Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chồng À, Đừng Biến Em Thành Người Thay Thế

Tô Lưu Cảnh dùng sức xoa hốc mắt ẩm ướt, cưỡng bách mình không nên suy nghĩ nhiều đến những chuyện phiền não kia nữa. Cô đã quyết tâm nhất định phải báo thù, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người mẹ đáng thương của cô trong lúc bi thương tuyệt vọng đã từ giã cõi đời, còn người cha hiền lành của cô phải đeo tiếng xấu trên lưng lưng nửa đời người nữa, cho nên cô càng không thể mềm lòng! Tuyệt đối không thể!

Tô Lưu Cảnh ngồi thẳng người dậy, lảo đảo muốn rời khỏi nơi này ngay lập tức. Cô không muốn tiếp tục ở lại đây thêm bất cứ giây phút nào nữa, phải nhanh chóng rời đi thôi. Tất cả đều không có liên quan đến cô, không nên tiếp tục ngồi nghe những tiếng tít tít từ trong cánh cửa kia không ngừng truyền ra, cũng không nên tưởng tượng đến người đang nằm trong phòng giải phẫu chỉ cách một cánh cửa mỏng manh kia hiện tại như thế nào, lại càng không nên nghĩ đến hình ảnh vòi máu phun ra từ trên người anh lúc bị đạn bắn, không nên suy nghĩ lung tung thêm nữa! Bọn họ trừ việc là kẻ thù của nhau không nên có thêm bất kỳ quan hệ gì. Ngày trước cô đã bỏ qua một lần rồi, hiện tại không thể phạm sai lầm thêm nữa!

Tô Lưu Cảnh ra lệnh cho mình xoay người, lập tức rời đi. Vừa mới quay lưng thì lại thấy một bóng người chậm rãi đi ra.

“Tô tiểu thư, tổng giám đốc vẫn đang ở trong giai đoạn nguy hiểm, tôi nghĩ, lúc ngài ấy mở mắt ra nhất định rất mong người đầu tiên mình nhìn thấy sẽ là cô!”. Lưu Thừa lặng lẽ tiến lên trước, nhưng lời này ắt hẳn là đang muốn nhắc nhở cô không thể rời đi.

Tô Lưu Cảnh cắn cắn môi, không để ý đến, cũng làm như không nghe thấy, tiếp tục đi ra ngoài, ôm lấy vết thương trên cánh tay đang nóng hừng hực vì đau đớn.

“Cô nhất định sẽ hối hận!”, ở sau lưng, giọng nói của Lưu Thừa tuy không cao nhưng lại nặng nề khác hẳn với bình thường, tựa như đang khuyên nhủ, cũng như đang nhắc nhở vì ai mà Hình Hạo Xuyên mới bị thương nặng đến như vậy .

Nghe thấy thế, thân hình Tô Lưu Cảnh run lên khe khẽ, ngón tay vịn vách tường ngón tay chậm rãi co lại, hồi lâu không nói gì, tựa hồ như bị đóng băng không cách nào nhúc nhích.

“Tôi, tôi sẽ không hối hận!”, Tô Lưu Cảnh nắm tay thật chặt, sau đó mới gằn từng chữ, tựa như đang tuyên thệ với chính mình.

Đúng vậy, cô sẽ không bị dao động bởi bất kỳ lý do gì, huống chi người kia lại là Hình Hạo Xuyên! Bởi vì, báo thù, chính là lý do để cô có thể sinh tồn trên cõi đời này, cũng là động lực duy nhất! Về việc anh lãnh thay cô phát súng kia… Đó cũng không phải do cô mong muốn. . . . . .

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận