Chương 817:
“Bà ấy nhu nhược, thiện lương, cho dù dã thú cắn bà ấy bị thương, bà ấy cũng không nỡ đánh chết dã thú, càng đừng nói tới chuyện giết người. Chúng tôi cãi nhau bà ấy sẽ khó chịu, ngoan ngoãn khiến người ta thương tiếc thương hại, mà cô…”
“Tôi? Tôi làm sao?”
“Rất muốn cởi quần cô ra nhìn xem, rốt cuộc cô có phải là đàn ông hay không.”
“Mộ Tu, ông đường đường là quỷ thần, vậy mà ngang nhiên giở trò lưu manh tốt sao?”
“Ha ha hai”
Ông ta cất tiếng cười to.
Tôi cũng cười rộ lên, lắc đầu, nhìn về phía chân trời: “Nhìn xem, ánh năng chiều ở Minh Giới, tuy không có mặt trời, nhưng vân rất xinh đẹp.”
Ông ta cũng nhìn theo tâm mắt tôi.
Chân trời kéo dài ánh năng chiều màu đỏ nhạt, chim nhạn giương cánh ở chân trời, có một phong vị khác.
“Nhưng mà cô…” Mộ Tu dừng một lát, còn nói: “Tỏa ra lực hấp dẫn trí mạng nào đó, chẳng trách hai người đàn ông đứng sau lưng cô, cho đến bây giờ ánh mắt chưa từng dời khỏi cô, ồ… Không, là ba người.”
Ánh mắt hai người đàn ông đứng phía sau vân luôn nhìn chằm chăm tôi chưa từng dời đi, tôi có thể cảm nhận được, cười bất đắc dĩ lắc đầu với Mộ Tu: “Có lẽ là thể chất của tôi có vẻ hấp dân quỷ, trước năm mười chín tuổi căn bản không có ai thích tôi, đều cảm thấy tôi có vẻ âm trâm, tôi đã chuẩn bị sống cô độc quãng đời còn lại rồi.”
Mộ Tu cũng cười với tôi: “Quan hệ tam giác tình yêu khó xử lý nhất, huống chỉ cô còn là tứ giác tình yêu, cô không sợ bị tình cảm giữa các cô kéo vào vết xe đổ của chúng tôi năm đó à?”
“Không đâu” Tôi không có một chút do dự trả lời ông ta.
“Chăắc chăn như vậy à?”
“Ừm” Tôi gật đầu: “Mấy người chúng tôi, tình yêu đã nói rất rõ ràng, tôi chỉ yêu một người, vì không thương tổn tới bọn họ, tôi lựa chọn nhãn tâm kết thúc tình cảm giữa tôi và bọn họ, bây giờ chúng tôi chính là bạn tốt.”
“Thì ra là thế…” Giọng nói của Mộ Tu mơ hồ: “Có lẽ trong chuyện tình cảm, làm như vậy sẽ càng tốt hơn…”
Tôi không nói thêm gì nữa, ông ta cũng im lặng lại, chúng tôi lắng lặng nhìn ánh năng chiều ở chân trời càng lúc càng xa.
“Nhóc con, bảo Hàn Vũ thu hồi sách cổ tiên tri đi”
Lãnh Mạch đi từ phía sau tới.
Tôi sửng sốt, quay đầu lại nhìn anh: “Hiện giờ Mộ Tu có quan hệ rất tốt với em, có thể để ông ấy như vậy cũng không sao đúng không?”
“Không sao cái rằm!” Si Mị cũng đi tới, rống tôi: “Đồ ngốc, có phải là em đã quên chuyện trong bụng em còn có cục cưng hay không? Mộ Tu phụ vào trong cơ thể em, bây giờ cục cưng có tình hình gì cũng không biết, em còn muốn ông ta tiếp tục phụ vào trong cơ thể em! Không cần cục cưng nữa có phải không?”
“ÁI” Nghe Si Mị nói như vậy lúc này tôi mới đột nhiên nghĩ tới, lập tức nhảy dựng lên: “Ôi ôi ôi! Mộ Tu ngài nhanh hoàn hồn vào trong sách cổ đi! Cục cưng của tôi sẽ chịu ảnh hưởng vì bị ngài phụ thân mà xảy ra vấn đề! Lúc trước bận rộn chiến đấu nên quên mất chuyện này ôi ôi ôi ôi!”
Ánh mắt Lãnh Mạch vô cùng hung dữ trừng tôi.
“Ai nói với cô khí tức của tôi sẽ ảnh hưởng tới cục cưng của cô?” Mộ Tu lại nói.
Tôi sửng sốt: “Bọn họ đều nói như vậy… Hàn Vũ, Lưu Nguyệt, Lục Quy, bọn họ đều là bác sĩ lợi hại, bọn họ nói ngài phụ vào trong cơ thể tôi, có hai linh hồn sẽ †ạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với cục cưng, cộng thêm linh hồn chiến đấu lân nhau, cục cưng rất có khả năng sinh non, tôi.. “
“Bọn họ là heo cô cũng thành heo theo bọn họ sao? Tự cô có thể trở lại thế giới tinh thân của mình cô không cảm nhận được tình hình của cục cưng sao?”
Mộ Tu cũng hung dữ với tôi.
Tôi ngơ ngác chớp mắt, đúng vậy, tôi có thể tự mình tiến vào thế giới tỉnh thần của mình, sau khi tiến vào thế giới tinh thần của mình có thể xem xét tình hình thân thể mình, Mộ Tu nói không sai, thay đổi linh hồn với ông ta chiến đấu lâu như vậy, hình như thân thể cũng không có gì không khỏe, cục cưng cũng không xuất hiện phản ứng gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!