" Được rồi . Anh không trách em , cũng không trách Vân Di "
Hác Thế Vỹ không biết mình bị gì mà khi nhìn thấy giọt nước mắt của Đàm Nhã Nhi anh lại đau lòng . Khi nãy nhìn thấy cô đứng dưới trời nắng gắt mà tim anh lại nhói lên .
" Em một lần nữa xin lỗi anh . Thật sự hôm qua em chỉ muốn có một đứa con chứ em không có ý định sẽ bắt anh chịu trách nhiệm . Em biết anh sắp đính hôn , em không muốn phá hoại hạnh phúc của anh . Tại em ích kỷ , tất cả là tại em"
Đàm Nhã Nhi nước mắt rơi xuống lộp độp. Cô chỉ muốn nói cho Hác Thế Vỹ hiểu thôi . Cô không có ý định sẽ cướp lấy anh . Cô chỉ cần có một đứa con của anh để bên cạnh mà thôi.
" Em xin phép ra về"
Đàm Nhã Nhi nói rồi cầm túi xách bỏ đi . Cô đi lang thang ngoài đường như cái xác không hồn .
Hác Thế Vỹ ngã người ra sau ghế . Tại sao tim anh lại nhói lên khi thấy Đàm Nhã Nhi vừa khóc vừa bỏ đi ? Tại sao anh lại muốn giữ cô lại để lau nước mắt cho cô .
Đàm Nhã Nhi đi đến Hác gia để gặp Hác Thạc Trân . Cô cũng nên xin lỗi Hác Thạc Trân về sự việc ngày hôm nay .
Đàm Nhã Nhi đến Hác gia thì ông bà Hác nói Hác Thạc Trân đang ở trên phòng, cô liền đi lên tìm.
* Cốc cốc cốc *
"Vào đi "
Cánh cửa phòng bật mở , Hác Thạc Trân hơi bất ngờ khi thấy Đàm Nhã Nhi đến đây .
" Nhã Nhi ?"
"À...Mình đến tìm cậu"
Hác Thạc Trân nắm tay Đàm Nhã Nhi đi lại sofa ngồi xuống . Cô không giận hay trách gì Đàm Nhã Nhi cả.
" Cậu đến tìm mình có việc gì ?"
" Mình đến xin lỗi cậu . Cậu đừng giận Vân Di , tất cả là do mình bảo cậu ấy làm"
"Ừm. Mình đầu có trách hay giận cậu và Vân Di . Chúng ta là bạn thân của nhau mà"
Hác Thạc Trân mỉm cười véo vào mặt Đàm Nhã Nhi . Cô biết Đàm Nhã Nhi rất hiền lành và dễ thương . Nếu như không phải Hác Thế Vỹ đã hứa hôn cùng với Đỗ Nhược Linh thì cô nhất định sẽ se duyên cho hai người đến với nhau.
" Thạc Trân , chắc là tuần sau mình sẽ cùng ba mẹ sang Mỹ định cư "
Ông bà Đàm đã quyết định sang Mỹ định cư từ rất lâu . Lúc đó Đàm Nhã Nhi không muốn đi cùng vì Hác Thế Vỹ . Nhưng bây giờ cô lại muốn đi để có một cuộc sống mới . Biết đâu khi sang đó cô lại quên được Hác Thế Vỹ .
" Cái gì ? Mình không cho cậu đi đâu".
Hác Thạc Trân ôm chầm lấy Đàm Nhã Nhi . Chắc là tại cô nên Đàm Nhã Nhi mới bỏ đi . Nếu hôm qua cô để cho mọi chuyện xảy ra thì Đàm Nhã Nhi sẽ không bỏ đi như vậy .
" Khi nào cậu và Vân Di kết hôn mình sẽ về dự . Chúng ta vẫn sẽ là bạn tốt của nhau . Mình cảm thấy rất vui khi có cậu và Vân Di là bạn thân"
" Nhã Nhi , mình xin lỗi cậu ..híc"
" Cậu không có lỗi . Ai vào hoàn cảnh đó cũng sẽ làm như cậu . Mình không nên ích kỹ như vậy , mình nên chúc phúc cho anh Thế Vỹ được hạnh phúc ."
" Nhã Nhi ...."
" Chắc là lễ đính hôn của anh ấy mình không về dự được . Khi nào anh ấy kết hôn mình sẽ bay về chúc phúc"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!