Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chồng À, Đừng Biến Em Thành Người Thay Thế

Thời gian trôi qua thực nhanh, nhanh đến mức không kịp chuẩn bị, rõ ràng là hơn nửa tháng, lại chỉ như một cái chớp mắt đã đến ngày tổ chức hôn lễ.

Trong khoảng thời gian bận rộn này, tất cả mọi người đều mang theo tâm tình vui mừng, vì hôn lễ sắp cử hành, kết hôn là một chuyện vừa vui vẻ lại vừa phức tạp, có rất nhiều, rất nhiều thứ cần chuẩn bị, cả Tô Lưu Cảnh cũng không rảnh rỗi chút nào, lại càng không có thoài gian để nghĩ đến những cái khác, đảo mắt, ngày trọng đại đã tới.

Tô Lưu Cảnh mặc trên người áo cưới trắng tinh nhìn bản thân mình trong gương, trong gương là cô gái đẹp tựa nữ thần, ánh nắng sớm mai rạng rỡ từ giáo đường hắt qua cửa kính ngũ sắc của giáo đường chiếu lên trên người cô, tạo thành một tầng sáng nhạt trông thật đẹp mắt, ngoài cửa sổ chim bồ câu trắng vỗ cánh tung bay, chẳng khác nào những người truyền tin cho Thượng Đế ở nhân gian này.

Dưới hàng mi cong, là một ánh mắt trong vắt, đôi môi hình trái tim đỏ mọng, làn da ửng hồng, cần cổ trắng nõn, xương quai xanh mảnh khảnh như cánh bướm, vòng eo thanh mảnh mềm mại được bao bọc bởi bộ áo cưới hoàn mỹ, đúng như ai đó đã từng nói: Thời khắc mà người phụ nữ đẹp nhất trong cuộc đời chính là khi họ khoác lên người bộ váy cưới. Giờ phút này Tô Lưu Cảnh đẹp đến mức làm cho người ta suýt xoa mãi không thôi.

Những ngày này, cũng không thấy Hình Hạo Xuyên xuất hiện. Trừ một buổi tối vào tuần trước, anh đột nhiên xuất hiện, sau đó hỏi một câu: “Em thật sự muốn lấy anh ta sao?”.

Khi đó thì sao? Đúng là giây phút ấy cô có hơi kinh ngạc một chút, sau đó cắn cắn môi, đưa tầm mắt nhìn ra xa, không muốn chạm vào ánh mắt thâm thúy sắc bén kia, rồi chậm rãi gật đầu.

Anh không nói một lời nào, chỉ nhìn cô thật lâu, sau đó im lặng xoay người rời đi. Từ đó trở đi cũng chưa từng xuất hiện.

Tô Lưu Cảnh lắc lắc đầu, thầm nhủ với bản thân: không nên nghĩ đến những chuyện này nữa, mày chuẩn bị kết hôn rồi, đúng vậy, ngày hôm nay, chỉ ít phút nữa thôi, mày đã trở thành vợ của Thiên Kỳ rồi.

Đúng lúc này, cô nàng Lisa kích động đi vào nhắc nhở: “Tô tiểu thư, đã đến lúc rồi, cha xứ cũng đã có mặt ở giáo đường!”. Trên mặt cô nàng vừa kích động lại vừa mừng rỡ, giống như những người phương Tây khác luôn tôn trọng buổi tổ chức hôn lễ thần thánh như thế này.

Tô Lưu Cảnh thoáng sửng sốt, vội vàng gật đầu đáp: “Ừm!”, lòng bàn tay cũng khẽ run lên, vậy là đã đến lúc rồi.

Cô cầm bó hoa cưới ở bên cạnh lên, hít vào một hơi, sau đó chậm rãi, trịnh trọng chuẩn bị bước ra.

Cửa vừa mở ra, đập vào tai là tiếng hát réo rắt du dương của bọn trẻ giống như tiếng hát của những thiên sứ trên trời cao, ngoài tiếng đàn Violin không ngừng vang lên, cô còn nghe được tiếng chuông giáo đường loáng thoáng vang vọng, tựa như lời chúc phúc đến từ thời viễn cổ thần thánh. Cô nghe thấy tiếng nước phun róc rách, bắn ra những giọt nước ở giữa không trung khắc họa thành những dải ánh sáng tựa như cầu vồng. Cô nghe được tiếng chim câu vỗ cánh, bay lượn trên bầu trời; tiếp theo đó là tiếng cười như chuông bạc, trong trẻo truyền đến từ khắp mọi nơi.

Vào giờ khắc này dường như tất cả vận vật đều được phủ lên trên mình vầng sáng hạnh phúc. Cũng như cuộc hôn nhân thiêng liêng của cô sắp sửa bắt đầu.

Hôm nay, cô đã thành người có gia đình, từ hôm nay, cô sẽ chính thức trở thành vợ của Thương Thiên Kỳ, kể từ hôm nay trở đi, cuộc đời của cô bắt đầu bước sang trang mới, cô không còn là một người độc thân, mà đã có một gia đình của riêng mình.

Gia đình, hai từ này tốt đẹp đến dường nào, chỉ vừa thấp thoàng ở đầu lưỡi thôi, đã cảm nhận được sự ấm áp lan tràn, đây là giây phút mà cô chờ đợi đã lâu, rốt cuộc, vào hôm nay đã sắp trở thành hiện thực. Nghĩ đến đây, trên mặt Tô Lưu Cảnh liền nở một nụ cười nhàn nhạt.

Mà ở một nơi cách đó không xa.

“Đúng là Lưu Cảnh rồi! Cậu ấy đang đi ra! Phải làm thế nào? Cậu ấy đang chuẩn bị bước vào giáo đường! Còn cái tên Hình gì gì kia sao còn chưa tới nữa! Chẳng lẽ lại trơ mắt nhìn Lưu Cảnh cứ như vậy mà gả đi sao? Em biết mà, anh ta chính là tên bại hoại không tim, không phổi, bình thường thì hung hăng như thế, đến lúc nguy cấp lại trốn vào góc phòng như con rùa đen rút đầu!”. Tống Dĩ Hinh nắm tay chồng mình, lo lắng nhỏ giọng lầu bầu.

Thẩm Minh Phong bị nắm đến phát đau, nghiến răng nói: “Cái tên Thương Thiên Kỳ kia không phải là anh họ của em sao? Lẽ ra em nên ủng hộ anh ta mới phải chứ?”.

Tống Dĩ Hinh trừng mắt liếc chồng, ngay sau đó thở dài nói: “Nói thật, so với tên Hình gì gì kia, em vẫn nghiêng về phía anh họ hơn, vì cái tên kia đã làm tổn thương Lưu Cảnh quá nhiều, mà anh họ em, làm như thế cũng thật sự là buộc bất đắc dĩ. Nếu như Lưu Cảnh biết tất cả, em tuyệt sẽ không ngăn cản cậu ấy, nhưng mà, cô ấy còn chưa khôi phục trí nhớ, em không muốn trong lúc mơ mơ màng màng quyết định dẫn đến tương lai sẽ hối hận!”.

Nói thật, khi cô biết tên Hình Hạo Xuyên trời đánh làm ra mấy chuyện kia với Lưu cảnh, quả thật hận không một dao giết chết anh ta cho rồi, ấn tượng của cô với anh ta thật sự chưa nói là tốt. Nhưng, lần này anh họ cô làm như thế thật sự cũng hơi quá rồi, cuộc đời của Lưu Cảnh nên do cậu ấy tự mình quyết định, bất cứ ai cũng không nên nhúng tay vào. Lưu Cảnh thật sự đã quá khổ rồi, cô không muốn về sau nhớ lại, cậu ấy lại càng thêm khổ sở.

Thẩm Minh Phong xoa xoa đầu bà xã, sau đó kéo cô tựa vào trên vai của mình nói: “Chuyện của bọn họ, hãy để chính bọn họ giải quyết, chúng ta, hay bất cứ ai cũng không có tư cách xen vào”.

Tống Dĩ Hinh hít hít mũi, rồi vùi mình vào ngực Thẩm Minh Phong không nói gì nữa.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận