Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chồng Ma Của Em Đồng Đồng Lãnh Mạch truyện full

Chương 254: Chơi với chúng tôi đi

Tại sao bé trai lại mặc váy đỏ nhỉ?

Trông kỳ dị quá.

Ma bé trại mặc váy đỏ đi về phía tôi, Bất Tri Hỏa giang tay đứng chắn trước mặt tôi, nó ngẩng đầu liếc nhìn nhưng lại không coi Bất Tri Hỏa ra gì, mà chỉ nhìn tôi nói: “Chị à, nếu chị bị người đàn ông xa lạ cưỡng bức, sau đó mang bầu thì chị sẽ làm gì?”

Tôi sững sờ.

Tôi đoán đa số những đứa trẻ kia đều là những đứa bị phá bỏ ngay từ trong bụng mẹ, vậy nên chúng mới căm hận chuyện phá thai, tình huống nguy cấp, nên tôi đành đáp mấy lời có lương tâm: “Trẻ em bất hạnh, đương nhiên tôi sẽ không phá thai.”

“Vậy sao?” Bé trai mặc váy đỏ ngẩng đầu nhìn tôi, rồi chậm rãi nở một nụ cười khiến người ta sởn tóc gáy: “Nếu chị tốt như vậy thì chơi với bọn tôi đi”

Nó vừa nói vừa giơ tay lên định chạm vào tôi, tôi nghiêng người né tránh, Bất Tri Hỏa không cần tôi ra lệnh liền ném một hòn lửa về phía bé trai kia, lửa của Bất Tri Hỏa có thể thiêu trụi linh hồn, nhưng bé trai kia chỉ cần phẩy tay một phát lửa liền tản hết đi.

Năng lực đáng sợ đến vậy sao?!

Tôi không dám suy nghĩ nhiều tránh làm lỡ dở thời gian, rồi lập tức kích hoạt bùa hộ thân, ánh sáng vàng kim hình ngôi sao sáu cánh bao phủ xung quanh tôi, khiến bé trai kia phải lùi về sau vài bước.

Ngôi sao sáu cánh có thể duy trì hai mươi phút, tôi chỉ mong Lãnh Mạch có thể về kịp trong vòng hai mươi phút này.

Nhưng, tôi đã quá ngây thơ.

Bé trai chỉ hơi khựng lại một chút, nó nhấc tay lên, một tia sáng màu đỏ bắn ra từ lòng bàn tay nó giống hệt ánh sáng của tượng Quan Âm Tống Tử, sau đó, tấm khiên sáu cánh liền vỡ vụn trước mặt tôi.

“Chị à, chẳng phải chị rất thích trẻ con sao? Tại sao chị lại đề phòng chúng tôi thế?” Bé trai nghiêng đầu bước về phía trước từng bước một.

Lửa của Bất Tri Hỏa bùng cháy khắp căn phòng, nhưng tất cả đám quỷ nhỏ kia đều không hề hấn gì, sao có thể như thế được! Ngay cả Miêu Quái Bất Tri Hỏa cũng có thể giết chết! Vậy mà tại sao khi đối phó với đám trẻ này…

“Đừng bối rối nữa, trong trận pháp mắt quỷ không ai làm chúng tôi bị thương được đâu” Bé trai nói.

Tôi giật mình nghĩ ra một chuyện: “Ý cậu là gì?! Chẳng nhẽ… trận pháp này là do cậu sắp đặt sao!”

Bé trai nhoẻn miệng cười lớn: “Đương nhiên, nếu muốn phá trận pháp này thì phải giết chết tôi”

Đây là trận pháp nhốt quỷ, tôi và Lãnh Mạch nghĩ đủ mọi thứ nhưng lại không ngờ nó lại do một con lệ quỷ sắp đặt!

Tôi không kịp suy nghĩ nhiều, bé trai đặt tay lên bụng tôi, tôi cảm thấy toàn thân run rẩy kịch liệt, ánh mắt trở nên mơ hồ, tôi chỉ có thể nghe thấy tiếng tất cả đám ma nhỏ kia đang cười tôi.

“Ha ha ha, ha ha ha..”

Sau đó tôi hoa mắt, ngất lịm đi.

Đến khi tỉnh lại tôi đã không còn ở căn phòng trong nhà nghỉ nữa.

Đây là một nơi rất trống vắng, chỗ nào cũng có đồ chơi trẻ em, tiếng cười cười nói nói của đám trẻ cứ mãi văng vắng bên tai tôi.

“Chị à, chào mừng chị đến mới nhà trẻ của chúng tôi”

Tôi ngẩng đầu nhìn, bé trai mặc váy đỏ đang đứng bên cạnh tôi, nó đưa tay về phía tôi: “Em dẫn chị đi chơi nhé”

“Đây rốt cuộc là đâu? Trong mơ sao?”

Tôi không chạm vào nó mà tự mình đứng dậy.

“Mơ? Ha ha, đây không phải là mơ đâu nhé, đây là hiện thực đấy” Bé trai nhìn về phía trước, nó dang hai tay ra, biểu cảm trong sáng vô ngần: “Đây chính là nhà trẻ của chúng tôi! Thành phố này là của chúng tôi!”

Thật sự không phải là mơ, nhìn vào kiến trúc của mấy tòa nhà này có thể phán đoán được đây là trung tâm thành phố nhà trẻ.

Thành phố nhà trẻ trong đêm tối!

“Đi thôi, tôi dẫn chị đi gặp bạn của tôi nhé” Bé trai kéo tay tôi, tôi muốn hất ra, nhưng lại không thể hất được, sức lực của nó vô cùng lớn, nó cưỡng ép tôi đi ra ngoài.

Trung tâm thành phố bị một nhà trẻ khổng lồ che lấp, đâu đâu cũng là ánh lửa đỏ rực, tiếng người vái Phật, không hề giống với vẻ yên tĩnh như khi tôi và Lãnh Mạch vừa đến, trong nhà trẻ có trẻ con, vài đứa trẻ đang nô đùa dưới cây đèn đường, ánh đèn không chiếu sáng được bóng hình của chúng, trong số đó có một bé gái chạy đến mức rụng cả chân, bé gái ấy lắp chân lại, sau đó mới đuổi theo đám bạn của mình.

Bé trai dẫn tôi tới chỗ đu quay, trên mỗi con ngựa gõ hình như đều có một đứa trẻ đang ngồi, trong đó có hai bé gái cười rất to, khi thất tôi và bé trai đến, hai đứa trẻ đó liền chào hỏi chúng tôi một cách nhiệt tình, chúng mặc chiếc váy màu đỏ nhạt, dáng vẻ trông rất xinh đẹp, nụ cười ngọt ngào như kẹo, nếu không vì mắt tôi có thể nhìn thấy được hình dáng thê thảm chân thật nhất của ma thì có lẽ tôi sẽ không hề muốn tin rằng những đứa trẻ này đều là ma.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận