Đồ trang trí trong khách sạn vô cùng lồng lẫy, đại sảnh vô cùng lớn, ở giữa có một đảo nhỏ,
xung quanh là những vị khách giải trí, bên trong hòn đảo nhỏ có một người đang chơi piano. Đi dọc theo khu vực giải trí vào bên trong là khu vực dịch vụ lễ tân, xa hơn nữa là lối vào thang máy.
Đỗ Ngạo Bạch thận trọng không dám ngó đông nhìn tây, nhưng cô vẫn bị nơi nguy nga lộng lẫy này làm cho kinh ngạc. Cô nghĩ thầm khó trách ai cũng muốn trở thành người có tiền, khách sạn cho người có tiền ở thật làm người ta dễ chịu, vui vẻ, tươi đẹp quá!
Đỗ Ngạo Bạch dựa vào địa chỉ trong tin nhắn, bước vào thang máy trực tiếp đến phòng 3784 khu b tầng 16 chờ đợi.
Ai ngờ chưa đến vài phút đã có nhân viên phục vụ đi tới, mở cửa phòng và ra hiệu Đỗ Ngạo Bạch đi vào.
” Trời ơi! Phòng tổng thống trong truyền thuyết đây sao, xa xỉ quá đi!” Đỗ Ngạo Bạch kinh ngạc khi thấy trên bàn đã bày ra rất nhiều loại đồ ăn mà cô không biết tên, nhìn thôi đã khiến người ta chảy nước miếng rồi.
Đỗ Ngạo Bạch nghĩ đây là chuẩn bị cho mình sao? ăn một chút thôi chắc mọi người cũng không nhìn ra đâu nhỉ. Đúng lúc cô đưa tay ra lấy đồ ăn bỏ vào miệng thì cửa phòng tắm vang lên.
” Gì vậy? Có người trong phòng tắm sao?” Đỗ Ngạo Bạch vội vã nuốt đồ ăn trong miệng xuống, nhìn về phía cửa nhà tắm.
Chỉ thấy một người đàn ông chân dài đang cởi trần bước tới.
” Aaaa!!!!, anh là ai?” Đỗ Ngạo Bạch sợ hãi che mắt không dám nhìn thêm
Người đàn ông thấy có người trong phòng vội vàng quấn khăn tắm, nói: ” cô là ai?”
” Tôi là diễn viên đến để phỏng vấn”. Đỗ Ngạo Bạch nói xong, nghĩ bụng không phải hắn muốn chơi quy tắc với mình chứ.
Hoàng Phủ Minh Vũ liếc nhìn cô gái đang che mặt, vừa thay quần áo vừa nói:” hẹn 10h tới, sao 9h cô đã tới rồi”
Đỗ Ngạo Bạch vội vàng nhìn điện thoại, phát hiện mình thực sự đến sớm 1 tiếng. Cô bỗng nhiên nhớ ra, đồng hồ ở nhà hình như mẹ kế cố ý vặn nhanh 1h để phòng ngừa việc cô ngủ nướng.
” Ô thật sự xin lỗi, tôi đến sớm quá.” Đỗ Ngạo Bạch cúi đầu nói.
” Cô lại đây, ngồi xuống đi” Âu Dương Băng Băng bước ra từ trong phòng ngủ nói.
Đỗ Ngạo Bạch nghe thấy mệnh lệnh liền cúi thấp đầu ngồi xuống vị trịa gần cửa.
” Ngẩng đầu lên.” Âu Dương Băng Băng nói ” cô không cần phải quá căng thẳng.
Đỗ Ngạo Bạch ngẩng đầu, nhìn Âu Dương Băng Băng đang ngồi trước mặt, rồi lại phát hiện người đàn ông bên cạnh trông vô cùng quen mắt.
” Là anh/cô, hoá ra là anh/cô” người đàn ông và Đỗ Ngạo Bạch đồng thanh nói.
Âu Dương Băng Băng thấy biểu hiện của hai người, có chút kinh ngạc nói: ” sao vậy? hai người biết nhau à?”
” Không, không quen.” Hoàng Phủ Minh Vũ giải thích, Đỗ Ngạo Bạch lắc đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!