Tô Lưu Cảnh xoay người, cố gắng không thèm để ý lau đi nước mắt trên mặt, sau đó miễn cưỡng cười nói: “Anh Nghiêm, cám ơn anh đã đến thăm em, em. . . hiện tại rất tốt!”.
Nghiêm Hàn Dư nhìn khoảng trống trước ngực, thoáng sửng sốt, ngay sau đó liền kéo tay của cô, hỏi ngược lại: “Em rất tốt sao?”.
Tô Lưu Cảnh khẽ cắn răng, tiếp tục miễn cưỡng đáp: “Đúng, đúng vậy, anh xem, bây giờ em quả thực sống rất tốt.”
Nghiêm Hàn Dư nghe thấy vậy, cười cười tự giễu, ánh mắt lại nghiêm túc hơn trước nhiều: “Rất tốt? Dáng vẻ này của em mà xem ra rất tốt ư? Cho nên sao? Ý của em là, bản thân sống rất tốt, cho nên anh không cần đến đây nữa phải không?”.
Tô Lưu Cảnh bị hỏi dồn khó tránh được chật vật, ánh mắt sắc bén kia của anh tựa như đều hiểu được rõ ràng mọi chuyện, lập tức tránh né, cắn cắn môi, không biết nên trả lời thế nào.
Đúng vậy, thật ra ý của cô chính là như thế. Cô có khác nào một người xúi quẩy, bất kỳ ai cứ ở bên cạnh cô cũng đều bị liên lụy, bất luận là cha mẹ, em trai hay là bất kể ai quan tâm đến cô đều bị tổn thương. Cô thật sự không muốn kéo thêm người nào xuống nước nữa. Huống chi, hiện tại cô còn muốn báo thù, thì càng không thể liên lụy đến anh.
Còn có một chuyện bí mật mà cô chưa từng đề cập đến đó chính là: bản thận bây giờ chỉ chăm chăm muốn báo thù, lòng dạ không còn trong sáng như trước kia, cô không muốn đánh mất chút tốt đẹp của mình ở trong lòng anh. Nếu thế cô cũng không biết mình phải xử sự như thế nào cho phải nữa.
Nghĩ đến đây, Tô Lưu Cảnh nắm chặt tay, ra lệnh cho mình phải tuyệt tình hơn nữa: “Đúng thế, điều em muốn chính là như vậy, anh hãy mau đi đi!”
Mỗi một chữ cô thốt ra giống như vô tình rắc muối vào lòng Nghiêm Hàn Dư, khiến anh vừa đau lòng đồng thời trái tim tựa hồ cũng phủ thêm một tầng băng giá.
Tô Lưu Cảnh cưỡng bách bản thân đẩy tay anh ra, độc ác xoay người rời đi. Mỗi một bước đều phải cố ra lệnh cho chính mình, không được quay đầu lại, không thể quay đầu lại!
Vậy mà, một lồng ngực nặng nề từ phía sau bất chợt vươn tới, ôm chặt lấy cô, ghì vào trong lòng, lực độ này cơ hồ như muốn khảm cả người con gái phía trước vào tận sâu trong linh hồn mình.
Bên tai, hô hấp của Nghiêm Hàn Dư, đè nén mà nặng nề, trong nặng nề lại mang theo cả bi thương đè nén, nặng nề giáng vào tim cô, không tài nào thở nổi. Tô Lưu Cảnh gồng cứng người nhưng vẫn không tài nào kìm được, nước mắt cứ thế lặng lẽ chảy xuống.
“Tiếu Như Nghê bị điên rồi!”. Nghiêm Hàn Dư ở phía sau khẽ nói, nhưng từng lời kia lại đánh thẳng vào tim của cô.
Tô Lưu Cảnh không thể tin mở to mắt, kinh ngạc hỏi: “Cái gì chứ? !”
Trong ấn tượng của cô Tiếu Như Nghê vốn là một người phụ nữ vô cùng lợi hại, sao có thể bị điên được? !
Nghiêm Hàn Dư nhíu nhíu mi tâm, chăm chăm nhìn Tô Lưu Cảnh, ánh mắt kia vừa ẩn chứa thương tiếc cùng với đau lòng vô hạn, anh nhẹ nhàng nâng cằm của cô lên để cô nhìn thẳng vào mắt mình: “Đúng vậy, cho nên, bây giờ em vẫn còn muốn tiếp tục giấu giếm anh những chuyện kia.
Tô Lưu Cảnh nghe vậy, thân thể khẽ run lên, đôi môi cũng trắng bệch.
Anh . . . đã biết được gì rồi? Không, không thể nào, làm sao anh có thể biết được?
“Anh, anh nói lung tung gì đó? Em chẳng hiểu gì cả, em đâu có giấu diếm cái gì. . . . . . anh Nghiêm, em, … em có việc đi trước đây!”. Tô Lưu Cảnh yếu đuối cười cười, cố gắng thoát khỏi vòng tay của anh lập tức rời đi.
Vậy mà còn chưa kịp xoay người, liền mạnh mẽ bị kéo ngược trở lại, Nghiêm Hàn Dư dùng sức giữ chặt bả vai của cô, lớn tiếng nói: “Đến tột cùng là em còn muốn lừa gạt anh tới khi nào? Chẳng lẽ anh không đáng giá để anh tin tưởng, không đáng giá để em dựa vào hay sao?!. Bốn năm trước, tại sao em lại muốn rời đi, còn muốn lừa gạt anh bao lâu nữa? !”.
Tại sao, cái gì cô đều muốn một mình gánh vác? Thật ra thì, chỉ cần cô nói một câu, chỉ một câu thôi, bất luận như thế nào anh cũng có thể đứng về phía cô, ở bên cạnh cô, trợ giúp cô hết thảy. Chỉ cần, cô không cự tuyệt anh ra ngoài ngàn dặm! Chỉ cần, cô cho anh một chút cơ hội! Anh đều có thể vì cô mà làm bất cứ chuyện gì.
Mà không phải như bây giờ . . . . qua bốn năm đằng đẵng mới gặp mặt mà lại dốc sức đẩy anh cách xa mình . . .
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!