Chương 973: Làm người phụ nữ của tôi
Giờ phút này Tiêu Hào đã biến hình thành một thanh niên chỉ chừng hai mươi, anh nhất định phải ra mặt cứu Trần Yên Nhiên.
Tiêu Hào đang chuẩn bị lên sàn, đột nhiên trên người Trần Yên Nhiên bạo phát ra từng luồng năng lượng màu máu mạnh mẽ.
Những luồng năng lượng màu máu này chỉ trong nháy mắt đã xé những luồng năng lượng sáng trắng trên người cô ra.
Vài tiếng “bùm bùm bùm” vang rền qua đi, những năng lượng này hoàn toàn biến mất, chẳng để lại gì. Tiêu Hào vốn đang muốn xuất thủ, thấy thế đành ngừng lại.
Mà cậu Dương cũng bị những năng lượng màu máu này làm bị thương.
Lồng ngực của cậu ta bị rạch ra bốn năm vết thương, máu chảy không ngừng.
Cậu Dương vô cùng hốt hoảng, cậu ta sờ miệng vết thương của mình, trên mặt lộ đầy vẻ đau đớn.
Tuy vết thương không quá nghiêm trọng, nhưng cũng tổn thương đến lục phủ ngũ tạng.
Cậu Dương nhìn chằm chằm Trần Yên Nhiên, nói: “Thứ kia vốn không phải là năng lượng của cô, trên người cô có bùa hộ thân rất mạnh, đúng không?
Trần Yên Nhiên sờ lên miếng ngọc màu máu trên ngực, nói: “Không sai, cậu Dương rất thức thời, mau nhận thua đi!” “Nếu cậu vẫn muốn tổn thương thôi, tôi chắc chắn sẽ không nể nang gì đâu, năng lượng của miếng bùa hộ thân này tuyệt đối có thể giết chết cậu!”
Cậu Dương khóa lại một vài huyệt vị trên người, miệng vết thương trên người cậu ta lập tức ngừng chảy máu. “Bùa hộ thân, cô cho rằng tôi sẽ không phá giải được?” “Bùa hộ thân đều là công kích bị động, sau khi đã công kích xong thì nó sẽ mất đi tác dụng.”
Cậu Dương nói xong, trong tay lại xuất hiện từng luồng ánh sáng trắng.
Lần này cậu ta vô cùng thông minh, trực tiếp công kích từ xa.
Những luồng ánh sáng trắng này lại biến thành những thanh kiếm trắng, hướng về phía Trần Yên Nhiên.
Áp lực của Trần Yên Nhiên tăng lên gấp bội, bởi vì thực lực của đối phương quá mạnh, mạnh gấp mấy lần mình.
Hơn nữa năng lượng của đối phương lại đang khóa chặt mình, cô căn bản không có cách nào tránh đi được, chỉ có thể dùng năng lượng của bản thân để đối kháng.
Trần Yên Nhiên hét to một tiếng, cũng sử dụng năng lượng cảnh giới Dương Nguyên công kích về phía đổi phương.
Đáng tiếc là năng lượng của cậu Dương như biển rộng sóng cả
Mà năng lượng của Trần Yên Nhiên thì lại như một dòng suối nhỏ, năng lượng của hai người hoàn toàn không thể so sánh được.
Năng lượng của Trần Yên Nhiên bị hóa giải ngay lập tức, chỉ còn lại những luồng năng lượng tráng đang lao mạnh về phía cô.
Mà ngay lúc này, bùa hộ thân trên người Trần Yên Nhiên lại phát huy tác dụng thêm một lần nữa.
Bùa hộ thân màu máu lại bộc phát, phá tan những luồng năng lượng trắng. Cậu Dương vô cùng thông minh, sau khi đánh ra một chưởng kìa xong, cậu ta lùi lại ngay lập tức.
Bùa hộ thân dù có năng lượng mạnh đến đâu đi nữa thì cũng không có khả năng công kích tầm xa. Cho nên cậu Dương thuận lợi tránh đi sự công kích của bùa hộ thân, liên tục lùi lại đến hơn năm mươi sáu mươi mét.
Trần Yên Nhiên thấy cậu Dương rút lui thì cười lạnh, quay người chạy về một hướng khác của sàn quyết đấu, nhảy xuống rồi lao vào trong bóng tối.
Trần Yên Nhiên cũng vô cùng thông minh, đã không phải đối thủ của người ta thì cứ chạy là thượng sách. “Cô cho rằng cô sẽ thoát khỏi bàn tay của tôi sao?”
Dưới chân cậu Dương lay động, tất trắng dưới chân đột nhiên biến thành từng mảnh vụn.
Cả người chỉ nghe "vụt" một tiếng, đã thấy cậu ta bay vọt ra mấy chục mét.
Mười mấy giây sau đã thấy Trần Yên Nhiên bị cậu Dương chặn lại.
Cậu Dương vung tay phải lên, từng luồng năng lượng mạnh mẽ bao vây lấy Trần Yên Nhiên.
Mà Trần Yên Nhiên căn bản cũng không có cách nào đối kháng với những năng lượng này. Xung quanh Trần Yên hiện xuất hiện vô số tia chớp trắng, cả người cô đã bị vây quanh trong một không gian được tạo thành từ vô số tia chớp.
Trong nháy mắt, Trần Yên Nhiên đã hiểu ra: “Cậu không phải là cảnh giới Ngưng Nguyên, cậu là Cường Giả của cảnh giới Lĩnh Vực!”
Cậu Dương bật cười, nói: “Không sai, tôi là cảnh giới
Lĩnh Vực “Để tôi cho cô biết, bổn thiếu gia mấy năm trước đã đột phá cảnh giới Lĩnh Vực. “Bây giờ con ranh Trần Yên Nhiên này, bổn thiếu gia sẽ cho cô nếm mùi Cường Giả của cảnh giới Lĩnh Vực
Cậu Dương vừa nói xong đã thấy một tia chớp bổ về phía Trần Yên Nhiên.
Mà bùa hộ thân trên người Trần Yên Nhiên lại phát huy tác dụng, phá tan tia chớp kia.
Nhưng tia chớp thứ hai, thứ ba vẫn tiếp tục lao lên.
Mà năng lượng trên bùa hộ thân của Trần Yên Nhiên như thể không bao giờ cạn, liên tục phá hủy từng luồng tia chớp. “Thú vị lắm, vô cùng thú vị.
Giọng nói của cậu Dương xuất hiện ở bốn phương tám hướng.
Nhưng Trần Yên Nhiên lại không hề nhìn thấy bóng dáng của cậu ta ở đâu cả.
Bởi vì nơi này là không gian lĩnh vực của cậu Dương, cậu ta là chúa tể của mọi thứ trong không gian này.
Chỉ có phá vỡ không gian này mới có thể đối phó với cậu Dương.
Nhưng chỉ với sức mạnh của Trần Yên Nhiên thì không thể vào phá vỡ không gian tia chớp trước mắt này cả. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng h*ộ team nha !!!
Cậu Dương cũng vô cùng ngạc nhiên, cậu ta không ngờ rằng năng lượng lá bùa hộ thân của đối phương lại mạnh mẽ đến thế.
Đã hơn một trăm tia sét đánh qua, nhưng vẫn luôn bị hóa giải mất. Thế nhưng, cậu Dương cũng đã phát hiện ra rằng năng lượng của bùa hộ thân đã dần dần yếu đi.
Cho nên, không bao lâu nữa thôi, lá bùa hộ thân này sẽ không thể bảo vệ Trần Yên Nhiên được nữa. Đến lúc đó, Trần Yên Nhiên sẽ bị cậu Dương khống chế hoàn toàn, vậy là câu Dương sẽ có thể muốn làm gì thì làm rồi.
Rốt cuộc, sau khi bị hơn ba trăm tia sét đánh đến, miếng ngọc trước ngực Trần Yên Nhiên vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ.
Cậu Dương cũng ngừng tấn công, cười to vài tiếng: “Ha ha ha, Trần Yên Nhiên, cô còn thứ bùa hộ thân nào nữa không? Còn năng lượng nào nữa không?” Cậu Dương đã hủy bỏ tất cả không gian năng lượng, sau đó bước từng bước về phía Trần Yên Nhiên.
Cả người Trần Yên Nhiên đều không thể cử động được, bị năng lượng của cậu Dương khống chế triệt để. Thế nhưng trong mắt của Trần Yên Nhiên không hề có chút e ngại.
Mà trong mắt của cô vốn đang là màu đen, lại đột nhiên biến thành màu máu.
Từng luồng năng lượng màu máu mạnh mẽ bắt đầu tuôn ra khỏi cơ thể cô.
Tiêu Hào ngay lập tức cảm nhận được sức mạnh và khí tức của những luồng huyết mạch này, đây là khí tức của huyết mạch Yêu Tộc. Tuyệt đối không thể gọi ra, một khi đã sử dụng, thì ai cũng không thể gánh nổi Trần Yên Nhiên.
Trần Yên Nhiên quát to: “Cậu Dương, cậu tốt nhất đừng đến đây, mau thả tôi ra! Nếu không tôi và cậu đồng quy vu tận!” "Ha ha ha!"
Cậu Dương cười to vài tiếng, nói: “Cô bây giờ còn sức mạnh nào nữa? Dùng hết đi chứ!” “Tôi thật cũng muốn xem xem cô có cách gì để cùng tôi đồng quy vu tận? Bây giờ cả người cô đến cái ngón tay còn không nhúc nhích được đâu nhỉ? Trừ nói chuyện ra thì cô chẳng làm được gì cả!” “Ngoan ngoãn đi cùng tôi đi, tối nay cô làm ấm giường cho tôi, sáng mai tôi sẽ thả cô đi, tuyệt đối sẽ không làm khó dễ cô!” “Đương nhiên nếu cô đã suy nghĩ kĩ, muốn trở thành người phụ nữ của tôi, thì lúc nào cũng hoan nghênh cô!”
Cậu Dương chậm rãi đi đến trước mặt Trần Yên Nhiên, cậu ta cố ý đi rất chậm, cậu ta muốn nhìn Trần Yên Nhiên cầu xin tha thứ, muốn thấy Trần Yên Nhiên thần phục, càng muốn thấy cô hoảng sợ.
Thế nhưng cậu Dương lại chẳng nhìn thấy gì cả, cậu ta chỉ thấy được ánh mắt hằn tia máu phẫn nộ của cô. Cậu Dương đưa tay ra, muốn sờ lên mặt Trần Yên
Nhiên.