"Ahi hi! Anh Hai, anh đoán xem em nhìn thấy cái gì! Trong trường hợp như ngày hôm nay thế mà còn có tình địch đến đây phá đám anh nè! Là công tử của Bộ trưởng Lý đấy!!! Ha ha ha ha ha! Tình địch của anh thế mà lại thăng cấp rồi kìa! Đẳng cấp ngày càng cao nhá!"
Lúc này, Lục Đình Kiêu vẫn còn đang bận rộn ở công ty, nhận được điện thoại của Lục Cảnh Lễ, lại nhìn thấy hình ảnh trong điện thoại thì không dời mắt ra nổi nữa.
Cô gái của anh… hôm nay rất xinh đẹp…
"Anh Hai… anh rốt cuộc có nghe thấy em nói gì không đấy?" Lục Cảnh Lễ nhìn thấy vẻ mặt của ông anh mình trong điện thoại, sau đó liền bị tọng thức ăn cho chó vào miệng luôn.
"Đờ phắc! Em biết hôm nay vợ anh đẹp muốn chết nhưng em xin anh đấy, anh dịch mắt sang bên cạnh nhìn một cái đi xem nào, phải có tí cảm giác nguy hiểm chứ? Lại có người muốn cướp vợ anh kia kìa!"
Ở đằng xa, đối với lời giải thích của Lý Mộ Ngôn, Ninh Tịch cũng không nói gì: "Không sao đâu."
Elisa nhìn thấy Lý Mộ Ngôn thầm thì với Ninh Tịch lại càng giận dữ: "Này, rốt cuộc cô có dám đấu với tôi không vậy! Tôi ghét nhất cái trò lề mề với nhường qua nhường lại, chúng ta đấu một trận phân định thắng thua, người thua phải rút lui. Hoặc là... cô muốn so cái gì, pha trà cắm hoa, cưỡi ngựa hay là bơi lội, cô muốn chọn cái gì cũng được!"
Lý Mộ Ngôn hoàn toàn không ngờ được hôm nay Elisa sẽ chạm trán với Ninh Tịch, lại còn nói ra những lời không đúng mực như thế nữa. Giờ phút này, anh ta đang lo sốt vó, lo lắng sẽ ảnh hưởng đến hình tượng mà anh ta cất công xây dựng bao lâu nay trước mặt Ninh Tịch. Nhưng mà, thực ra... ngoài sự sốt ruột cũng có chút mong chờ, mong chờ xem Ninh Tịch có để tâm không. Cho nên vốn dĩ với năng lực của mình Lý Mộ Ngôn hoàn toàn có thể hóa giải được mâu thuẫn này nhưng anh ta lại không ngăn Elisa lại, mà ngược lại còn mong có thể mượn cái cớ này để biết được phản ứng của Ninh Tịch.
"Dường như tiểu thư Elisa hiểu nhầm điều gì đó rồi thì phải, tôi với anh Lý đây chỉ là bạn bè. Hơn nữa, tôi đã kết hôn rồi." Ninh Tịch không muốn gây ra bất kỳ hiểu lầm gì, cho nên trực tiếp nói ra chuyện này.
Elisa bật cười, ai mà chả biết, Ninh Tịch vẫn còn độc thân, làm sao có thể kết hôn nhanh như thế được? Nghệ sỹ hàng đầu như cô ta làm bất cứ chuyện gì đều bị vô số ánh mắt theo dõi và dò xét. Nếu như cô ta đã kết hôn thật rồi thì căn bản là chẳng giữ bí mật được bao lâu đâu.
Elisa lên tiếng nói: "Thế nào? Sợ mất mặt hả? Thế cho nên mới cố ý nói như vậy để giữ thể diện chứ gì? Được thôi, tôi cứ coi như cô đã kết hôn rồi đi, kết hôn rồi cũng không có nghĩa là cô không ngấp nghé anh Mộ Ngôn. Nếu như cô không có ý định gì xấu xa gì thì đấu với tôi một trận! Nếu tôi thua tôi tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào chuyện của cô và anh Mộ Ngôn!"
Ninh Tịch khẽ lắc lắc cái ly trong tay nhìn về phía Lý Mộ Ngôn một cái, mà Lý Mộ Ngôn hình như lại không có ý định khuyên can Elisa.
Lúc này, những người vây xung quanh hóng hớt cũng càng lúc càng đông.
Đợi một lúc rồi mà thấy Lý Mộ Ngôn vẫn không có ý định lên tiếng, Ninh Tịch mới nói: "Được thôi, so thì so."
Nghe được câu nói đó, đồng tử của Lý Mộ Ngôn hơi co lại, dường như anh ta không ngờ được Ninh Tịch lại đồng ý thật. Còn về chuyện Ninh Tịch nói rằng mình đã kết hôn rồi, anh ta cũng tự động coi nó thành cái cớ cô bịa ra để tránh xung đột với Elisa. Elisa chỉ biết Ninh Tịch am hiểu bắn súng nhưng lại không biết Ninh Tịch là cháu ngoại của Trang Tông Nhân. Còn anh ta lại đâu chỉ có một lần nghe thấy Mạnh Lâm Lang nhắc về tài bắn súng "xuất thần nhập hóa" của Ninh Tịch đâu.
"Ôi má ơi! Chị dâu đồng ý rồi kìa!" Lục Cảnh Lễ còn đang vừa làm vừa phát trực tiếp hiện trường cho ông anh nhà mình xem cùng luôn.