát triển của thành Đêm Đen chủ yếu là nhờ buôn bán đạn dược, vũ khí và bảo thạch.
Sở dĩ Đế Vương Khu cấm giao dịch với thành Đêm Đen là bởi vì thành Đêm Đen rất gần với một thành phố của người Kỳ Hạ bình thường.
Với lại, làm ăn lâu dài với người của thành Đêm Đen cũng sẽ dẫn tới hỗn loạn.
Mà chút hỗn loạn này sẽ thường xuyên mang tới một ít phiền toái cho Hải Châu.
Hơn nữa, có lúc còn ảnh hưởng tới thành phố loài người.
Đại đa số tội phạm trong thành Đêm Đen đều là cường giả của Kỳ Hạ và Đế Vương Khu
Bởi vì tội phạm ở thủ đô Võ Thần và Ma Đô rất khó trốn thoát ra khỏi đất nước của bọn họ.
Vài năm trước, có một ít người Kỳ Hạ tới buôn bán cùng người thành Đêm Đen, đôi lúc sẽ dẫn vài tên tội phạm trốn thoát ra ngoài.
Thậm chí, bọn họ gây nên hỗn loạn ở rất nhiều thành phố, khiến cho Kỳ Hạ tổn thất nghiêm trọng.
Bởi vì các nguyên nhân đó, Đế Vương Khu tuyệt đối không cho phép các thế lực của Kỳ Hạ giao dịch qua lại với thành Đêm Đen. Tuy nhiên người của thủ đô Võ Thần và Ma Đô lại thường xuyên làm ăn cùng người thành Đêm Đen, đặc biệt là người Ma Đô, rất tấp nập.
Có điều nếu người ở những nơi ấy mà muốn giao dịch với thành Đêm Đen thì vẫn phải đi qua địa bàn Kỳ Hạ.
Mà người Kỳ Hạ không cho phép bất kì ai đến gần thành Đêm Đen.
Cho nên bọn họ chỉ còn cách buôn lậu, tiến hành tất cả trong bóng tối.
Dĩ nhiên, đối với chuyện này, cường giả của Hoa Hạ cũng là mắt nhắm mắt mở, chỉ cần bọn họ không gây ra chuyện gì thì cũng không ngăn cấm mua bán.
Nếu không, Hải Châu lớn như vậy, muốn sắp xếp chốt kiểm soát ở thành Đêm Đen bên kia Hải Châu sẽ vô cùng phiền phức.
Số lượng nhân lực và tài lực hao phí sẽ là một con số khổng lồ.
Quan trọng hơn nữa, người của thành Đêm Đen tuyệt đối không cho phép bất kì ai bố trí chốt kiểm soát ở gần thành phố, quản chế bọn họ. Nếu như bị người thành Đêm Đen phát hiện, chủ tịch thành phố chắc chắn sẽ dẫn lượng lớn quân binh đến tuyên chiến với những người đó. Bởi vì thành Đêm Đen là một thành phố khép kín, tài nguyên của bọn họ rõ ràng là có hạn nên cần phải vận chuyển rất nhiều thứ từ bên ngoài vào, việc giao dịch tất nhiên là tiến hành trong bóng tối.
Niếp Vô Tình thấy anh cả không bị thương nên vô cùng vui vẻ, kéo anh ngồi xuống cái ghế ở cạnh để trò chuyện. Niếp Vô Tình nói: "Anh cả, tối hôm nay chúng ta lên đường cả đêm, hôm sau là đến biên giới thành Đêm Đen." "Chuyện lần này vô cùng quan trọng, tất cả hàng hóa đều đã chuyển lên du thuyền này, sau này tuyệt đối không thể để xảy ra bất cứ vấn đề gì." Tiêu Hào lật xem ký ức của Trương Hồng Long, hầu như mỗi tháng bọn họ đều tiến hành giao dịch cùng thành
Đêm Đen một lần.
Còn hàng hóa giao dịch đều là những món đồ được niêm phong kín kẽ.
Kể cả là Niếp Vô Tình lần Trương Hồng Long cũng không có tư cách được biết.
Bọn họ chỉ dựa theo phân phó, đem hàng hóa đến khu vực được chỉ định, gỡ hàng hóa xuống, sau đó đặt ở một nơi nào đó rồi rời đi. Mà hàng hóa giao dịch được chia thành bốn cấp bậc. Hàng hóa cấp một là bình thường nhất, hàng hóa cấp bốn là quan trọng nhất. Lần này, người của nhà họ Niếp đặc biệt tới dặn dò Niếp Vô Tình rằng đây là hàng hóa cấp bốn.
Hơn nữa còn bố trí mười cường giả đi theo Niếp Vô Tình, cả mười người đều là cường giả cảnh giới Âm Thần.
Trước kia Niếp Vô Tình cũng từng hợp tác với Trương
Hồng Long vận chuyển hàng hóa cấp bốn nhưng cho tới bây giờ chưa từng xảy ra chuyện gì.
Lần này mâu thuẫn với Long tổ là điều không ngờ trước, đã sớm giải quyết xong.
Tiêu Hòa nói: "Nhị đệ, không ai nghĩ tới lần này lại xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn như vậy" "Chẳng qua anh thấy hơi kỳ quái, máy bay xảy ra chuyện, tại sao lại là người của Long tổ đến điều tra mà không phải người của ngành liên quan tới chứ?
Niếp Vô Tình nói: "Chuyện này hơi kì lạ, lúc trước thuyền của chúng ta đi qua khu vực đó, những người đến sớm nhất không phải người của Long tổ mà là rất nhiều cường giả Hồn Điện." "Những cường giả Hồn Điện này đang trục vớt xác máy bay, không biết bọn họ muốn tìm cái gì, ta còn đi qua hỏi, kết quả những người này đều là thành viên cao cấp của Hồn Điện, nói ta không nên hỏi nhiều, có thể là bọn họ đã dẫn người của Long tổ tới." Cập nhật chương mớ*i nhất tại TгцуeлАРР.coм
Tiêu Hào suy nghĩ, máy bay nổ cách mặt đất mười nghìn mét trên không, nếu như cường giả Hồn Điện không kịp nhảy dù thì cũng sẽ bị nổ chết.
Coi như là nổ không chết thì khi rơi xuống từ độ cao mười nghìn mét chắc chắn cũng sẽ chết.
Mà một số lượng lớn cường giả Hồn Điện đột nhiên xuất hiện ở Hải Châu chứng tỏ tổng điện chủ cùng những cường giả Đế Vương kia toàn bộ đều chết.
Nếu không thành viên cao cấp và cường giả Hồn Điện cũng không tới nơi này.
Tiêu Hào không hiểu, cuối cùng là ai đã cứu anh cơ chứ? Đã cứu anh thì tại sao lại mặc kệ anh trong Hải Châu?
Rốt cuộc là vì lí do gì, chẳng lẽ người này không tiện hiện thân?
Sau khi lại trò chuyện một hồi, hai người liền vào khoang thuyền nghỉ ngơi. Tiêu Hào thay một bộ quần áo khô, nằm trên chiếc giường mềm mại rồi nhớ lại những chuyện xảy ra gần đây.
Từ sau khi huyết mạch của Liễu Nguyệt Hân bị lấy đi, anh đi tới Ma Độ, ở đó liền xảy ra rất nhiều chuyện.
Sau đó anh đến thủ đô Võ Thần, chỗ ấy cũng lâm vào hỗn loạn. Anh tới thành Di Thất, nơi đó cũng xảy ra chuyện, chủ tịch thành phố còn bị giết chết. Tiêu Hào suy nghĩ một lúc, đột nhiên phát hiện chỉ cần là nơi anh đặt chân tới thì đều sẽ xuất hiện chuyện lớn.
Trước khi anh đến, Ma Đô là một mảnh đất yên tĩnh, thủ đô Võ Thần cũng không xảy ra chuyện gì, mà thành Di
Thất càng là phát triển cực kì yên bình. Thật ra thì những chuyện này cũng không thể trách Tiêu Hào.
Tiêu Hào chỉ là từng bước muốn lấy được vật mình cần, anh cũng không nghĩ tới sẽ dẫn ra nhiều âm mưu quỷ kế như vậy.
Sau cùng, theo sự phát triển của mọi việc, Tiêu Hào cũng là thân bất do kỷ, hơn nữa còn lâm vào hiểm cảnh. Tiêu Hào nghĩ tới nghĩ lui, mơ mơ màng màng ngủ mất.
Sáng hôm sau, nhân viên gọi Tiêu Hào dậy ăn sáng. Anh ngồi ăn sáng cùng với Niếp Vô Tình và mười mấy thuyền viên.
Trong lúc đang ăn, Tiêu Hào vô tình cảm nhận được khí tức của Niếp Vô Tình.
Niếp Vô Tình vậy mà lại ở cảnh giới Kim Đan, hình như cũng là Đại viên mãn. Tiêu Hào vô cùng giật mình, anh vốn biết Niếp Vô Tình, tu vi của anh ta rất thấp, thậm chí mới chỉ là cảnh giới Tiền Thiên thôi.
Tại sao chưa đến một năm lại biến thành Kim Đan Đại viên mãn?
Điều này chứng tỏ, thân thể Niếp Vô Tình đã được cải tạo rất lớn.
Với huyết mạch và thiên phú của anh ta, cần phải được cải tạo bởi bảo vật hoặc đan dược mới có thể trở thành Kim Đan Đại viên mãn.