Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Nhất thời, La Tình Uyển càng thêm kinh hoảng, tay chân luống cuống giống như đánh vỡ thứ gì đó, ổn định hô hấp, giọng nói phát run có phần điềm đạm đáng yêu: “Kình Hiên, anh…… Sao anh gọi điện thoại tới đây giờ này?…… Anh đang nói cái gì?”

“Không có gì,” Nam Cung Kình Hiên nhàn nhạt nói, giọng điệu gió nhẹ nước chảy lại có sự kiêu căng mà âm hiểm, cánh môi dán chặt trên điện thoại di động, tiếng nói trầm thấp nhưng rõ ràng: “Tôi nhớ thời chúng ta còn ở đại học có tu nghiệp khóa lập trình máy tính, kỹ năng tấn công cùng tường lửa phòng ngự là tôi dạy cô…… Còn nhớ không?”

Hô hấp của La Tình Uyển bắt đầu không ổn định, giọng nói có hơi khàn: “Em nhớ chứ…… Em chỉ không ngờ anh còn nhớ rõ những chuyện xưa kia, em cho là anh đã quên…… Hai ngày nay em khỏe hơn rất nhiều, ba mẹ sắp trở về, em không thể cứ ở trạng thái tinh thần này mà đối mặt với họ……”

“Vậy à?” Nam Cung Kình Hiên phát động xe, ưu nhã lái ra khỏi khu nhà, trong đôi mắt thâm thúy chợt lóe lên sự khát máu: “Chắc là ba mẹ của cô nghe được tin tức nên trở về, hẳn là đã chuẩn bị tâm lý, ngược lại cô —— là ai cường bạo mình, thật sự cô nghĩ không ra sao?”

“Em……” Giọng của La Tình Uyển có chút thống khổ: “Các người đừng ép em suy nghĩ nữa được không? Em đã bị thương tổn lớn như thế, Kình Hiên, xin nhân từ một chút…..”

“Tôi còn phải nhân từ hơn với cô nữa sao?” Giọng nói của Nam Cung Kình Hiên lạnh thêm vài phần, anh cười lạnh: “La Tình Uyển, tôi cho cô cơ hội tự mình thừa nhận với tôi những chuyện cô đã làm, là cô không biết quý trọng!”

“Anh nói cái gì…… Em nghe không hiểu……”

“Tốt nhất là cô nghe không hiểu,” Anh lạnh lùng nói tiếp: “Tôi sẽ làm cho tất cả mọi người hiểu, ngoại trừ cô.”

“Kình Hiên…… Kình Hiên! Đừng!” Giọng của La Tình Uyển run rẩy, cô ta đã phát giác ra ý uy hiếp trong lời nói của anh, cả người hoảng loạn sỡ hãi, thật không ngờ, anh nhìn ra ý đồ của cô ta nhanh như vậy!

“Em không phải cố ý…… Em chỉ không muốn anh xem nhẹ em, không muốn anh quên chính bản thân anh đang làm cái gì! Em biết anh muốn bảo vệ cô ta, dù ở thời điểm này em vẫn còn là vị hôn thê của anh nhưng anh vẫn thân mật lui tới với cô ta, người mà anh muốn bảo vệ cũng chỉ có cô ta! Chuyện các người làm tại sao không thể để cho bên ngoài biết? Vì sao sự uất ức của em cũng chỉ có em và người nhà của em gánh chịu, người ngoài không thể thay em đòi công đạo hay sao?” Giọng nói của cô ta mang theo tiếng khóc nức nở.

“Thế à?” Nam Cung Kình Hiên nắm tay lái thật chặt, sắc mặt tái xanh, lạnh lùng hừ một tiếng: “Cô muốn phơi bày chuyện của chúng tôi thì cứ tự mình đi tiết lộ, thậm chí cô có thể gióng trống khua chiêng mở họp báo ký giả để vạch trần tôi có lỗi với cô như thế nào! Ngay bây giờ cô cũng có thể làm! Nhưng La Tình Uyển…… Trời sinh cô thích chơi thủ đoạn ngầm phải không?”

“Em không có…… Em vốn là người vô tội…… Em là người vô tội!” La Tình Uyển khóc nói.

Gương mặt tuấn tú của Nam Cung Kình Hiên giận đến trắng bệch, đè nén lửa giận dâng lên trong lồng ngực, thoáng nở nụ cười, lạnh lùng nói: “Cũng tốt, tôi sẽ để cho cô tiếp tục đóng kịch…… Tôi muốn nhìn xem, rốt cuộc cô có thể giả bộ bao lâu!”

Anh cúp điện thoại di động, nhanh chóng lái xe chạy về hướng bệnh viện.

Giống như trong dự liệu, ở cổng bệnh viện đã bu đầy người, Nam Cung Kình Hiên bước xuống xe, trong nháy mắt đã bị ùn ùn vây quanh, trời sinh anh lạnh lùng kiêu căng, tác phong đó khiến người ta thật sự không dám đến gần, chỉ có thể đứng xa mấy bước hướng về phía anh mà đặt câu hỏi, hy vọng đôi môi mỏng mím chặt kia có thể khạc ra dù chỉ là một chữ.

Nam Cung Kình Hiên sải bước đi vào bên trong, bóng dáng cao lớn mạnh mẽ rắn rỏi làm cho người ta nhìn mà sợ.

“Nam Cung tiên sinh! Một bên là vợ chưa cưới bị người cường bạo, một bên là tình nhân xinh đẹp cũng là mẹ vinh nhờ con, xin hỏi anh lựa chọn người nào? Anh thật sự sẽ hủy bỏ hôn ước với La tiểu thư, làm một người đàn ông bội bạc hay sao?”

Một trận ồn ào huyên náo, thanh âm bén nhọn truyền đến từ phía sau, bóng lưng lạnh lùng như băng của Nam Cung Kình Hiên chậm rãi đứng lại, xoay người nhìn chằm chằm phóng viên vừa mới đặt câu hỏi, hai tay cắm vào trong túi quần, kiêu căng đứng ở trên bậc thang quan sát cô ta.

“Chuyện hôn ước, xác thực tôi sẽ suy tính lại lần nữa ——” Giọng nói của anh mang theo sự từ tính nhàn nhạt, nhìn đám phóng viên chỉ vì một câu nói của mình mà dẫn tới một trận xôn xao mãnh liệt, đôi môi mỏng khêu gợi nhếch lên một nụ cười, âm điệu băng lãnh âm u: “Tôi rất kiên trì với quyết định của mình, chẳng qua tâm tình của Tình Uyển rất không ổn định, do cô ấy cảm thấy mình không còn xứng đáng nữa, nói chung, tất cả phụ nữ gặp phải loại chuyện như vậy đều rất khó bỏ qua khúc mắc, vì thế……”

Đôi mắt thâm thúy của Nam Cung Kình Hiên nhìn chằm chằm máy quay, ánh mắt hung ác nham hiểm khiếp người: “Chưa bắt được tên cường bạo cô ấy, tôi sẽ không kết hôn…… Cho dù như thế nào, tôi cũng phải cho Tình Uyển một sự công bằng.”

Khóe miệng anh nhếch lên nụ cười lạnh như băng: “Xin mời mọi người, mỏi mắt mong chờ.”

Nói xong, Nam Cung Kình Hiên cũng đi lên lầu, lưu lại một trận náo động xôn xao.

Chỉ ngắn ngủn trong nháy mắt mà thôi, đám phóng viên trở nên sôi trào, đây là lần đầu tiên, Nam Cung Kình Hiên chính thức đối mặt với truyền thông để lộ ra thái độ về hôn ước, mà ở phía sau, vẫn còn phóng viên tiếp tục điên cuồng hỏi những câu tương tự như “La tiểu thư và vợ chồng nhà họ La có tiếp nhận con riêng của anh hay không”….. Vấn đề linh tinh….., vẻ mặt của Nam Cung Kình Hiên vẫn lạnh lùng, từ ống kính máy quay phản chiếu có thể nhìn thấy được phóng viên đã hỏi câu hỏi đó, nhớ kỹ nhãn tên công ty truyền thông trên cái micro trong tay cô ta, đôi mắt thâm thúy lóe lên sự tàn nhẫn!

Trong phòng bệnh ở tầng thứ mười mấy, khuôn mặt nhỏ nhắn của La Tình Uyển tái nhợt, kéo màn cửa sổ ra nhìn tình huống bên ngoài.

Chứng kiến cảnh tượng Nam Cung Kình Hiên cả người lạnh lùng kiêu căng bước đi, đám phóng viên thì xôn xao ầm ĩ, mấy ngón tay mảnh khảnh run lên, hoảng hốt kéo rèm cửa sổ lại, cô ta không rõ ràng lắm, cô ta không nghe được Nam Cung Kình Hiên nói gì với những phóng viên kia.

—— anh đã nói những gì?

La Tình Uyển trở lại trên giường bệnh, mặc quần áo bệnh nhân màu xanh xen lẫn màu trắng, tay không nhịn được mà nắm chặt drap giường.

Cô ta biết…… Cô ta biết anh thống hận nhất là người khác uy hiếp và mưu hại anh, điều đó còn nguy hiểm hơn so với giết chết anh, sự trả thù của anh bao giờ cũng là dồn tới chân tường sau đó dẫn đến ‘hủy thiên diệt địa’, toàn thân cô ta phát run, cắn chặt đôi môi trắng nhợt.

Cửa phòng bệnh bị người đẩy ra.

Trong lòng La Tình Uyển run lên, ngước mắt nhìn sang, thấy bóng dáng của Nam Cung Kình Hiên, phía sau còn có một vài phóng viên gian xảo chụp ảnh qua cửa sổ, ánh mắt cô lóe lên, thân thể cứng ngắc, đột nhiên không biết phải làm cái gì.

“Hài lòng với câu trả lời của tôi không?” Nam Cung Kình Hiên ưu nhã nhếch khóe miệng, lạnh giọng hỏi.

La Tình Uyển giật mình, theo bản năng lắc đầu, cắn môi: “Em không biết anh nói gì với bọn họ…… Anh…… Rốt cuộc anh đã nói gì……”

Nam Cung Kình Hiên chậm rãi đến gần cô ta, ưu nhã tự nhiên nói: “Cô yên tâm, tôi không để cho bất cứ ai biết cô đã từng làm những gì, tôi nói tình cảm của chúng ta rất tốt, cho dù thân thể của cô bị ô uế nhưng về mặt tinh thần thì vẫn trong trắng tinh khiết……”

Thân ảnh cao lớn của anh đi tới, dang hai cánh tay chống hai bên người cô ta, cúi người chăm chú nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô ta, lạnh lùng mà âm hiểm nói: “Vì thế cô nên phối hợp một chút, hãy tiếp tục giả vờ đáng thương, nếu như có một ngày tôi muốn xé mở khuôn mặt thật của cô, nhất định sẽ để cho mọi người nhìn thấy một mặt xấu xí nhất của cô, còn bây giờ —— chính là hãy tiếp tục giả bộ thuần khiết cho tốt.”

Ngoài cửa sổ, đèn flash càng lúc càng lóe lên nhiệt liệt.

 

“…… Anh có ý gì?” La Tình Uyển cắn môi, nhìn gương mặt mị hoặc gần trong gang tấc kia, run giọng hỏi.

“Ý của tôi, một ngày nào đó cô sẽ rõ……” Nam Cung Kình Hiên nhàn nhạt nói, ngón tay thon dài chậm rãi nâng cằm cô ta lên: “Tình Uyển, tôi nhất định sẽ tìm ra người đã làm bẩn sự trong sạch của cô, cho cô một sự công bằng, được không?”

Đôi mắt của La Tình Uyển chợt trừng to, trong đầu như có một dòng điện xẹt qua.

Đôi mắt thâm thúy của anh nồng đậm sương mù âm u, xuyên thấu qua lớp sương mù kia, La Tình Uyển nhớ đến ngày đó ở trong nhà mình, trên ghế salon, Trình Dĩ Sênh trương gương mặt như cầm thú, cả quá trình đau đớn mà nhục nhã kia, toàn thân run rẩy kịch liệt! Lại liếc nhìn Nam Cung Kình Hiên, đột nhiên cô ta cảm thấy, hình như cái gì anh cũng biết…… Cái gì anh cũng biết!!

“……” Trong đôi mắt to tròn xinh đẹp tràn đầy nước mắt, từng giọt từng giọt rơi xuống: “Không cần…… Em không muốn gặp lại tên cầm thú kia…… Em không muốn……”

“Tại sao lại không muốn?” Giọng nói của Nam Cung Kình Hiên sâu kín vang lên: “Tôi cực kỳ muốn biết là ai to gan đến mức dám chạm vào vợ chưa cưới của tôi, xem đến tột cùng là cô tự nguyện hay là bị cưỡng bức, rốt cuộc người kia là ai, có bao nhiêu hèn hạ đến mức không dám gặp người…… Dầu gì cũng là thiếu phu nhân của nhà Nam Cung, sao có thể vô duyên vô cớ mất đi trinh tiết như vậy, cô nói đúng không?”

La Tình Uyển chậm rãi lắc đầu, nước mắt rơi xuống không cách nào kiềm chế, bàn tay yếu ớt gắt gao bắt lấy tay của anh: “Kình Hiên…… Không phải em muốn lấy chuyện này để ép anh kết hôn…… Em không nghĩ dùng dư luận khống chế anh…… Nhưng em……”

Nam Cung Kình Hiên chịu đựng nhìn bộ dáng giả bộ của cô ta, đôi mắt lạnh như băng không có một chút nhiệt độ.

“Tôi nhớ là cô đã làm rồi.” Anh nhàn nhạt nói xong câu cuối cùng, rút tay ra khỏi lòng bàn tay của cô ta.

Nếu đã làm, chờ đợi tiếp nhận sự trừng phạt đi.

Ngoài cửa sổ, đèn flash liều mạng lóe lên, ghi lại hình ảnh này —— xuyên qua cửa sổ thủy tinh lọt vào ống kính, La Tình Uyển đưa lưng về phía cửa sổ, loáng thoáng có thể thấy ánh mắt thâm thúy như biển của Nam Cung Kình Hiên, nhìn không thấu ý tứ của anh, nhưng trong mắt bọn họ, tư thế này lại biểu lộ rõ ràng sự thân mật của hai người, nhìn giống như anh đang thì thầm an ủi.

Ra khỏi bệnh viện, Nam Cung Kình Hiên nới lỏng cà vạt một chút, sự âm u trong đôi mắt càng lúc càng dày đặc.

Anh hồi tưởng phản ứng vừa rồi của La Tình uyển, càng tăng thêm suy đoán trong lòng, lấy điện thoại di động ra gọi cho Lạc Phàm Vũ.

“Giúp mình tra xét xem rốt cuộc là ai giúp nhà họ La xử lý hậu quả, cả chuyện bình ổn và che đậy sự cố, mỗi một chi tiết mình đều phải biết, nếu như tra ra được là thế lực của Trình Dĩ Sênh đang tác quái thì nói cho mình ngay, mình muốn bí mật giám sát chặt chẽ nhất cử nhất động của cậu ta!” Nam Cung Kình Hiên lạnh lùng nói.

“Trình Dĩ Sênh?” Lạc Phàm Vũ có hơi kinh ngạc: “Sao cậu lại nghĩ tới Trình Dĩ Sênh?!”

“Thế lực ở bên kia, ông già đã không còn biện pháp điều động, mình cũng không có ra tay, có thể giúp được La Tình Uyển cũng chỉ có Trình Dĩ Sênh, sau khi cô ta từ phía bắc trở về thì sự cố liền lắng xuống, cậu không cảm thấy quá kỳ quái sao?” Nam Cung Kình Hiên tỉnh táo phân tích.

“……” Lạc Phàm Vũ cũng ngẫm nghĩ, bỗng nhiên cười rộ lên, có chút khó tin: “Ý cậu là có khả năng giữa bọn họ có giao dịch gì đó sao?”

“Mình mặc kệ giữa bọn họ có giao dịch gì, mình chỉ muốn biết chuyện La Tình Uyển bị cường bạo có liên quan gì tới Trình Dĩ Sênh hay không! Cô ta không ngu ngốc đến mức tìm người cường bạo chính mình để tranh thủ sự đồng tình của truyền thông……”Nói tới chỗ này, đột nhiên Nam Cung Kình Hiên nghĩ đến một chuyện khẩn cấp khác, đôi mắt thoáng sáng ngời.

“Ok, nếu đây là suy đoán của cậu thì mình giúp cậu tra ngay!” Giọng của Lạc Phàm Vũ cũng trở nên nghiêm túc: “Thiên Tuyết đâu? Hiện tại cô ấy sao rồi?”

“Rất tốt,” Giọng của Nam Cung Kình Hiên mềm nhũn một chút, nhớ tới cô, trái tim anh cũng trở nên mềm mại, nói thật nhỏ: “Mình còn có chuyện, nếu như tra ra kết quả thì liên lạc ngay với mình.”

“Được, không thành vấn đề!”

Hoàng hôn buông xuống, Nam Cung Kình Hiên lái xe chạy về hướng khu nhà Bích Vân, lại gọi điện thoại cho một người khác: “Tra cho tôi hành tung của Trình Dĩ Sênh vào ngày La Tình Uyển gặp chuyện không may, tôi muốn biết đường đi bước chân cụ thể, đừng nhìn sắp xếp hành trình hàng ngày ở ngoài mặt, biết không?”

Sau khi nhận được mệnh lệnh của Nam Cung Kình Hiên, người đối diện liền cắt đứt, anh vừa lái xe vừa chờ đợi, siết chặt điện thoại di động trong lòng bàn tay, giơ tay chống đỡ môi, trong đôi mắt thâm thúy không ngừng gợn sóng.

Chỉ chốc lát sau, điện thoại di động chấn động.

“Như thế nào?” Nam Cung Kình Hiên bắt máy bằng tốc độ nhanh nhất, lạnh giọng hỏi.

Tốc độ xe thả chậm lại, tỉnh táo nghe bên kia báo cáo, nói bọn họ đã căn cứ vào màn hình giám sát mấy ngày đó, sau khi La Tình Uyển đến phía bắc có hẹn gặp Trình Dĩ Sênh mấy lần nhưng đều thất bại, lần gặp mặt duy nhất kia, đáng lẽ anh ta cũng ngồi ở trước màn hình giám sát, thế nhưng lúc ấy Thiên Tuyết còn mất tích, có được một ít đầu mối anh ta cũng rời khỏi chỗ ngồi, căn bản không có nhìn tình huống ở bên trong là như thế nào.

“Sau đó?” Nam Cung Kình Hiên cau mày: “Mấy ngày tôi ở trên biển tìm kiếm Thiên Tuyết, bọn họ có động tĩnh gì?”

“Sau đó chúng ta vẫn tiếp tục tiến hành giám sát, nhưng bởi vì đối tượng chủ yếu là La tiểu thư, vì vậy không có ghi lại bên phía Trình Dĩ Sênh, thư ký bên người anh ta đưa ra hành trình trong ngày, vào hôm La tiểu thư gặp chuyện không may thì Trình Dĩ Sênh đi họp ở công ty……”

“Tra lại cho tôi!” Nam Cung Kình Hiên lạnh lùng ngắt lời anh ta, trực giác nói cho anh biết, không có đơn giản như vậy!

“Dạ, chúng ta có tai mắt ngầm trong nội bộ cấp cao của Trình Dĩ Sênh, buổi sáng hôm đó, anh ta thật sự có xuất hiện ở công ty, chỉ có điều sau đó cũng không ở lại, buổi chiều chạng vạng mới trở về.”

Từ sáng sớm đến gần tối…… Nam Cung Kình Hiên ngẫm nghĩ, hoàn toàn có khả năng, từ thành thị chỗ Trình Dĩ Sênh bay tới đây, chỉ hơn hai giờ là có thể đến……

“Kiểm tra ghi chép đặt vé của cậu ta, tra xong gửi đến điện thoại di động của tôi, còn nữa….., copy phần giám sát lần đầu bọn họ gặp mặt gửi cho tôi.” Một đường chạy thẳng vào cổng khu Bích Vân, Nam Cung Kình Hiên dừng xe, trong đôi mắt thâm thúy như biển sâu cuộn sóng mãnh liệt, mở cửa bước xuống xe.

Một đường đi lên căn hộ.

Nhiệt độ bên trong rất ấm áp, lúc đi vào, lòng Nam Cung Kình Hiên cũng cảm thấy ấm áp theo, trong nhà vẫn y nguyên như lúc anh rời đi, Thiên Tuyết vẫn chưa tỉnh dậy.

Anh cũng không cởi y phục đi vào trong phòng nhìn cô, không có mở đèn, trong ánh sáng lờ mờ, người vẫn đang ngủ rất say trên chiếc giường lớn mềm mại.

Nam Cung Kình Hiên đi tới, dang hai cánh tay chống ở hai bên người cô, chăm chú nhìn khuôn mặt ngọt ngào say ngủ của cô.

Ngón tay thon dài vươn ra vén tóc rơi trên trán cô, Nam Cung Kình Hiên không nhịn được cúi người xuống hôn lên gò má xinh đẹp, ở khoảng cách gần quan sát diện mạo của cô, bỗng nhiên, rất muốn cứ như thế này mà ôm cô vào lòng.

Ở bên ngoài ngụy trang, bận rộn, khổ cực, lạnh lùng, dường như cũng chỉ vì để lúc trở về nơi này, ôm cô, cho cô sự an toàn cùng bến cảng ấm áp nhất.

Điện thoại di động lại chấn động, Nam Cung Kình Hiên cau mày, nhẹ nhàng hôn cô lần nữa, sau đó đi ra ngoài.

Đi vào một căn phòng khác, thần kinh của anh lại căng thẳng cao độ ——

Màn hình máy vi tính sáng lên, anh mở email nhận thư, ngón tay thon dài kéo mở caravat cùng áo khoác vứt qua một bên!

Ngồi xuống, màn hình đã bắt đầu phát hình giám sát.

Lúc mới bắt đầu không có gì kỳ lạ, cuộc gặp mặt của La Tình Uyển và Trình Dĩ Sênh rất đơn giản, hai người đều có quan hệ với nhà Nam Cung, nhưng cũng không phải là rất thân thiết, ngồi đối diện nhau nói chuyện một hồi, giọng nói rất nhỏ.

Nam Cung Kình Hiên cau mày, chậm rãi mở loa đến mức lớn nhất, tựa vào trên ghế xoay, tập trung lắng nghe ——

“…… Ba mẹ tôi không còn biện pháp nào, vì vậy tôi đành phải đến đây tìm anh, tôi nghe Dạ Hi nói gần đây anh rất bận, nhưng tôi cũng chỉ có thể tới tìm anh,” Giọng nói của La Tình Uyển êm ái lộ ra sự lễ phép: “Anh bằng lòng giúp tôi chứ?”

“A…… Lời này của La tiểu thư thật sự rất khách sáo, người dưới tay vị hôn phu của cô có hệ thống truyền thông lớn nhất, chỉ một câu nói của anh ta là có thể giải quyết việc này, thậm chí nếu cô cần, chính phủ cũng có thể đứng ra nói chuyện giúp cô, bóp méo sự thật cũng không phải là không thể……” Ánh mắt lạnh như băng của Trình Dĩ Sênh tràn đầy sự châm chọc, trong đôi mắt lộ ra chút thích thú tà ác: “Tại sao nhất định phải nhờ tôi giúp cô đè thấp tiền bồi thường?…… Anh ta không giúp cô à?”

La Tình Uyển dừng lại chốc lát, vẻ mặt có chút yếu ớt.

“Quan hệ của tôi và Kình Hiên anh cũng biết, hơn nữa, hiện tại Dụ Thiên Tuyết mất tích, anh ấy hận tôi, đừng nói là giúp, có lẽ nhìn cũng không muốn nhìn tôi…… Anh thật sự không thể giúp đỡ sao?” Cô ta nhẹ nhàng cắn môi, ánh mắt mong mỏi nhìn anh ta.

Trình Dĩ Sênh nhíu mày, làm động tác nhún vai, cầm xì gà đưa lên chóp mũi nhẹ nhàng ngửi: “Có chỗ tốt gì? La tiểu thư, con người của tôi chỉ để ý đến ích lợi kinh doanh sản nghiệp của mình, không quan tâm đến nhân tình gì đó, cô cũng biết quan hệ của cô và anh ta không tốt, tương lai có thể vào nhà Nam Cung hay không cũng là vấn đề, tôi cần thiết nịnh bợ cô sao?”

“Anh……” La Tình Uyển nghe được ý không thiện chí trong giọng điệu của anh ta: “Xem như là vì Dạ Hi được không?”

“Người phụ nữ kia, mắc mớ gì tới tôi?”

“Cô ấy là vợ của anh!” La Tình Uyển cau mày nói, nhưng nhìn ánh mắt của Trình Dĩ Sênh có chút quỷ dị nguy hiểm, lập tức ngừng ngay đề tài này, cắn môi nói tiếp: “Anh cần điều kiện gì, cứ việc nói, chỉ cần tôi có.”

“Ha ha, cô có mà……”

Trên màn hình rõ nét, Trình Dĩ Sênh đứng dậy lướt qua ghế salon, dang hai cánh tay chống hai bên người cô ta, nhìn cô ta, trầm giọng âm hiểm nói: “Tiểu thư nhà họ La, cô theo tôi một đêm, tôi giúp cô, thế nào?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận