Ban đêm Tô Lưu Cảnh nằm mơ, trong mộng có một ngọn núi lớn, nặng nề ép cô thật chặt, ngay cả hít thở cũng khó khăn, dường như có người đã len lén rút sạch không khí chung quanh, mặt khác lại có người cầm khăn bông chặn miệng của cô lại.
Rồi cô lại mơ thấy một con sói, ở trong đêm tối lẳng lặng nhìn cô chằm chằm với ánh mắt cực kỳ sắc bén, tựa như muốn xuyên thủng qua cơ thể, hoặc là tùy thời sẽ nhào tới cắn xé thành cô thành nhiều mảnh nhỏ, có muốn trốn tránh cũng không được, không còn đường nào để chạy.
Rốt cuộc! Con sói kia cũng động thân, nó cứ bước từng bước một đi tới, càng ngày càng tiến lại gần! Tới rồi!
Tô Lưu Cảnh chợt mở mắt ra, vừa vặn chống lại ánh mắt lạnh lẽo của Hình Hạo Xuyên, thân thể cao lớn dùng sức đè ở trên người cô. Anh không nói lời nào, trực tiếp cắn lên cổ của cô, dường như muốn cắn đứt cổ họng của cô vậy, bàn tay dùng sức kìm chế thân thể cô, sau đó vung một tay lên, xé rách quần áo trên người cô.
Tô Lưu Cảnh nỗ lực vùng vẫy, sau đó thét lên: “Tiên sinh, đừng mà! Buông tôi ra! Đừng mà!”.
Nhưng Hình Hạo Xuyên tựa như muốn trừng phạt cô cho dù giãy giụa thế nào cũng vẫn dùng sức muốn cắn đứt cổ họng của cô, vừa đẩy hai chân cô ra, sau đó giống như như ma quỷ, ác độc hung dữ nói: “Không được phản bội tôi, nếu không tôi sẽ khiến cô phải chết!”
“Không được ——! ! !” Tô Lưu Cảnh rốt cuộc cũng cố gắng mở được mắt ra, hai mắt vô hồn nhìn lên trần nhà đen như mực, há miệng thở dốc, cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Cũng may, chỉ là mơ. . . . . . Tô Lưu Cảnh chợt thở dài, sau đó nhắm hai mắt lại.
Chợt, cảm giác trong bóng tối có người đó đang nhìn mình, Tô Lưu Cảnh chợt quay đầu, vừa vặn nhìn thấy một đôi mắt sắc bén lóe sáng cơ hồ có thể xuyên thấu qua đêm tối chẳng khác nào con sói trong ác mộng kia cả. Tô Lưu Cảnh kinh ngạc, hít vào một hơi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!