Chương 1617
“Vẫn chưa.” Chú Hùng lắc đầu.
Phạm Nhật Minh nhìn đồng hồ thì thấy đã không còn sớm nữa, sao cô vẫn chưa ăn cơm? Anh nhíu mày, hỏi: “Cô ấy đang ở trong phòng làm việc à?”
Lúc trước, khi Nguyễn Khánh Linh bận rộn với công việc cũng thường quên ăn cơm.
Anh nghĩ lần này cũng vậy, vừa định lên lầu thì chú Hùng gọi anh lại: “Cậu chủ.”
Sao thế?”
Phạm Nhật Minh nhìn sắc mặt của chú Hùng có vẻ không bình thường nên anh dừng bước và hỏi.
Lúc này, chú Hùng không nhịn được nữa, nói ra những suy nghĩ trong lòng, ông nói: “Sau khi mợ chủ về nhà thì nói rằng cần nghỉ ngơi, đến giờ mợ chủ vẫn chưa xuống nên có lẽ là cô ấy vẫn còn đang ngủ.”
“Có điều vừa rồi khi tôi nói chuyện với mợ chủ thì tôi cảm thấy cô ấy… có gì đó không ổn.”
Phạm Nhật Minh nghe xong thì vẻ mặt liền trở nên nghiêm túc, anh nhíu mày: “Không ổn như thế nào?”
“Tôi cũng không diễn tả được, chỉ là… tôi cảm thấy cô ấy dường như bị cái gì đó dọa đến hoảng sợ. Tôi đoán vậy vì lúc ấy sắc mặt của mợ chủ tái nhợt hơn bình thường.”
“Được, tôi biết rồi.”
Phạm Nhật Minh đáp lại, anh bước lên lầu với vẻ nặng nề.
Cùng lúc đó, tiếng mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, xen lẫn tiếng gió thét gào, tựa như sắp có cơn mưa lớn ập đến.
Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra.
Căn phòng tối om, chỉ có tiếng mưa tạt vào bệ cửa sổ tạo nên tiếng vang.
Phạm Nhật Minh đến gần mới nhìn rõ bóng người nhỏ nhắn kia đang cuộn mình trên giường.
Cô gái nhỏ siết chặt chiếc chăn trong tay, hàng lông mày nhăn lại, hơi thở có chút nặng nhọc, trằn trọc khó ngủ.
Phạm Nhật Minh nhìn cô, khóe miệng mím chặt.
Anh cởi giày ra rồi cũng chui vào chăn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!